Phần 94
Cũng là 1 kỷ niệm…
Sau khi bắn đạn thật diễn tập cấp D. Xong, chúng tôi lại được xe chở ra gần đến vùng núi Mây Tàu, nơi có trường bắn quốc gia để chuẩn bị diễn tập bắn đạn thật cấp E. Có phối hợp với các binh chủng khác như xe tăng, pháo 105mm, cao xạ 57mm, cao xạ 37mm, thuộc binh đoàn Cửu Long mới rút quân từ K. Về chưa lâu.
Tôi giờ đã dạn dày nhanh chóng qua thời gian tập luyện, chính thức trở thành người lính, bọn tôi may mắn hơn các bạn khác trong quân trường, là có thời gian khá dài chuẩn bị quen với súng đạn, luyện tập hành quân đường dài trước khi sang K. Nên cũng đỡ bỡ ngỡ.
Đến chiều thì xe chở đến 1 xã gần giáp ranh với tỉnh BÌnh Tuy (khi đó là tỉnh Bình Thuận + Tuy Hòa) xa xa sâu mé trong rừng là ngọn núi Mây Tàu ẩn hiện mờ mờ.
Sau khi xuống xe, tập trung nghe phổ biến phải làm tốt công tác dân vận vì lần này cũng sẽ phân về ở chung với nhà dân… chúng tôi từng nhóm phân ra từ 2 đến 3 thằng chung 1 nhóm tự liên hệ nhà dân xin tá túc theo khu vực được chỉ định sắp xếp…
Tôi với thằng Tính cùng 1 nhóm, nó cũng đi nghĩa vụ 1 lượt với tôi và cùng quận nên mau chóng kết bạn, 2 thằng lơn tơn trên con đường đất nhỏ vào xin 2 nhà rồi mà chưa có ai đồng ý cho ở, dân trong vùng đã được chính quyên báo trước nhờ hỗ trợ cho bộ đội, nên chúng tôi cũng dễ dàng có nơi trú ngụ, chỉ có 2 thằng tôi là… chưa gặp may, nên mới bị từ chối.
Xã nằm ven rừng nên mau chóng sập tối, đến nhà thứ 3…
1 căn nhà gỗ không lớn lắm, vái trời được cho ở chứ trời tối rồi…
1 cặp vợ chồng tầm 26, 27 tuổi gì đó không có gì ngạc nhiên khi thấy chúng tôi vào xin tá túc.
Miễn cưỡng người chồng hình như cũng không muốn cho chúng tôi ở, nên nói:
– Trong nhà anh chật lắm không tiện để mấy đứa em ở được!
Tôi đành phải ỉ ôi:
– Anh cho tụi em ở nhờ, không nhất thiết phải ngủ trong nhà, mé ngoài cũng được.
Tiếng người vợ đang ngồi khuất mé trong nói ra chắc vì thấy tội nghiệp:
– Thôi, hay là để mấy chú ở chỗ nền xi măng đang bỏ trống tạm đi anh.
Lúc này quay nhìn lại cảm ơn chị, 1 người phụ nữ hơi cao, người gọn gàng với khuôn mặt khá xinh xắn.
Nền xi măng đó, trước là cái… chuồng heo nằm ở cách nhà khoảng tầm 5 mét, có lớp mái che, nay đang bỏ trống.
Có chỗ nghỉ ngơi tạm là được rồi, chúng tôi mừng rỡ khi anh chủ nhà đồng ý, nhanh chóng xin nước rửa quét dọn bụi bặm, xách ba lô đưa vào, trải chiếu nằm cũng còn sướng chán…
Đến 19h tối, tôi đi lên D. Bộ lãnh cơm mang về ăn…
Cơm nước xong, ra ngồi trước hè nhà nói chuyện chơi với anh chủ nhà.
Anh tên là Dũng, trước làm y tá của xã, nay nghỉ rồi, vợ là chị Dung, làm nghề bán cá ngoài chợ, hàng ngày cứ mỗi khuya là chị đi xuống Hàm Tân lấy cá về cho kịp bán buổi sáng ở chợ, chỉ khi nào đi chợ ở Lagi ở xa hơn thì chị mới đi vào buổi chiều, cũng đến sáng sớm về bán, nhà ba chị Dung cũng gần đó nhưng trong nhà chỉ có 4 chị em gái, không có con trai nên, ba chị buồn uống rượu suốt ngày, là con gái cả chị lấy anh Dũng được 2 năm rồi, 2 vợ chồng có đứa con trai nên bên ngoại cưng lắm gửi ở bên đó, với lại chị hầu như cứ mỗi tối khuya là đi nên để nhóc ở bên đó cũng tiện…
Bắt đầu tuần sau, chúng tôi hàng ngày hành quân ra thao trường tầm 5 – 7 km tập luyện từ thứ 2 đến thứ 6, thứ 7 được ở nhà làm công tác dân vận như dọn dẹp sạch sẽ đường xá trong xã, hoặc theo chủ nhà mình ở, phụ lên rừng lấy củi, làm rẫy… chủ nhật được nghỉ ngơi.
Quen rồi thì thấy vui…
Lại gần 1 tháng trôi qua…
Chúng tôi đã thân với anh Dũng chủ nhà sau những lần ngày nghỉ đi phụ giúp anh lấy củi và làm cỏ trên những miếng rẫy trồng khoai đậu trong rừng của nhà anh.
Bây giờ chúng tôi được đặc cách, anh cho dời ra ngủ ở trước hiên nhà thoáng mát hơn, có lẽ trong nhà chỉ có 2 vợ chồng, lại đi sớm về khuya còn những chuyện riêng tư nữa nên anh không thể để chúng tôi vào trong nhà ở!
Trong nhà có thức ăn gì, thì chị Dung hay mang ra cho chúng tôi mỗi khi ăn cơm…
Thỉnh thoảng có em gái chị là Diễm tầm 17 tuổi, cũng cao như chị, nhưng ngực thì nhỏ, đít cũng nhỏ chỉ có khuôn mặt là còn nét ngây thơ dễ thương, nhưng rất chảnh, thỉnh thoảng qua nhà chơi với anh chị, nhưng chẳng lần nào nói chuyện với chúng tôi…
Mới dời ra hiên nhà được vài ngày thì thằng Tính bị sự cố, nó bị đau ruột thừa, sau khi chuyển nó lên bệnh xá trung đoàn rồi đưa nó về luôn bệnh viện quân đội ở thành phố.
Chỉ còn lại tôi 1 mình… buồn…
Ngày hôm sau thì anh Dũng đi rừng đốt than để bán thì bị té trặc chân khá nặng, phải mang cho thấy thuốc Bắc bó chân, nên chị Dung phải nghỉ bán ở nhà chăm nom cho anh.
Bình thường có thằng Tính, mỗi tối rảnh, tôi với nó hay đi uống café, quán nhỏ cũng không xa lắm hoặc ghé qua mấy đứa bạn tán dóc, đến khuya chúng tôi mới về là lăn đùng ra là ngủ…
Đêm nay thiếu nó nên tôi chán nằm 1 mình trước hiên nhà, đến đâu tầm hơn 9 giờ tối thì giăng mùng, vùng này cũng chưa có điện, nên dân quê đa số thường tầm 9 giờ tối là đã đóng cửa ở trong nhà nghỉ ngơi.
Bất ngờ tôi phát hiện ánh đèn dầu hắt lên từ các khe nhỏ của tấm vách bên hông nhà ở phía trái, nhà anh Dũng làm bằng gỗ ván, miếng tầm 20 phân do xẻ bằng cưa tay ở trong rừng nên không đều đặn như cưa máy, sau khi ghép lại làm vách lâu ngày ván khô rút lại, các mối tiếp giáp hở ra khe nhỏ, nhà ai cũng có khoảng sân vườn bao quanh nên không cần che chắn vì nhà không có liền kề…
Tôi chợt nhớ tới đến những lúc đi rình khi còn ở trên vùng cao…
Ngày hôm nay tôi mới biết là vì lâu nay ở chuồng heo mé tay phải, mé trái cây cối khá rập rạm có muỗi nhiều nên không bén mảng đến, giờ ra trước hiên, vị trí nằm hơi lệch mé đầu nhà bên trái do đó mới thấy được ánh đèn hắt ra…
Vận dụng phương pháp bò toài, tôi cặp sát bên hông nhà nhìn vào những khe hở…
Bên trong là cái buồng ngủ của anh chị Dũng khá rộng, chiếc giường tre kê sát ngay bên vách trái, ngọn đèn dầu cỡ trung để hướng đối diện trên chiếc bàn nhỏ hắt ngược về phía tôi, anh chân đang bó thuốc nằm ở trên chiếc giường, chị nữa nằm nữa ngồi trên giường nói chuyện chơi đùa với anh.
Cổ tôi như chợt khô khốc, vì chị đang mặc bộ đồ bông trắng đã sờn cũ mỏng tanh, 2 vú không mặc áo ngực lấp ló trước mắt tôi, đầu núm vú hơi lớn hằn lên trên chiếc áo mỏng, lúc chị nghiêng người cười với anh, chiếc áo cổ trễ lú ra 1 bên ngực trắng thấy luôn cái núm vú tầm đầu ngón tay út run run theo nhịp cười của chị…
1 lúc sau chị ngồi nhổm dậy, vươn tay lấy cái gối rồi xuống mé dưới chân anh, nâng cái chân bị đau của anh lên lót vào để bớt tê.
Tôi như hoa mắt, con cu cứng hết cỡ vì vừa nhìn thấy…
Anh Dũng nằm đầu sát tường, quay xuôi chân theo chiều dọc, chị Dung ngồi xổm 2 đùi hơi dạng ra, nâng chân anh lên, cái quần đã qua sử dụng chắc lâu lắm rồi nên rất mỏng, và tôi nhìn chăm chăm vào giữa háng chị vì lúc này trở thành đối diện với mắt tôi khi chị ngồi ở mé dưới chân anh, chị không có mặc… quần lót…
Chùm lông lồn đen thui như ẩn hiện khêu gợi dưới cái mông đít to bè căng ra dưới làn vải mỏng, lúc đùi chị theo động tác cử động hơi khép lại, mở ra tôi như thấy bên ngoài quần tạo thành 1 cái khe nhỏ cấn một ít vải vào bên trong khe lồn của chị… hình thành một cái rãnh be bé…
1 tuần sau đó…
Buổi sáng thì luyện tập ngoài thao trường…
Buổi chiều thì tập hành quân dã ngoại, 1 ba lô, 1 khẩu súng DK82 – 2 thằng khiêng, cứ thế xoay tua trong trung đội mà mang vác lầm lũi bước đi, xuyên qua thôn xóm, vô rừng rồi quay về tầm 15km dù trời nắng hay mưa (đã vào mùa mưa) mệt xịt khói đít ra, nên khi về đến nhà cơm nước tắm rửa xong thì tầm 22h đêm, thì tôi lăn đùng ra ngủ nếu không phải là ca gác đêm, chả còn sức với hào hứng mà rình mò nữa hix.
Hôm nay thứ 7 ngày nghỉ, mới sáng mà trời đã mưa phùn lâm râm, tôi ngủ nướng mà không biết trời trăng mây nước gì cả, mái hiên nhà anh chị Dũng khá rộng, nên chỉ cần che tấm bạt là mưa gió gì cũng không sao.
Đang mơ màng thì nghe tiếng kêu:
– Chú Hãi dậy dậy đi trời chiều rồi.
Giật mình mở mắt ra, thì ra chị Dung đang gọi tôi.
– Ủa gì đó chị.
– Chị thấy trời chiều mà chú chưa thức, nên chị kêu.
Nhìn trời đã tạnh mưa, chung quanh vẫn còn ẩm ướt, giờ này tầm đâu 15h chiều, tôi đã ngủ quên, bỏ không đi lãnh cơm trưa luôn…
– Em ngủ quên…
– Ừ cơm nước gì chưa, để chị lấy cơm ra ăn đỡ.
Không chờ tôi trả lời, chị quay vô nhà mang ra cho tôi tô cơm với dĩa cá kho.
– Cảm ơn chị! À, anh Dũng cái chân đỡ chưa chị, mấy ngày nay em tập suốt nên cũng không hỏi thăm được.
– Ừ bớt nhiều rồi, À ngày mai chị đi bán lại, vì qua chợ Lagi lấy cá, nên chiều mai đi sớm, ở nhà anh Dũng có nhờ gì thì chú giúp giùm chị nhe, tối con Diễm em chị nó qua trông chừng.
– Được rồi để đó cho em.
Suy nghĩ một chút thì chị Dung nói tiếp:
– Giờ mưa nhiều rồi, hay là chú dọn vô trong nhà ở đi…
– Thôi! Em ở ngoài cho tiện, vì thỉnh thoảng còn tập đêm, rồi gác xách nữa, ở trong nhà ra vô phiền lắm chị ơi.
Đương nhiên là tôi từ chối, vì ở trong nhà thì làm sao mà… có cớ, đêm mò ra ngoài để rình bên hông nhà được hì!
Khi chị vào nhà, nhìn theo bóng lưng, thấy cái mông bè bè của chị lắc qua lắc lại là tôi lại nhớ đến mớ lông đen đen ẩn hiện ở dưới háng của chị mà tôi thấy hôm nào…
Trời sập tối, mưa không còn rơi, nhưng chung quanh không khí thật ảm đạm buồn bã, giờ này dân trong vùng ai có công chuyện mới đi ra ngoài, còn không thì đóng cửa ở trong nhà.
Nhìn đồng hồ mới 20h thì nhà của anh chị cũng đóng cửa…
Một lát sau thì qua khe hở, ánh đèn dầu di chuyển từ nhà trên xuống mé dưới phòng ngủ của 2 vợ chồng, tôi cũng mò theo ở bên hông nhà.
Tiếng ễnh ương và ếch nhái kêu ỏm tỏi ngoài vườn, nên tôi không sợ lỡ gây ra tiếng động.
Nhưng hôm nay chị mặc bộ đồ màu tối, nên chả thấy được gì, anh Dũng thì chân đã đi được cà nhắc với cái gậy chống tạm…
2 vợ chồng nằm nói chuyện về việc buôn bán với mùa màng.
Ở ngoài thì tôi bị muỗi cắn tưng bừng mà chả có thu hoạch gì, chán định quay về thì nghe anh Dũng nói:
– Em lấy giùm cái bô để anh đi tiểu…
Cũng như các nhà ở vùng quê thuở ấy, nhà vệ sinh luôn nằm 1 tách biệt bên ngoài, mùa mưa trơn trượt ở ngoài sân, với chân anh bị đau nên chắc để bô trong phòng, khi khuya đi tiểu cho tiện!
Chị Dung leo xuống giường, cúi vào dưới gầm, lấy ra cái bô để ở bên góc.
Anh tiểu xong… thì đến phiên chị!
Tôi run run khi qua khe hở thấy chị kéo cái quần xuống, chả thấy gì rõ ngoài cái mông trắng và thoáng qua mớ lông lồn đen thì chị đã ngồi lên cái bô… nhưng sao đã gì đâu…
Một lát sau chị đứng dậy nhưng chưa vội kéo quần 2 chân hơi hở ra, vì chị hơi nghiêng người nên tôi chỉ thấy cặp đùi tròn trịa quá săn chắc của chị, cặp đùi của người quen việc lao động…
Chị hơi khom người để vạt áo trễ xuống, và chị cầm lấy vạt áo… lau vào cái khe lồn cho sạch nước tiểu… ặc… cái khe đít lõm sâu giữa cái mông như hút hồn tôi…
Khi tôi đang thừ người ra thì chị đã kéo quần lên.
Lúc chị đến gần cái giường, trước vạt áo vẫn còn dinh dính 1 vệt nước tiểu nên màu áo sậm hơn!
Sau khi anh Dũng lên giường nằm, chị lại đi đến bên tủ quần áo, lấy ra cái quần của anh Dũng có vết rách khi hôm nào anh ngã té, bắt đầu ngồi xếp bằng cạnh hông của anh và luồn kim chỉ vá…
– Chiều mai em đi sớm, chiều anh nhờ chú Hãi bộ đội qua nhà mẹ em lấy thức ăn về ăn cơm cho nóng, con Diễm nó chiều mai ở Long Khánh nghỉ học về, tối nó qua…
– Ừ được rồi.
Tiếng 2 vợ chồng to nhỏ.
Đang nằm bỗng dưng cái bàn tay anh Dũng không yên, anh quay người lấn sát vào phía chị Dung, từ từ cái tay để lên bụng chị xoa xoa.
Chị cười cười nói:
– Quỷ, chân què mà còn ham hố.
Anh nham nhở:
– Hổm rảy thèm quá…
– Thôi đi ông… chờ lành cái giò cái đã…
Miệng chị nói thế nhưng vẫn không ngăn cái bàn tay của anh đang mò trên bụng chị.
Rồi tay anh lấn sâu xuống thấp, bị vạt áo của chị che, nên tôi chỉ thấy ở háng chị gù lên 1 đống bên dưới cái quần, do mu bàn tay của anh tạo ra.
Không lâu, đang xếp bằng, chị đổi tư thế 2 chân hơi dạng ra để anh dễ mò lồn mình hơn.
Chị đã bỏ cái quần đang vá dang dở, 2 tay chống ở phía sau mé lưng, cái háng chị hơi ưỡn lên theo nhịp mò mẫm của anh Dũng bên trong lồn chị.
Cơn nứng của chị Dung đã tới, nó thể hiện qua nét mặt của chị, mắt chị khép hờ lại, hơi nhíu cặp lông mày lại, môi mím chặt, hơi thở qua đôi bầu vú trước ngực phập phồng lên xuống, chị không mặc áo ngực nhưng vì màu áo sậm đen nên hồi nãy tôi chỉ thấy cặp vú hơi xệ xuống qua cái áo ép sát, giờ thì 2 đầu núm vú như đội hẳn lên khi chị vặn vẹo ưỡn ngực lên…
Anh Dũng thấy chị Dung như thế nên sung lên, anh chống 1 tay trên giường người hơi nhổm dậy, tạo thế cho bàn tay được nhấn sâu hơn ở dưới háng chị.
Bàn tay anh cử động càng lúc càng nhanh qua cục u mu bàn tay dưới lớp quần của chị, bấy giờ tôi thấy chân chị dang rộng ra, chị lấy 1 tay của mình đè mạnh bên ngoài tay anh, hình như là muốn tay anh đâm sâu vào hơn nữa…
– Anh… anh…
Tiếng chị đã bắt đầu rên nhỏ…
Chị uốn éo người, cái mông hẩy lên nhấc lên cao, tay chị vừa ấn thêm vào tay anh vừa lắc lư qua lại… đôi môi chị lúc này đã hé ra để thở.
– Ư a… anh… anh ơi.
Chị rên dài 2 chân bỗng túm lại kẹp chặt tay anh lại, tay chị lúc này đã buông ra chống lại mé sau lưng, cái mông hẩy liên tục vài cái rồi hạ đít xuống giường…
Giống như là chị đã ra…
Anh rút tay ra, giơ lên xem, qua ánh đèn dầu tôi thấy như lấp lánh nước nhờn của chị… 3 ngón tay của anh ướt nhẹp đến sát gốc… giờ này trong lồn chị chắc là chẳng có nơi nào mà không có nước nhờn ặc.
Chị lấy tay đánh nhẹ vào người anh:
– Quỷ sứ…
Tiếng nói chuyện của 2 vợ chồng dần dần nhỏ lại, chắc vì sợ anh còn bị đau chân, nên chị không cho anh táy máy chân tay nữa, ngọn đèn dầu tắt ‘phụt’, bóng tối phủ kín căn phòng, họ đã chuẩn bị ngủ… bên ngoài tiếng ếch nhái vẫn đang hoan ca ầm ỉ, chỉ có tôi là thơ thẩn ngơ ngác khi bị kết thúc quá phũ phàng… với trên người đầy nốt muỗi cắn!
Chủ nhật… hôm nay trời nắng.
Chị Dung rủ tôi đi khui hầm than mà anh Dũng còn bỏ dở ở trong rừng, mấy ngay nay mưa quá nên không lấy về được, mang theo cái xe kéo cải tiến, mà ngoài quê tôi hay kêu là chiếc ‘cộ’ đi trên còn đường đất nhỏ vào tầm 4, 5 km thì, để xe ở ngoài, đi bộ cắt vào tầm 100 mét thì tới hầm than, cũng thuộc loại hầm đơn giản từa tựa như ngày trước tôi làm ở quê.
Đến nơi thì mồ hôi đã ra ướt đẫm, chị Dung thì còn tệ hơn, vì lâu nay chị chỉ đi mua bán, ở nhà cũng ít lao động nên mồ hôi chị ra như tắm…
Khi chị quay lưng, về phía tôi đang đứng ở hầm than, chị khom người, vểnh cái đít soạn mấy cái bao để chốc nữa đựng than… thì… tôi nhìn như không chớp mắt từ phía sau vì có lẽ cái quần lót chị đang mặc nó rộng hay sao đó, mà cái quần đen bên ngoài, kẹp lại ngay giữa khe đít của chị lõm vào một đường, mồ hôi tươm ra trên chiếc quần lót thấm ra quần đen hình thành đường viền mờ mờ, dính sát vào da thịt trên mông đít nên thấy cả 2 bên cái mông bự chị đang run run theo cử động của chị… tôi nuốt nước miếng…
Và cái hầm than mấy ngày mưa đã bị sụp đất, phải moi đất lên khá cực, xong rồi còn phải chặt cây chống lại thành hầm, để đừng bị lở đất xuống, mới lấy than ra…
Lấy đâu được tầm 5 bao, loại bao 50 kg thì chỉ còn than vụn. Trời cũng đã quá trưa, chị kêu leo lên ăn cơm, còn ít than vụn tí nữa chị xuống vét rồi về luôn…
Vì lấy than nên người ngợm tay chân gì cũng là bụi than, khi đi có mang theo can nước 20 lít, tôi và chị lấy ra rửa tay chân sạch sẽ rồi dọn cơm ra ăn…
Cơm nước xong thì tôi mệt nên nằm ngủ.
Khi tôi giật mình thức dậy thì chị đã đi đâu mất tiêu, nghe thấy tiếng động từ nơi hầm than, thì thấy chị đang loay hoay trải tấm nilon đi mưa xuống đất ở trong hầm than để vét nốt than vụn, hầm dài tầm 2m rộng cỡ 1m5, thấy vậy tôi cũng nhảy xuống hầm phụ với chị cho lẹ.
Ngồi lượm than, hầm chật nên không tránh khỏi đụng chạm mông tối với đít chị, với lại tôi cũng cố tình nên thỉnh thoảng cứ cạ cạ vào cái mông chị, khỏi phải nói sướng đến cỡ nào chỉ thế thôi mà con cu tôi đã nhõng cứng ngắc.
Chị không hề để ý tới chuyện này…
Cuối cùng thì cũng xong, sau khi chuyển mấy bao than ra đường mòn chất lên xe, tôi và chị đi vào mé trong hầm than lần cuối để thu gom lại vật dụng, rửa chân tay…
Khi gần đến hầm than chỉ tầm vài mét, thấy có cây bụi cây cò ke um tùm khá to lớn, chị bảo tôi:
– Em gom đồ trước đi…
Tôi vừa bước chân đi, thì chị chạy đến mé sau bụi cây đi tiểu…
Bỗng nhiên tôi nghe tiếng kêu hoảng:
– Ái da… kiến…
Quay đầu lại thì thấy chị lăng xăng vọt ra, trên người dính tùm lum kiến vàng…
Uhm chị làm sao đụng phải nhánh cây, làm nhánh cây quét trúng cái tổ kiến mới. Mùa mưa, nên đàn kiến vàng tha trứng lên cây làm tổ, thế là có một số chú kiến rớt xuống trên người chị nó bám vào tùm lum chỗ trên người của chị…
Thấy tôi, chị nhờ tôi giúp, trong khi tay chân chị phủi loạn lên.
– Phủi giùm chị… nó cắn…
Lật đật chạy tới, tôi cứ nhè mông đít, với ngực chị mà phủi kiến… có vài nốt đỏ trên cổ, trên cổ tay chị…
Bầu vú mềm mềm… dưới lòng bàn tay tôi.
Cái mông săn chắc… cũng dưới lòng bàn tay tôi.
Chị thì đang thở hổn hển vì mấy con kiến vàng…
Thấy hết kiến tôi nói:
– Xong rồi chị.
– Ừ hết hồn.
Tay chị với lên sau cổ gãi nơi kiến cắn, vạt áo ngắn theo cử động cánh tay hơi hở lên làm tôi thấy cái lỗ rún với làn da trắng sáng ngời dưới bụng chị, nhưng lại có hai, ba con kiến đang bò quanh…
– Oái còn kiến…
Tôi la lên và tay tôi nhanh hơn tay chị khi thò vào bụng chị đuổi giùm mấy con kiến.
Cũng có mấy vết mẩn đỏ ở bụng chị.
Lúc này chị như đứng sững người lại.
– Ơ ơ… để chị…
– Để em gãi giùm cho.
– Ơ… ơ…
Không chờ chị trả lời tôi đã đưa tay vào bụng chị lại gãi ngứa…
Chả biết ma xui quỷ khiến như thế nào mà tôi lại làm thế…
Thấy chị không phản ứng, các ngón tay tôi lần mò lên cái mu lồn ở ngoài quần chị xoa nhè nhẹ…
– Ơ… ơ không… phải…
Chị lấy bàn tay chị giữ lại tay tôi…
Nhưng bàn tay tôi đang úp nguyên lòng bàn tay trên mu lồn chị rồi, rất nham nhám vì lông lồn của chị…
– Em làm gì kỳ vậy… ơ ơ thả ra…
Và một cuộc giằng co diễn ra…
Tôi như lên cơn điên vì dục vọng, vật ngã chị ra trên bãi cỏ trong rừng, 2 chân chị kẹp chặt bàn tay tôi trong lúc nó đã nằm dưới háng chị, lúc này chả có thời gian mà xoa bóp, tôi chỉ bấu chặt vào cái lồn chị, vì chị phản ứng dữ dội quá…
Chị rất mạnh mẽ, giống như đang vật lộn với tôi, có lúc chị trùi qua khỏi tay tôi, thoát ra bò lồm cồm, tôi lại lao tới ôm chầm chị, quần áo của cả hai dính đầy bụi đất lấm lem, áo chị bị đứt ra vào 2, 3 hạt nút, hở cả cái áo lót ngực ra, nhìn thấy cái khe hở ở giữa 2 bầu vú với cái áo ngực xốc xếch, lúc này trong đầu tôi tôi này chỉ có 1 ý nghĩ làm làm sao đâm con cu vào cái lỗ lồn của chị, ngoài ra chả nghĩ gì đến hậu quả sau này cả…
– Bớ người ta… cứu…
Khi chị la lên, tôi hoảng hồn bịt miệng chị lại…
Chị giãy thật mạnh, nên tôi và chị lăn tròn rồi lọt xuống cái hầm than…
Người tôi rơi xuống trước chị nằm úp lên trên.
“… bịch…”
Cái lưng tôi đập xuống đất, bị mảnh vụn than cấn trúng, đau chảy nước mắt, tôi buông chị ra…
Chị lồm cồm bò dậy dựa vào thành hầm than, mặt đỏ bừng, đôi mắt đỏ lên chị khóc chắc vì tức tôi giọng nói chị giận dữ thay đổi cả cách xưng hô:
– Tôi về nhà sẽ thưa… cậu…
Tôi đã hoàn toàn tỉnh lại, đau không thể tả ở sau lưng, nhưng nghe chị nói thì trong đầu tôi hoảng sợ suy nghĩ thoáng qua “Chuyến này tiêu là cái chắc…” chuyện này vỡ lở ra, tôi cũng không còn mặt mũi gặp ai nữa…