Phần 11
Chờ Hoàng Tuấn thanh toán xong, một số người muốn ra về chứ không tiếp tục đi hát hò, trong đó có Trúc Anh.
Chính xác là nàng chưa bao giờ đi chơi tăng 2 trong các cuộc vui. Số lần nàng đi chơi với lớp cũng không nhiều, và sẽ luôn ra về sau khi kết thúc màn ăn uống nên các bạn trong lớp đã quen rồi, không còn rủ rê quyết liệt nữa.
Riêng Hoàng Tuấn thì rất bất đắc dĩ, cậu rất muốn Trúc Anh tiếp tục đi chơi nhưng nàng đã nói từ trước khi hai người đang trò chuyện rồi. Hoàng Tuấn cố gắng lôi kéo nàng nhưng bất thành, đành thở dài tiếp tục theo nhóm còn ở lại đi hát karaoke.
Khi Trúc Anh ra khỏi quán thì Tuấn vừa chạy tới, các bạn cùng lớp nàng cũng biết Tuấn vì thỉnh thoảng anh hay đưa đón nàng đi học hoặc đi chơi. Trúc Anh chào mọi người rồi leo lên yên sau chiếc Air Blade đời cũ.
“Em chưa muốn về, chờ em đi đâu chơi hóng gió đi.” – Trúc Anh nói, tiếp tục tựa người sát vào lưng Tuấn.
“Em muốn đi đâu?” – Tuấn thấy cô em gái hôm nay có vẻ là lạ, nhưng anh vẫn chìu nàng, đã lâu rồi Tuấn không đưa Trúc Anh đi chơi nên anh không nỡ từ chối yêu cầu đó.
“Đi ngắm sông đi anh.” – Trúc Anh đáp.
Nghe nàng nói vậy, Tuấn chạy dọc theo đường Phạm Văn Đồng qua cầu Bình Lợi rồi chạy vào bán đảo Thanh Đa. Phía sau khu Cư xá Thanh Đa có một bờ kè dọc theo sông Sài Gòn, bên bờ kè các quán cà phê bình dân bày ra những dãy ghế thấp. Ngồi đó có thể ngắm nhìn sông Sài Gòn lộng gió và tòa tháp Landmark 81 sừng sững. Buổi tối, những dãy đèn nhiều màu chạy dọc theo thân tháp, làm cho nó lung linh rực sáng, vô cùng nổi bật trong màn đêm.
Lúc Tuấn và Trúc Anh tới thì khách cũng không đông lắm, hai người chọn một cặp ghế nằm dưới tán cây. Ngồi đây có thể ngắm cảnh sông Sài Gòn về đêm cùng với tòa tháp Landmark làm điểm nhấn. Ghế ở đây được xếp theo cặp, không cần bàn vì có thể để nước trực tiếp lên kè đá.
Hai người ngồi nói chuyện bâng quơ, Tuấn hỏi Trúc Anh về buổi đi chơi vừa nãy với lớp, hỏi nàng chuyện trường lớp, học hành. Anh cũng kể cho Trúc Anh nghe những chuyện lạ lùng hay thú vị mà anh hay các đồng nghiệp gặp phải khi chạy xe.
Trúc Anh chú tâm ngồi nghe, đôi lúc cười khúc khích, tiếng cười của nàng như chuông lạc ngân vang bất giác khiến người khác thấy vui vẻ. Đã hơn một năm rồi nàng không đi đâu chơi riêng với Tuấn. Lúc này ngồi cạnh nghe anh kể chuyện, gió từ sông Sài Gòn mơn man trên mặt, nàng cảm thấy trong lòng bình yên, lại có chút muốn ngủ.
Trúc Anh bất giác tựa vào người anh, một tay nàng vòng dưới nách quàng lấy tay Tuấn, nhắm mắt tựa đầu vào bờ vai anh.
Tuấn hơi bất ngờ vì hành động này của em gái nhưng anh vẫn ngồi yên. Hôm nay Trúc Anh có vẻ thân mật với anh hơn thường ngày, cũng tỏ ra dịu dàng nữ tính hơn. Tuấn hơi nghiêng đầu qua, gió sông miên man đưa mùi thơm nhẹ từ mái tóc đen nhánh bồng bềnh vào mũi anh. Dưới bóng đêm lãng mạn, nếu người khác nhìn vào chắc chắn sẽ nghĩ đây là một cặp đôi hạnh phúc đang yêu.
“Nè, anh quen với chị Mi bao lâu rồi?” – Trúc Anh vừa nói vừa dụi dụi má vào vai Tuấn.
“Thì… chắc gần nửa năm rồi.” – Tuấn thấy Trúc Anh hỏi về vấn đề cũ, nhưng anh vẫn trả lời nàng.
“Anh quen với chị Mi vui không?”
“Vui chứ.” – Tuấn đáp.
“Vậy anh ngủ với chị Mi có thích không?” – Bóng đêm và khung cảnh lãng mạn cho Trúc Anh thêm sự bạo dạn. Nàng hỏi tới vấn đề mà nếu là bất kỳ lúc nào khác chắc chắn nàng không dám nói.
Cũng vậy, nếu Trúc Anh hỏi Tuấn câu này vào ban ngày hay lúc ăn cơm. Khả năng cao là anh im lặng hoặc đá qua chuyện khác ngay. Nhưng bầu không khí bây giờ làm Tuấn thấy cởi mở hơn nên anh vẫn trả lời nàng:
“Thì… cũng thích chứ…”
“Thích như thế nào?” – Trúc Anh lại hỏi.
“Ài, thì… hờ… chuyện này thì em cũng biết mà, làm sao giải thích được!”
“Em cũng muốn thử!” – Trúc Anh nói một câu làm Tuấn tưởng mình nghe nhầm.
“Hả? Em muốn thử cái gì?” – Tuấn hỏi lại.
“Thì… thử làm cái đó đó…” – Mặt Trúc Anh bắt đầu đỏ lựng lên, nàng biết mình chỉ đủ can đảm nói một lần duy nhất. Nếu bây giờ không nói nữa Trúc Anh tin rằng mình sẽ không bao giờ dám nhắc lại với Tuấn thêm một lần nào khác.
Tuấn không ngờ Trúc Anh lại nói vậy, có điều anh chưa liên kết mọi thứ lại được với nhau. Tuấn ấp úng:
“Em muốn thử… ngủ với con trai ấy hả? Em còn chưa có bạn trai mà.”
“Em muốn thử… với anh…” – Giọng Trúc Anh nhỏ như muỗi kêu nhưng Tuấn vẫn nghe vô cùng rõ ràng.
Bùm! Trong đầu Tuấn nổ vang. Ngàn vạn lần anh cũng không nghĩ tới cô em gái Trúc Anh lại muốn ngủ với mình. << Sao nó lại có suy nghĩ đó!? Chẳng lẽ chỉ vì nó thấy mình tự sướng hồi trưa nay?>> Tuấn tự hỏi.
Tuấn chắc chắn mình không phải là thánh, anh thừa nhận mình rất thích làm tình. Anh thích quan hệ với bạn gái cũ dù vóc người cô chỉ thuộc hàng trung bình – khá. Còn đối với người yêu hiện tại Mai Anh, cô gái có vóc dáng chuẩn đến từng milimet thì đó không còn là thích nữa mà là yêu đến chết đi sống lại.
Bình thường ở nhà Trúc Anh ăn mặc khá thoải mái trước mặt Tuấn, có khi là áo hai dây, khi là quần short ngắn nên Tuấn biết Trúc Anh vừa xinh đẹp vừa nóng bỏng vô cùng. Một phần trong Tuấn gào lên muốn nhào ngay vào mà giày vò nàng một trận. Nhưng một phần khác là lý trí đã ngăn anh lại.
“Anh… không muốn sao?” – Chờ một hồi thấy Tuấn không nói gì, Trúc Anh hỏi nhỏ, giọng nàng như sắp khóc.
Tuấn biết mình không thể im lặng được nữa, anh lựa lời nói với nàng:
“Ài, nói sao đây. Em xinh như vậy làm sao anh không muốn được. Nhưng em biết là anh không thể mà. Nếu mình… làm vậy… chị Mi của em biết được sẽ thế nào? Em không muốn 3 anh em mình bất hòa mà phải không?”
“Em gái anh xinh như vầy còn sợ không tìm được bạn trai sao? Em gắng học cho tốt thi vào đại học rồi em có thể thoải mái thử. Hoặc em muốn quá thì… ài… quen bạn trai lúc cấp 3 cũng được. Nhưng anh nghe nói quan hệ sớm không tốt… ôi anh không biết nữa…” – Tuấn ráng tìm hết từ ngữ lý lẽ mà anh nghĩ ra được để an ủi Trúc Anh.
Trúc Anh nghe Tuấn nói xong chỉ im lặng. Nàng vẫn ôm lấy tay anh, hai người lại ngồi với nhau như vậy thêm một lúc. Bầu không khí có chút lúng túng.
“Em thấy hơi lạnh, về thôi anh.” – Trúc Anh lên tiếng trước.
“Ài… được rồi…” – Tuấn cũng không biết nói gì. Anh đi trả tiền nước rồi dắt xe đưa Trúc Anh về nhà.
Suốt mấy ngày sau đó Trúc Anh luôn tránh mặt Tuấn, cho dù đôi khi cả nhà ngồi ăn cơm chung thì nàng cũng không nhìn Tuấn, ánh mắt luôn tránh đi nơi khác.
“Nè, em giận anh Tuấn chuyện gì hay sao. Mấy hôm nay chị thấy em cứ né ảnh hoài vậy?” – Mai Anh nhạy cảm đã phát hiện ra.
Hiện đã là ban đêm ngày thứ năm. Trúc Anh đang nằm ngửa hai chân đặt cạnh nhau, còn Mai Anh nằm nghiêng ôm lấy nàng, một chân gác lên cặp đùi thon dài của em gái.
“Em muốn quen bạn trai, em kể với Tuấn mà ảnh cứ cản không cho em quen nên em giận!” – Trúc Anh trả lời không thật lòng.
“Sao anh Tuấn lại cản em chứ. Ảnh có bao giờ để ý mấy chuyện đó. Em nói xạo phải không?” – Mai Anh phát hiện ra ngay.
Trúc Anh không trả lời, nàng xoay người lại đẩy Mai Anh nằm nghiêng. Nàng cũng nghiêng người ép sát bầu ngực của mình vào lưng chị gái, một tay nàng chui vào trong áo ngủ của Mai Anh bắt đầu lần mò lên vòng 1 căng mịn.
Khi đi ngủ Mai Anh thường cởi áo lót cho thoải mái. Những ngón tay thon dài của em gái nhanh chóng đặt lên bầu vú trần mềm mại của nàng.
“Ưmmmm… ưmmm… nhột…” – Mai Anh rên nhẹ.
Hai bầu sữa của Mai Anh lúc nào cũng mát lạnh, căng tròn đàn hồi, trơn láng mịn màng. Cho dù là con gái sờ vào cũng cảm thấy thích thú chứ đừng nói là đàn ông. Bất cứ gã đàn ông nào nếu có diễm phúc được sờ nắn ngực Mai Anh một lần sẽ biết thế nào là cực phẩm nhân gian.
Một tay Trúc Anh không ngừng xoa bóp bầu vú êm ái, tay kia khẽ vén tóc rồi áp mặt sát vào gáy của chị. Không hẹn mà tư thế “thưởng thức” Mai Anh của nàng và Tuấn giống hệt nhau.
Mai Anh cũng cảm thấy có gì đó quen quen, hình như… Tuấn cũng hay xoa bóp nàng trong tư thế này. Những ngón tay nghịch ngợm của Trúc Anh bắt đầu se se rồi gẩy lên núm vú đỏ hồng mềm mịn. Trúc Anh biết rõ phải làm thế nào để con gái cảm thấy rạo rực nhất. Nếu nàng không được ngủ với Tuấn thì ít ra nàng sẽ thử cảm giác của Tuấn khi ngủ với bà chị mình.
Mai Anh dần cảm thấy cả người rạo rực, cái cách mà em gái xoa nắn nàng lúc này đã vượt quá phạm trù trẻ con sờ vú mẹ rồi. Giống với tình nhân sờ mó nhau hơn.
“Ưuuuuu… hôm nay em làm sao vậy… ôi…” – Mai Anh rên nhẹ trong cổ họng.
“Em muốn xem ngực chị có gì mà anh Tuấn thích vậy?”
“Cái gì? Anh Tuấn nói vậy với em hả? Ứ… em làm gì vậy… dừng…”
Thì ra Trúc Anh đã lật người cô chị nằm ngửa, nàng nắm hai mép áo Mai Anh kéo lên tới cổ. Trong phòng hiện giờ tối đen, chỉ có chút ánh sáng bên ngoài chiếu vào khe cửa. Bầu vú trần trắng hồng của Mai Anh hiện lên lờ mờ trong bóng tối.
Trúc Anh khẽ liếm môi, nàng cúi đầu mút lấy núm vú mềm mịn. Từ khi nàng năm tuổi mẹ không cho nàng bú vú nữa, đến bây giờ nàng mới lại lần nữa được nếm trải cảm giác này.
“Ôi… ôi… sao em… Đừng bú chị nữa chị có sữa đâu…”. Mai Anh cảm thấy cả người nóng rực, nàng ngửa cổ hít hà, cảm giác được bú mút đầu vú đang làm nàng nứng lên.
Đầu lưỡi xinh đẹp của Trúc Anh lúc này quấn lấy đầu vú nho nhỏ, cảm nhận nó đang nở to ra. Nàng không biết chính đầu vú của mình cũng đang dần nở to dù chẳng có ai chạm vào. Một tay của nàng đưa lên xoa bóp nhũ hoa bên trái, tay kia bóp bầu vú còn lại vun lên rồi kề đôi môi nhỏ xinh vào mút chùn chụt.
Đầu óc Mai Anh đã hơi lâng lâng. Bởi vì Trúc Anh mấy năm nay liên tục sờ vú của nàng tạo thành thói quen, nên bây giờ dù thăng lên một cấp thành bú mút, nhất thời Mai Anh chưa cảm nhận được đây là hành vi sai trái.
Hai tay nàng khẽ ôm lấy đầu em gái, mân mê mái tóc dày bóng mượt.
“Ôi… em mút… chị… thích quá… ư… ư…” – nàng bắt đầu rên rỉ.
Tiếng rên của bà chị làm Trúc Anh rạo rực, lần đầu tiên nàng nhận ra cơ thể con gái tuyệt diệu như vậy. Hình như… nàng thích cảm giác này mất rồi…
Bóng đêm bao trùm mang lại cho hai chị em tâm lý phóng túng và liều lĩnh, trong bóng tối đôi khi người ta dám làm những chuyện mà mình không bao giờ nghĩ đến.
Trong cơn hưng phấn, Trúc Anh nắm lấy mép áo của cô chị rồi lột nó qua khỏi đầu nàng. Hai tay Mai Anh đưa lên đầu, khi nàng còn chưa kịp phản ứng thì cô em gái đã kéo luôn cả quần ngủ ống dài và quần lót của nàng xuống tận mắt cá chân.
Giờ thì Mai Anh đã trần như nhộng. Nàng la lên một tiếng nho nhỏ, một tay nàng che ngang ngực, tay còn lại che đi cô bé.
“Em… tính làm gì… sao lại cởi đồ chị…”
Chưa dừng lại ở đó, Trúc Anh liên tục cởi từng chiếc nút trên bộ đồ ngủ đang mặc, nhanh chóng lột nó ra khỏi người. Nàng đưa tay ra sau lưng bấm mở nút áo lót, khi chiếc áo rơi ra thì bộ ngực trần căng mịn cũng được giải thoát, trong bóng tối nảy lên nhè nhẹ. Nàng không biết mình đang bị làm sao nữa, như bản năng muốn nàng làm như vậy.
Trúc Anh quỳ gối thẳng người, hai tay nắm lấy mép quần ngắn đang mặc rồi tụt cả quần ngắn lẫn quần lót khỏi người. Bây giờ thì nàng cũng đã hoàn toàn khỏa thân. Cũng giống Mai Anh, cơ thể Trúc Anh đẹp như tượng thần vệ nữ, vòng 1 căng tròn, vòng 2 thon thả, vòng 3 mềm mại co giãn vô cùng.
Nàng lại lật người cô chị nằm nghiêng rồi từ đằng sau ôm lấy, nhưng giờ thì cảm giác đã khác hẳn. Làn da thiếu nữ trần trụi láng mịn liên tục cọ xát vào nhau làm hai chị em hưng phấn rạo rực. Da thịt các nàng đều mát lạnh, cảm giác ôm ấp chà sát vào nhau làm hai người phấn khích.
Mai Anh lờ mờ nhận ra có gì đó sai sai. Nhưng sự hưng phấn và thích thú làm nàng không muốn dừng lại, không biết mình đang tiến vào con đường không có lối về.