Phần 13: Kế hoạch luyện chồng
Phía sau biệt thự cha chồng Bích Phương là một khoảng sân rộng lát đá xen cỏ xanh mướt mắt. Giữa khoảng sân là một hồ bơi gia đình nho nhỏ rộng ba mét dài hơn tám mét. Bên ngoài hàng rào là sông Rạch Bàng không quá lớn nhưng xanh mát sạch sẽ. Hàng rào được cha chồng sử dụng song sắt cao hơn hai mét không xây tường để tận dụng tối đa tầm nhìn đón gió sông. Rào sắt còn có một khung cửa dẫn thẳng xuống bến tàu tiền chế bằng móng xà cừ lót tấm đan bê tông rộng hơn 1 mét nơi ông Tài neo đậu chiếc ca nô composite nho nhỏ ông dùng để câu cá thư giãn.
Lúc này phía trước nhà mát đặt một lò nướng BBQ đang bốc khói thơm ngát mùi thịt và hải sản. Bích Phương khoác trên người chiếc áo choàng ngủ mặc ở nhà, vừa nướng thịt vừa cười tủm tỉm nhìn Tiến Minh và Đức Tiến đang đùa giỡn dưới hồ bơi la hét inh ỏi. Đây là lần đầu tiên nàng thấy chồng mình buông bỏ vẻ ngoài đạo mạo mà thoải mái chơi đùa với em trai của anh như vậy. Dù là hai anh em ruột nhưng Tiến Minh và Đức Tiến cách biệt nhau hơn một con giáp. Từ trước đến nay trong mắt Bích Phương hai người họ luôn tồn tại một khoảng cách của hai thế hệ rất khó vượt qua.
– Chị dâu. Xuống bơi đi…
Bích Phương nhìn Đức Tiến la hét inh ỏi mỉm cười lắc đầu. Nàng không phải không biết bơi mà phải nói rằng bơi khá giỏi. Năm lớp 10 nàng từng trong đội năng khiếu bơi lội của Quận. Nhưng từ lúc Bích Phương trổ mã dậy thì ba mẹ không cho nàng tham gia những lớp bơi lội nữa. Họ sợ tay huấn luyện viên đội bơi nữ khi đó lợi dụng sàm sỡ Bích Phương. Họ càng sợ hơn vì nhận ra con gái mình cũng thích thú với những thứ mới lạ đó…
– Con để ta nướng cho. Con đi chơi đi.
– Cha để con làm mà… Con vừa bệnh không muốn bơi đâu ạ.
Cha chồng vừa từ trường Nam Đô quay về, thay đồ gọn gàng xuống phía sau nhà. Trưa hôm nay ở nhà liên hoan mừng Tiến Minh về nhà. Nhưng anh nghỉ phép đột xuất nên chỉ được một ngày, sáng sớm mai lại phải quay về Singapore. Bích Phương hôm qua mới bệnh nên xin nghỉ phép ở nhà chuẩn bị mọi thứ.
– “Chị dâu. Xuống bơi với em đi…” – Đức Tiến lại réo inh ỏi.
– Bơi cái gì? Chị dâu mày tối qua còn rên hừ hừ cả đêm…
Ông Tài quát thằng con. Không hiểu sao ông nói đến đó cũng im bặt không nói nữa. Tiến Minh và Đức Tiến cũng nén cười làm lơ như không nghe được gì. Còn Bích Phương đầu càng cúi thấp, cả gương mặt nóng ran xấu hổ.
– Ah hem… Sáng nay thế nào? Vui vẻ cả chứ? – Ông Tài đằng hắng một tiếng, giữ giọng thật nhỏ hỏi khẽ.
Chợt nghe cha chồng hỏi nhỏ mà hai gò má mịn màng của Bích Phương nóng ran lên. Nàng cúi đầu gật gật khẽ.
– Vậy thì tốt rồi… – Ông Tài thở phào gắp thêm ít hải sản đặt lên vỉ nướng.
– Cha… Anh Minh rất lạ. Anh ấy thích chụp hình con và… Đức Tiến… – Bích Phương chợt cắn môi nói khẽ.
– Hình gì?
– Hình… hình lúc… bọn con đang làm… – Bích Phương xấu hổ lí nhí.
– Thật vậy? – Ông Tài hơi nhíu mày suy ngẫm. – Xem ra từ trước đến giờ ta nghĩ không đúng về nó rồi.
– Không đúng sao ạ? – Bích Phương ngạc nhiên nhìn ông.
– Biểu hiện ghen tuông của nó không hẳn là ghen tuông. Nó chỉ là một sự quá khích vì trí tưởng tượng thôi. Điều này thật ra rất tốt. Con có thể tăng mức độ dần dần rèn luyện nó… Nó sẽ quen thôi.
– Rèn luyện làm sao ạ?
– Thì như người ta tập ăn cay vậy. Ban đầu là một chút cay nồng trên đầu lưỡi. Sau tăng lên dần… Đến một mức nào đó có thể thoải mái ăn ớt chỉ thấy ngon miệng mà không cay xé lưỡi nữa.
– Ý cha là… con phải chọc cho anh Minh ghen với mức độ tăng dần lên sao? – Bích Phương cắn cắn môi hỏi.
– Ừ. Đúng như vậy. Sau ngày mai nó quay về Singapore công tác. Mỗi tối con cứ gửi cho nó một tấm hình của con và Đức Tiến… Từ nhẹ đến nặng dần…
– Từ nhẹ đến nặng dần…
Bích Phương chợt nghĩ đến hình ảnh mà Tiến Minh đã chụp hôm nay. Còn có thể nặng hơn mức độ đó nữa sao? Trong đầu như suy nghĩ đến điều gì đó… Nàng chợt lén nhìn sang cha chồng mà hai gò má mịn màng thoáng ửng hồng lên.
– Anh Hai nhìn gì vậy?
– Lo bơi đi. Nhiều chuyện quá…
Lúc này dưới hồ bơi Tiến Minh đẩy thằng em ra, ánh mắt căng thẳng nhìn về phía Bích Phương. Nàng đang cúi người trên quầy bếp mà vạt áo choàng bị lỏng gần như bung ra. Trước ánh mắt anh còn thấy được cả mảng da thịt trắng ngần và gần trọn vẹn hai bầu vú căng tròn không nịt ngực. Không lẽ bên dưới áo choàng nàng không mặc gì sao?
– Chật chật… Chị dâu thật là mê người ah.
Nghe được tiếng xuýt xoa của Đức Tiến bên cạnh, Tiến Minh nóng mặt co chân đá cho nó một phát. Ánh mắt anh lại không rời khỏi cảnh tượng kia. Nhất là anh phát hiện Ba mình đã vài lần như vô tình nhìn sâu vào khoảng hở trong áo choàng của Bích Phương. Từ góc nhìn và khoảng cách gần của ông có lẽ ngay cả đầu nhũ hoa đỏ hồng của nàng cũng bị ông nhìn đến rõ mồn một. Không hiểu sao toàn thân Tiến Minh nóng ran lên. Cả người day dứt như phát cơn ghen. Nhưng dương vật anh lại cứng rắn một cách kỳ lạ.
– Ôi… Cay mắt quá…
– Đã bảo để ta làm cho mà…
Bích Phương cắt hành tây mà hai mắt đỏ hoe kêu lên. Nàng muốn dụi mắt vào áo nhưng hai tay đang làm dở không tiện. Cha chồng nhanh nhảu kéo áo choàng lên lau mắt cho nàng làm cho hai vạt áo sớm lỏng lẻo bung ra. Hai mắt Bích Phương nhòe nhoẹt nhắm tịt như không hề hay biết gần như toàn bộ cơ thể mình đang phơi bày trước mắt ông Tài, còn có Tiến Minh, Đức Tiến xa xa ngoài kia. Bên trong lớp áo choàng ở nhà Bích Phương chỉ mặc mỗi một chiếc quần lót nhỏ. Lớp ren trắng lại mỏng đến mức thấy được cả nhúm lông đen phơn phớt và màu da thịt trắng hồng bờ mu mũm mĩm của nàng. Giây phút này trước ánh mắt quan sát của chồng, hai bầu vú căng tròn gồm cả hai đầu nhũ hoa đỏ hồng xinh xắn của Bích Phương đang kiêu hãnh phơi bày trước mặt Ba anh. Nghe tiếng hít thở nặng nề kìm nén đối diêm, Bích Phương cố mở mắt ra nhìn cả gương mặt bất giác đỏ ửng lên, xấu hổ cuống quýt kêu lên.
– Cha… Áo con… trời ơi…
– À… Để ta cài lại cho…
Bích Phương gương mặt đỏ ửng cúi gằm xuống nhìn hai tay cha chồng khép lại hai vạt áo trước ngực. Ông nhẹ nhàng thắt dây trước bụng nàng còn thở dài nói khẽ:
– Con thật là ma quỷ ah. Ta mà là thằng Minh thì chỉ có phát điên vì con thôi…
– Hi hi… Con hư như vậy cha cũng thích mà… Phải không ạ? – Bích Phương nén cười hỏi nhỏ.
– Ha ha… Ta thích chứ. Chỉ tội nghiệp thằng Minh thôi.
– Ư… Không phải cha nói con rèn luyện anh ấy sao? – Bích Phương bĩu môi hỏi nhỏ.
– Con chọn ta làm đối tượng rèn luyện nó? – Ông Tài da đầu tê rần sửng sốt hỏi.
– Hi hi… Không được sao ạ?
Bích Phương che miệng cười khúc khích. Ánh mắt nàng chợt nhìn lên cha chồng mang theo một vẻ lẳng lơ khiêu khích, đôi môi đỏ hồng chúm chím lộ ra hai hàm răng trắng đều như ngọc hỏi nhỏ:
– Cha không muốn lúc nào đó cùng anh Minh, Đức Tiến… làm tình với con sao?
– Ta… Ha ha… Ta thua con rồi đấy… – Ông Tài mặt già thoáng ửng hồng, cười lớn lắc đầu.
– Hi hi…
… Bạn đang đọc truyện Tướng đa dâm tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/08/truyen-sex-tuong-da-dam.html
Tối cùng ngày…
Bên trong phòng ngủ hai vợ chồng, Tiến Minh ngồi trên giường nét mặt còn sượng cứng mất tự nhiên nhìn Bích Phương bước ra khỏi phòng tắm. Nàng khoác áo choàng lông, mái tóc còn ươn ướt thơm mùi hoa hồng. Nàng ngồi xuống trên đùi anh, hai cánh tay thon dài choàng qua cổ anh.
– Anh muốn hỏi em cái gì sao?
– Anh cảm thấy em nên ý tứ một chút trước mặt Ba anh.
Tiến Minh hít sâu một hơi nói. Lời nói của anh như ứ đọng trong đầu từ buổi trưa đến giờ chỉ đợi cơ hội này để phun ra.
– Anh nói chuyện hồi trưa sao?
– Hừ. Em biết là được rồi…
– Hi hi… Anh ghen sao?
Bích Phương nâng cằm Tiến Minh lên, cười khích khích hôn lên môi anh.
– Hừ… Đây không phải là ghen tuông…
– Thật không? Anh có biết là khi anh nhuw vậy trên trán anh nổi lên một chữ ghen thiệt bự không? Hi hi…
Bích Phương thì thầm trên môi chồng vừa đưa đầu lưỡi vào miệng anh trêu đùa. Nàng chợt nhìn lên chồng, hai mắt lúng liếng mỉm cười.
– Vả lại… đâu phải cha chưa thấy qua… cơ thể em?
– Em nói vậy là sao? – Tiến Minh giật thót hỏi lại.
Bích Phương gương mặt thoáng đỏ ghé sát vào tai anh, nói nhỏ:
– Hôm qua em bị ướt mưa. Em thay đồ sau xe của cha đó. Mưa ướt từ trong ra ngoài nên… Em cởi cả đồ lót ra hết luôn…
– À… Chuyện đó sao? Ha ha… Ba anh không nhìn em đâu…
Tiến Minh cười ha hả thoải mái chợt thấy ánh mắt Bích Phương nửa cười nửa không nhìn mình, anh liền im bặt. Căng thẳng.
– Ba có nhìn sao?
– Em… Em không biết. – Bích Phương đỏ mặt lí nhí. – Dù sao thì vợ anh xinh đẹp như vậy… Lại không có mảnh vải nào trên người. Anh nghĩ xem…
Tiến Minh hơi ngẩng ra gương mặt góc cạnh sượng cứng.
– Sau đó về nhà… Em sốt cao… Cha đã dùng khăn lạnh lau người cho em…
– À… Việc đó cũng không có gì mà… – Tiến Minh thở phào.
Bích Phương chợt chuyển sang ngồi trước bàn trang điểm. Nàng vừa chải tóc vừa nói nửa đùa nửa thật:
– Anh nói đúng. Việc đó cũng như chuyện hồi trưa thôi mà… Em nghĩ có lẽ sau này ở nhà em sẽ không mặc áo ngực nữa. Anh là bác sĩ anh biết phụ nữ mặc áo ngực nhiều có hại thế nào mà.
Tiến Minh cả người căng cứng. Miệng mấp máy muốn nói lại không nói nên lời. Hai hàm răng anh nghiến chặt nổi cộm dưới gò má kìm nén bị Bích Phương nhìn trong gương thấy rõ mồn một. Nàng nén cười, rời khỏi bàn trang điểm đến trước mặt anh.
– Anh xem cái này đi…
Bích Phương mỉm cười ánh mắt nóng bỏng nhìn xuống Tiến Minh vừa chậm rãi cởi bỏ áo choàng ngủ của mình. Chiếc áo rơi xuống chân. Bích Phương bên trong mặc một chiếc váy ngủ mỏng tang như lưới. Màu đen của lớp vải làm làn da của nàng vốn đã trắng càng sáng đến lóa mắt. Hai bầu vú căng tròn của nàng chỉ dùng hai khung hình tam giác bằng dây vải nối với dây áo làm chúng vun lên đầy đặn, lại hoàn toàn trống trải không che đậy. Tiến Minh nhìn hai đầu nhũ hoa đỏ hồng của vợ gần kề trước mặt như khiêu khích mà miệng lưỡi anh cũng khô nóng. Nhưng anh vẫn không vội vàng, chuyển ánh mắt xuống dưới từ từ thưởng thức cơ thể nàng như một món ăn ngon. Chiếc váy nàng mặc thật ngắn đến mức gần như không che đậy được gì bên dưới. Anh chỉ cúi xuống cũng thấy được cái quần lót nho nhỏ của Bích Phương.
– Đẹp không? – Bích Phương cắn môi, mặt ửng đỏ kéo váy lên cho Tiến Minh nhìn.
– Đẹp lắm…
Tiến Minh thích thú đưa tay sờ lên hình thêu cánh bướm trên chiếc quần lót che đậy vùng tam giác huyền bí của Bích Phương. Nhưng làm anh bất ngờ hơn khi luồn sâu vào bên dưới, thay vì lớp vải quần lót tay anh lại chạm phải một vùng da thịt mềm mại ướt át.
– Ư… anh…
Bích Phương bám chặt vai Tiến Minh, mặt đỏ ửng lên. Ngón tay anh bên dưới vuốt ve nơi nhạy cảm đó làm cơ thể nàng run rẩy, miệng ư ử thở dốc.
Tiến Minh nghiến răng gương mặt ửng đỏ phấn khích. Anh cũng không ngờ chiếc quần lót này của nàng lại làm trống bên dưới như tạo điều kiện cho những ngón tay anh khám phá. Tiến Minh áp mặt vào hai bầu vú mềm mại, hít hà mùi da thịt thơm ngát của nàng, bên dưới không ngừng vuốt ve hai mép âm hộ ẩm ướt của nàng. Tiến Minh nhận ra cơ thể Bích Phương đêm nay đã sớm rạo rực ham muốn. Âm hộ nàng như chỉ chờ được anh chạm tới đã tuôn trào ướt đẫm. Có lẽ không chỉ đêm nay là nàng luôn luôn như thế. Ngay cả những ngày anh không có ở nhà cũng vậy… Nghĩ đến điều này Tiến Minh cảm thấy lòng nao nao day dứt. Dù anh đã chính thức cho phép Đức Tiến thay thế vị trí của mình an ủi Bích Phương những ngày trống vắng. Nhưng như vậy đủ cho nàng sao?
– Vợ anh thật hư hỏng nha…
Tiến Minh mỉm cười trêu ghẹo, ngón tay anh đã thấm ướt miết miết mơn trớn hai mép môi âm hộ nức nở của nàng.
– Ư… Anh không thích em hư hỏng sao?
– Anh thích nhưng anh lại lo lắng… – Tiến Minh say mê thì thầm trên đầu nhũ hoa đỏ hồng của nàng.
– Anh sợ mất em?
– Ừ…
Bích Phương cắn môi mặt đỏ ửng, ánh mắt mê ly nhìn xuống anh. Nàng ưỡn ngực lên, ép đầu vú đỏ hồng đang day dứt của nàng vào miệng anh.
– Em dù có thế nào vẫn sẽ là cục nợ anh phải mang theo cả đời… Anh có muốn thoát cũng không được đâu… Hi hi…
– Ha ha… Thật vậy? – Tiến Minh cười thích thú vừa dùng mũi mình hít hà quanh núm vú đỏ hồng xinh xắn của nàng.
– Thật. Anh… mút nó đi…
Tiến Minh há miệng, ngậm lấy đầu nhũ hoa đỏ hồng của nàng mà mút mút nhè nhẹ. Đầu lưỡi anh nghịch ngợm đánh tưng tưng quanh khối thịt nhỏ đang săn cứng của nàng.
– Ôi… mạnh lên anh…
Bích Phương ôm ghì lấy đầu Tiến Minh hơi thở dồn dập, rên rỉ nỉ non. Cảm giác tưng tức nhột nhạt trên đầu vú làm nàng rạo rực thích thú. Đêm nay Bích Phương muốn anh thật mạnh bạo, giày vò cơ thể nàng nhiều hơn. Hai chân nàng vô thức khép lại kẹp cả bàn tay anh bên dưới như không cho phép nó rời đi.
– Ư…
Bích Phương thổn thức xuýt xoa nhìn Tiến Minh không ngừng ngậm mút hai núm vú của nàng đến đỏ rực ướt át. Cơ thể nàng vặn vẹo, hai chân như muốn nhũn ra chỉ muốn nằm xuống giường để cho anh giày vò thỏa thích. Nàng không kìm được cúi xuống đón lấy môi anh mà hôn rít lấy. Đầu lưỡi nhỏ thơm ngát của nàng trao qua miệng anh. Hai đôi môi dán chặt vào nhau đến mê mẩn.
– Ư… Anh ơi…
Bích Phương hổn hển nỉ non bên tai Tiến Minh. Cơ thể mềm mại của nàng trên người Tiến Minh từ từ trượt ngang xuống giường. Hai đầu gối quỳ mọp trên nệm giường. Hai gò má mịn màng đỏ ửng, ánh mắt nàng như say men tình nhìn lên anh. Nàng nhẹ nhàng luồn tay vào lưng quần của anh, kéo xuống. Nhìn xuống dương vật cương cứng của anh đang chờ đợi mình, Bích Phương cắn môi. Bàn tay thon nhỏ của nàng nâng niu khối thịt to lớn nóng hổi cứng rắn của anh bắt đầu vuốt ve nhẹ nhàng. Bích Phương cúi thấp áp dương vật căng cứng của anh lên gò má ửng đỏ xinh đẹp của mình. Nhìn lên Tiến Minh ánh mắt mê ly đắm đuối. Đôi môi đỏ hồng mềm mại và chiếc lưỡi ướt át của nàng bắt đầu mơn man từ hai bìu da sần sùi đến khúc thịt căng phồng của anh.
Cảm giác nhột nhột thích thú làm Tiến Minh trân cứng cả người. Ánh mắt anh vẫn quan sát Bích Phương. Nàng cúi thấp rúc gương mặt xinh đẹp vào dương vật dựng đứng của mình… Đôi mắt đẹp của nàng khép hờ mà hành lông mi cong vút chớp động khe khẽ… Bờ mông tròn trịa của nàng phía sau cong vểnh vặn vẹo… Đây là lần đầu tiên Tiến Minh thấy vợ mình lại đẹp đến như vậy. Không, định nghĩa như vậy vẫn chưa đủ. Nét đẹp của nàng đêm nay lại thêm vào một chút lẳng lơ, một chút hư hỏng làm máu anh nóng lên. Không biết khi một mình với Đức Tiến, ngậm mút dương vật nó, nàng có như vậy không? Suy nghĩ đó ám ảnh trong đầu làm cả người Tiến Minh sôi sục không chịu nổi.
– Ư…
Bích Phương cũng không nhận ra mình vô thức bật rên thật khẽ khi đôi môi mở rộng bao lấy đầu nấm căng bóng của Tiến Minh. Đầu Bích Phương lên xuống đều đều. Hai mắt nàng lim dim khép hờ, cảm nhận khúc thịt to lớn nóng hổi của anh không ngừng chèn ép chiếc lưỡi nhỏ của nàng tiến sâu vào trong. Không hiểu sao Bích Phương cảm giác hôm nay dương vật của anh rất khác. Không, không chỉ riêng anh. Mà vật đàn ông của Đức Tiến và cha cũng rất khác. Cái khác ở đây không phải là sự mới lạ của một kẻ thứ ba… Mà là một hương vị đàn ông dần thấm vào cơ thể làm cho đầu óc nàng rạo rực mê luyến… Bích Phương như không muốn rời khỏi nó. Nàng nhận ra mình yêu thích được nuốt sâu một khối thịt nóng hổi lấp kín cả vòm miệng. Nuốt nó vào thật sâu, thật sâu lại nhả ra. Rồi dùng bờ môi mềm mại của nàng bao kín lấy nó chùn chụt hút mạnh… Bích Phương lần đầu tiên thật sự mê mẩn cảm giác này… Mùi hương đàn ông của anh tỏa ra càng làm cả cơ thể nàng hừng hực nóng. Bên trong nàng chưa bao giờ trống trải thiếu thốn như thế. Bờ mông tròn trịa cong vểnh của Bích Phương không ngừng vặn vẹo đung đưa.
– Ưm…
Tiến Minh gối tay sau đầu thở hắt ra khoan khoái. Mỗi lần nhìn gương mặt tuyệt đẹp của Bích Phương và đôi môi đỏ hồng của nàng cùng lúc tận tâm phục vụ mình, anh đều thấy một cảm giác thành tựu mỹ mãn. Ngửa đầu ra trên gối, hai mắt anh lim dim tận hưởng cảm giác sung sướng khoan khoái lan tỏa khắp cơ thể.