Phần 7: Minh Khoa bí ẩn
“Cạch” Đột nhiên ngay tại khoảnh khắc này cửa phòng ngủ bật mở.
Minh Khoa giật thót đứng chết trân tại chỗ. Bích Phương đang vắt vẻo trên vai Khoa mông đưa ra trước đầu chổng xuống, vừa nghe âm thanh mở cửa liền giật thót nhìn lên. Vừa thấy được ba người hai đàn ông một phụ nữ toàn thân trần truồng từ trong phòng bước ra toàn thân nàng liền lạnh toát run rẩy. Cả ba khuôn mặt đang sửng sốt đó đều rất quen thuộc đối với nàng. Nhất là người đàn ông trung niên cao lớn vạm vỡ đứng bên trái. Hai mắt ông ta đang mở trừng trừng hai mắt nhìn cặp mông tròn trịa của nàng còn vác ngược trên vai Minh Khoa lại nhìn xuống gương mặt đỏ trắng sợ hãi lẫn xấu hổ muốn phát điên của nàng.
– Bích Phương… Con…
– AAAAA…
Năm phút sau, cửa căn hộ bật mở. Cô Thúy An và Bác sĩ Nhân đã ăn mặc nghiêm chỉnh. Gương mặt sượng cứng bước nhanh ra thang máy. Phía sau, Minh Khoa cũng mặc quần áo nghiêm túc bộ dạng lúng túng đi bên cạnh thầy Tài Hiệu trưởng không biết nói gì.
– Bọn em chào thầy… – Vợ chồng cô Thúy An chào ông Tài rồi quay người bước nhanh vào thang máy.
– Ừ. Về nhé…
Nghe hai người chào mà gương mặt ông Tài đỏ lên hơi ngượng. Dĩ nhiên ông không ngượng với hai vợ chồng cô Thúy An mà do bên cạnh ông còn một đứa học sinh nam của trường. Chuyện xấu hổ hôm nay thật không có lời nào để diễn tả cho hết. Cha chồng làm Hiệu trưởng rủ rê hai vợ chồng giáo viên trong trường ngủ qua đêm lại trùng hợp bắt gặp con dâu làm giáo viên đang vui vẻ với nam sinh của trường. Thật là hạn hán lời.
Biết thế ông đã không kéo hai vợ chồng Thúy An về đây. Đêm qua ba người cùng tham dự một buổi tiệc khi về sẵn ngà ngà say tính vui vẻ cùng nhau một đêm. Chuyện threesome với vợ chồng cô Thúy An ông đã quen đến mức không nhớ làm bao nhiêu lần. Nhưng vì ông ngại mặt mũi cha chồng nên không tiện đưa hai người họ về nhà mình. Ông thì từ trước đến giờ không hay vác mặt vào khách sạn. Khi đó ông Tài chợt nhớ đến Tiến Minh có gửi cho ông mật khẩu và thẻ an ninh căn hộ để thỉnh thoảng nhờ ông ghé sang tưới cây, nhận thư từ. Lúc nhận nhờ vả của đứa con trai lớn ông còn âm thầm nguyền rủa nó. Vợ nó thì ở nhà ông, nó lại sợ vợ mình đi đứng xa xôi, nên đổ lên đầu cha nó mấy việc tào lao đó. Nhưng cũng vì thế mà đêm qua ông có một bãi đáp hoàn hảo, chơi bời cả đêm tưng bừng với hai vợ chồng cô Thúy An đến tận hai giờ sáng. Ba người ôm nhau ngủ đến hơn 9h00 sáng mới thức dậy. Cũng vì thế mà mặt mũi hơn mười năm làm Hiệu trưởng của ông một lần mất sạch.
– Minh Khoa phải không? Thầy vẫn nhớ tên em. – Ông Tài vỗ vai đứa học sinh nói.
– Dạ. – Minh Khoa hơi chột dạ, cúi đầu nói.
– Chuyện hôm nay… thật là…
– Hôm nay em chưa từng đến đây. Cũng không biết chuyện gì cả… – Minh Khoa nhanh nhẹn nói.
– Tốt. Em hiểu thì tốt rồi.
Ông Tài rút trong túi ra một xấp tiền đặt vào tay Minh Khoa nhưng cậu ta lập tức đẩy lại không nhận.
– Thầy đừng làm vậy. Em xin phép thầy về trước ạ.
Nhìn Minh Khoa thân hình lêu nghêu bước vào thang máy ông Tài nhíu mày mâu thuẫn. Ông không biết mối quan hệ giữa con dâu mình và thằng bé kia là gì. Nếu là giao dịch tiền bạc ngược lại sẽ làm cho ông nhẹ nhõm dễ dàng hơn.
Minh Khoa là một gigolo chuyên nghiệp cũng chẳng phải bí mật gì trong đám học sinh. Người làm Hiệu trưởng như ông dứt khoát phải có nhiều ăng ten rải rác khắp nơi, không thể không biết. Thông tin này lộ ra từ một lần họp phụ huynh cuối năm ngoái. Minh Khoa làm lớp trưởng phải giúp cô chủ nhiệm sắp xếp tổ chức. Tại buổi họp phụ huynh đó một người phụ nữ là mẹ của một học sinh đã nhận ra Minh Khoa.
Bà ta là mẹ đơn thân, giàu có, không ngại gì thiên hạ biết chuyện mình vui vẻ với trai bao. Sau cuộc họp bà ta đã nói với con gái mình về Minh Khoa. Con bé kia lại vô tình là một trong những rất nhiều học sinh nữ xem Minh Khoa là nam thần trong mộng. Con bé vỡ mộng, cay cú… Ngày đó giữa lớp, nó cầm một cọc tiền đặt lên bàn trước mặt Minh Khoa, yêu cầu tối nay đi chơi với nó. Minh Khoa từ chối. Kết quả sau đó không khó đoán. Toàn bộ nữ sinh trong trường đều biết công việc làm thêm sau giờ học của Minh Khoa, nam thần trường Nam Đô là một trai bao.
Đó cũng là lý do mà rất nhiều học sinh nữ thích vẻ đẹp trai nam tính của Minh Khoa, lại không muốn tiếp xúc gần gũi với hắn. Sợ bôi nhọ danh dự của mình… Nhưng ông Tài biết từng có giáo viên nữ của trường trở thành khách hàng quen thuộc của Minh Khoa… Ông Tài là người tôn sùng chủ nghĩa tình dục tự do. Ông thấy việc đó rất bình thường. Có cung thì có cầu thôi… Nhưng người phụ nữ xinh đẹp như con dâu ông cũng phải bỏ tiền thuê Minh Khoa giải trí thì quả thật… ông hơi khó tiếp nhận.
Nhất là Minh Khoa không vô hại như vẻ bề ngoài một đứa học sinh ngoan ngoãn học giỏi của nó.
Nhưng kể ra ông cũng có một điều tốt. Minh Khoa vì tính chất công việc đặc thù nên giữ miệng vô cùng tốt. Chuyện xấu hổ hôm nay của ông dù có lộ ra ngoài sẽ có phiền phức nhưng ông cũng không quá lo ngại. Thầy giáo cũng là con người mà thôi. Huống chi ông không dụ dỗ vợ người khác mà có chồng cô ta cùng tham gia vào. Nhưng nếu tin tức một cô giáo đã lập gia đình như Bích Phương lại ngủ với học sinh của mình lộ ra ngoài thì đám cháy sẽ lan ra cả khu rừng mà không dễ dàng dập tắt.
“Tít… Tít…”
Lúc này bên trong phòng ngủ hai vợ chồng, nghe được âm thanh mở mật khẩu của bộ khóa điện tử cửa chính mà Bích Phương đang trùm kín đầu trong chăn cũng thoáng run rẩy. Cha chồng đã quay lại… Nàng lúc này thật sự không biết phải đối diện với ông thế nào. Ông sẽ nói với Tiến Minh sao? Anh sẽ ly hôn với nàng sao? Đầu óc Bích Phương ngổn ngang khổ sở không biết phải làm gì nữa.
Khoảnh khắc vài phút trước Bích Phương xấu hổ đến mức nàng chỉ ước mình có thể chết ngay lập tức. Khi Minh Khoa đặt nàng xuống sàn nhà Bích Phương chỉ biết bưng kín mặt toàn thân run rẩy không biết chui đi đâu. Chính Minh Khoa đã bế nàng đặt lên giường, còn kéo chăn che phủ lên cơ thể cho nàng. Nhưng cha chồng nàng đang ở đây, cậu ta không thể ở lại an ủi nàng. Trước khi đi Minh Khoa còn nói nhỏ qua lớp chăn Bích Phương phủ kín qua đầu. “Thầy Tài cũng bị bắt quả tang chuyện xấu. Nên cô không cần quá căng thẳng… Thỏa thuận đôi bên thôi.” Bích Phương biết Minh Khoa trấn an vì sợ nàng nghĩ quẩn. Nhưng chuyện xấu đôi bên mà cậu ta nói căn bản có thể so sánh với nhau sao?! Cha chồng nàng hiện không kết hôn vợ chết nhiều năm. Nếu chuyện ông lộ ra ngoài thì cùng lắm người ta sẽ chê cười phê bình vài lời rồi thôi. Xã hội này lại luôn dành sự cảm thông nhiều hơn đối với đàn ông. Còn nàng… Chỉ nghĩ đến đó cả người Bích Phương đã run rẩy sợ hãi.
Tiếng bước chân đến gần. Giường rung động nhẹ làm Bích Phương giật bắn cả người co co dưới lớp chăn mỏng.
– Bích Phương…
Ông Tài ngồi xuống giường thở dài gọi khẽ. Ánh mắt ông không khỏi nhìn vài lần hai bàn chân nhỏ nhỏ hồng hào thò ra khỏi lớp chăn. Thì ra ngay cả bàn chân của con dâu ông cũng xinh xắn đáng yêu như vậy. Trong đầu ông không khỏi nghĩ đến cảnh tượng Bích Phương toàn thân lõa lồ vắt vẻo trên vai đứa học sinh cao lớn kia. Ông Tài day day cái mũi hơi ê ê của mình.
– Chuyện hôm nay… rất không nên xảy ra…
Bích Phương bờ vai thoáng run rẩy. Giọng nói trầm ấm của cha chồng lúc này lọt vào tai nàng lại có cảm giác lạnh lẽo vô cùng. Bích Phương thấy mình như một phạm nhân chờ đợi phán quyết của quan tòa. Bản thân nàng lầm lỗi rất đáng bị trừng phạt… Nàng không có lời nào để biện minh. Nhưng… đột nhiên Bích Phương nghĩ đến Minh Khoa. Toàn thân nàng thoáng run rẩy. Dù cậu ta không phạm lỗi gì trong trường học nhưng quyền hạn của một Hiệu trưởng rất lớn. Cha chồng nàng có thể đơn giản tìm lý do nào đó cắt đi học bổng của Minh Khoa. Trong khi hoàn cảnh gia đình cậu ta như vậy… Kết quả của việc đó nàng không thể tưởng tượng nổi.
– Cha… Chuyện hôm nay là lỗi của con.
Bích Phương chợt lấy hết can đảm giở lớp chăn lên. Gương mặt xinh đẹp giây phút này đã tái nhợt không còn chút huyết sắc. Hai mắt nàng ươn ướt khổ sở nhìn cha chồng, giọng nghẹn ngào.
– Là do con hết. Không liên quan đến Minh Khoa. Xin cha đừng…
Lời nói của Bích Phương chợt tắc nghẽn. Nàng nhận ra ánh mắt cha chồng đang nhìn chằm chằm vào ngực mình. Nàng nhìn xuống cả gương mặt liền đỏ hồng xấu hổ nhưng vẫn không kéo chăn che đi hai bầu vú căng tròn lồ lộ trước mắt ông. Bích Phương cắn môi đầu cúi thấp lí nhí hỏi:
– Cha… Cha có thể tha cho Minh Khoa không ạ?
Ông Tài nhìn hai bầu vú căng tròn trắng nõn và hai đầu nhũ hoa đỏ hồng xinh xắn của con dâu mà gương mặt già cũng thoáng ửng hồng, vội nhìn tránh đi. Ông biết mình đã nghĩ sai. Bích Phương và Minh Khoa không phải loại giao dịch trao đổi tiền bạc vật chất.
– Cha ơi…
– Được rồi. Con không cần như vậy…
Ông Tài hít sâu một hơi thở dài, kéo góc chăn phủ lên vai của Bích Phương. Ông còn chưa đê tiện đến mức như vậy. Từ trước đến giờ phụ nữ lên giường ông đều là cam tâm tình nguyện… Ông chưa hề ép bất kỳ ai hay dùng thủ đoạn dơ bẩn như báo chí hay phê phán đám giáo viên lấy tình đổi điểm. Huống chi Bích Phương là vợ đứa con lớn của ông.
– Đó chỉ là giao dịch giữa con và Minh Khoa thôi. Ta có lý do gì làm khó dễ thằng bé đó chứ?
– Con cảm ơn cha…
Bích Phương thấy lòng thoáng nhẹ nhõm. Chợt nàng ngẩng đầu gương mặt đỏ ửng bối rối nhìn ông khó hiểu hỏi lại:
– Cha nói… Là giao dịch gì ạ?
– Con không phải không biết Minh Khoa làm nghề gì chứ? – Ông Tài thở dài rời giường ngồi xuống ghế bên cạnh.
– Con biết. Minh Khoa vừa kể cho con biết khi nãy.
Bích Phương cúi đầu ấp úng nói. Không phải cha chồng nghĩ nàng bỏ tiền ra mua vui chứ? Dù tội ngoại tình vẫn khó tha thứ nhưng đối với Bích Phương nó còn dễ nghe hơn cả vạn lần so với cái trước. Người như nàng còn phải bỏ tiền ra cho đàn ông phục vụ mình sao?
– Haizz… Ta khi nãy gửi tiền cho Minh Khoa, nó không nhận. Dĩ nhiên ta biết con và nó không phải là loại giao dịch trao đổi kia. Nhưng thật sự… ta thà rằng giữa con và thằng bé đó là tiền trao cháo múc còn hơn.
– Tại sao ạ? Đó không phải là sỉ nhục cậu ấy sao?
– Sỉ nhục sao? – Ông Tài cơ mặt giật giật chán nản lắc đầu. – Ta không hiểu Minh Khoa nói với con điều gì… Nhưng ta có thể khẳng định Minh Khoa không hiền lành đơn giản như bề ngoài của nó.
Thấy Bích Phương cúi đầu không nói lời nào mà gương mặt ửng hồng môi mím chặt có vẻ không thoải mái với lời nói của mình, ông Tài thầm lo lắng.
– Có một chuyện về Minh Khoa mà ở trường rất ít người biết. Từ trước đến giờ ai cũng nghĩ rằng nhà nó rất nghèo…
– Điều đó không đúng sao ạ? – Bích Phương ngạc nhiên nhìn cha chồng hỏi.
– Đúng, nhưng chỉ đúng ở thời điểm cuối năm vừa rồi thôi.
– Cuối năm vừa rồi cha Minh Khoa từ nước ngoài trở về rất giàu có. Ông ta tung ra rất nhiều tiền. Rất nhanh liền xây dựng được một mạng lưới quan hệ với các cấp thành phố… Họ tìm kiếm một đứa nhỏ tên Lê Minh Khoa, sinh năm 2007, chỉ có một tấm hình chụp lúc 7, 8 tuổi.
– Thông tin đó mất hai tháng ta mới biết. Chính ta là người đã liên hệ cung cấp thông tin của nó… Sau đó ông ta đón được hai bà cháu Minh Khoa từ khu ổ chuột bên Quận 8 về ở một căn biệt thự lớn ở Quận 3. Ông ta còn trực tiếp gọi điện cảm ơn ta, hứa sẽ đầu tư vào trường Nam Đô. Hiện giờ bên cổ đông của trường cũng đang xôn xao muốn bán cổ phần của họ cho cha Minh Khoa.
– Cha… cha con Minh Khoa gặp lại nhau là điều tốt mà… – Bích Phương thấy lòng nhẹ nhõm vui vẻ cho đứa học trò ngoan của mình.
– Nhưng đó không phải là điều ta muốn nói…
Ông Tài mở cửa sổ. Mồi một điếu thuốc lá rít sâu một hơi nhả khói. Bích Phương chỉ nhìn thoáng qua ông không nói gì. Thật sự nàng rất ghét mùi thuốc lá. Tiến Minh không hút thuốc. Nhà của nàng cũng chưa bao giờ có mùi thuốc lá, càng không nói tới phòng ngủ.
– Con thấy gần một năm nay Minh Khoa có thay đổi gì không? Nó vẫn chăm học quyết tâm giành món học bổng ít ỏi kia… Nó vẫn dùng chiếc xe đạp cà tàng kia… Nó vẫn ăn mặc đơn giản, quần áo cũ sờn như ngày trước.
Thấy Bích Phương có phần uất ức muốn nói ông liền đưa tay ngăn nàng lại.
– Dĩ nhiên ta hiểu rằng một thanh niên tuổi trẻ không vì thoát cảnh nghèo khó mà thay đổi là đức tính khó có được… Nhưng chuyện không thay đổi của Minh Khoa không chỉ có vậy. Ngay cả công việc trai bao gigolo kia nó vẫn tiếp tục làm…
– Ah… – Bích Phương bưng kín miệng sửng sốt nhìn cha chồng. – Tại sao ạ?
– Làm sao ta biết được… – Ông cười khổ lắc đầu. – Có thể vì… đam mê chăng.
– Đam mê…
Bích Phương hai gò má nóng ran lắc đầu không thể tin nổi. Minh Khoa ngoại hình cao lớn, đẹp trai, nay lại thêm cả gia thế giàu có. Nếu cậu ta mê sắc dục cũng không có gì lạ. Nhưng cậu ta cần phải hạ mình để phục vụ những người phụ nữ cậu ta không thích sao? Điều này thật khó giải thích.
– Ta không cấm cản con. Ta khuyên con không nên tiếp tục mối quan hệ với Minh Khoa. Nhưng nếu con không cưỡng được thì nên rõ ràng với nó… Cần phải trả tiền cho nó như một giao dịch bình thường…
– Cha… – Bích Phương che kín mặt, xấu hổ.
– Ta nói nghiêm túc đấy. Nhưng tốt nhất là không nên tiếp tục gần gũi thằng nhóc đó… Con nhớ vụ cô Ngọc Mai ba tháng trước chứ?
– Đó… Đó là do Minh Khoa sao ạ?
Bích Phương sửng sốt nhìn cha chồng. Nhận được cái gật đầu của ông. Cả người nàng lặng im bần thần. Cô Ngọc Mai là một giáo viên từng rất thân thiết với Bích Phương. Chị chạc 38 tuổi, nhan sắc trung bình, gia đình êm ấm với một đứa con trai hơn mười tuổi. Cuối năm ngoái Bích Phương có thể cảm nhận chị có bí mật gì đó luôn tạo khoảng cách với mình. Không những nàng mà nhiều người đều nhận ra Ngọc Mai có gì đó thay đổi. Cho đến lúc ba tháng trước chồng của chị vào trường làm ầm ĩ, đánh ghen một cách vô cớ với vài giáo viên nam. Nhưng anh ta thậm chí không xác định được kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình mình là ai… Đến nay nghe theo lời ông Tài nói, Bích Phương mới biết người đứng sau sự đổ vỡ của gia đình chị Ngọc Mai lại là Minh Khoa, kẻ chẳng qua mới học lớp 10 khi đó. Điều này liệu còn bí ẩn nào đó bên trong hay không?
– Sau ký đơn ly hôn Ngọc Mai không còn mặt mũi nào ở trường nữa… Nhưng ta vẫn biết mỗi ngày trong suốt hai tháng sau đó ngày nào cô ta cũng đeo khẩu trang giấu mặt đứng chờ Minh Khoa trước cổng trường. Nhưng hắn lại phũ phàng né tránh không muốn gặp cô ta nữa…
Bích Phương nhíu mày ngẫm nghĩ. Nàng không tin lý do chính mà gia đình Ngọc Mai tan vỡ là do Minh Khoa. Ngược lại như nàng, dù thích Minh Khoa nhưng đó chỉ là thích theo khía cạnh cô giáo đối với một đứa học sinh ngoan giỏi cũng có một chút là ham vui thể xác, Bích Phương tuyệt đối không tin mình có thể bỏ Tiến Minh mà yêu một đứa học sinh nhỏ hơn mình cả 10 tuổi.
– Cha… Tại sao cha không cấm cản con? Cha hoàn toàn có quyền ngăn cấm con mà…
– Haizz. Việc này…
Ông Tài thở dài mồi một điếu thuốc lá khác. Rít một hơi, ông trầm ngâm một lúc mới tiếp tục nói:
– Từ lần đầu tiên Tiến Minh đưa con về nhà ra mắt… Ta đã sớm dự đoán được việc này sẽ xảy ra.
Bích Phương vẫn co ro dưới lớp chăn chợt cả người hơi run lên khó tin nhìn ông.
– Cha dự đoán rằng… con sẽ ngoại tình sao? – Bích Phương cắn môi ấp úng hỏi.
– Phải. – Ông Tài thở phào gật đầu. – Thật ra ngoài công việc ở trường, thời gian rảnh rỗi ta có sở thích nghiên cứu tướng số…
– Tướng số?
Bích Phương lẩm bẩm toàn thân lạnh lẽo. Nàng chợt nhớ đến lời phán định của lão thầy bói kia.
– Con trời sinh có tướng đa dâm. Phụ nữ có tướng mệnh đa dâm… không biết đến đàn ông thì thôi, thậm chí có thể cả đời tụng kinh niệm Phật mà không bao giờ phạm giới. Nhưng một khi bản năng ham muốn tình dục được thức tỉnh sẽ rất khó kìm hãm bản thân, khó giữ chung thủy với một người.
– Và cha đã nói điều đó với anh Minh? – Bích Phương nhíu mày nhìn ông hỏi.
– Ta có nói.
Lời nói của ông Tài làm lòng Bích Phương dâng lên cảm giác mâu thuẫn vừa ngọt ngào vừa chua xót. Nàng nhận ra một điều. Tiến Minh vốn tin lời cha anh mà không tin tưởng vợ mình. Anh sắp xếp chỗ làm cho nàng ngay dưới mí mắt cha anh, anh đưa rước nàng mỗi ngày, thậm chí lần chuyển công tác sang Singapore này anh gửi nàng sang nhà cha chồng chẳng qua để ông trông chừng nàng. Bích Phương che miệng nén cười nhưng hai mắt đã ươn ướt đỏ hoe. Nàng có thể trách anh không tin tưởng mình sao? Thật là nực cười. Ngay cả bản thân nàng còn không thể tin tưởng chính mình.
– Cũng từng có người nói con như vậy… – Bích Phương cúi đầu buồn bã nói.
– Là ai? – Ông Tài có vẻ hứng thú hỏi.
– Là một ông lão thầy bói. Ông ta còn nói nếu từ nốt ruồi trên đuôi lông mày của con tương ứng thêm hai vị trí nữa… ở chỗ kín… tạo thành một đường thẳng… thì…
– Là thiên định tam sa… Con có tam sa sao? – Ông Tài sửng sốt bừng tỉnh.
Cha chồng đứng bật ánh mắt nóng bỏng nhìn Bích Phương chằm chằm. Biểu hiện của ông làm nàng mặt đỏ bừng bối rối.
– Ta còn chưa bao giờ được tận mắt thấy tam sa ah… Ta…
Ông Tài nói đến đây mới ý thức được không ổn. Cười khổ. Ông ngồi phịch xuống ghế rút một điếu thuốc khác đặt lên môi mà ngón tay hơi run run… Ông đam mê nghiên cứu tướng số hơn hai mươi năm. Phòng sách ở nhà ông cả một tủ đầy sách tướng số. Niềm đam mê của ông ban đầu cũng bình thường như người khác. Có thể xem là thú vui lúc nhàn rỗi.
Nhưng đến một ngày hơn mười năm trước ông phát hiện ra rằng tướng số con người mô tả trong sách có một sự sai lệch không nhỏ giữa hình ảnh mô phỏng và thực tế. Đặc biệt là nốt ruồi trên cơ thể người. Có cái là do bẩm sinh, có cái chỉ xuất hiện ở lứa tuổi nhất định nào đó. Từ vài trăm năm trước các nhà nghiên cứu tướng số đã có thể căn cứ vào vị trí nốt ruồi trên cơ thể để đoán biết vận hạn, tài lộc… Nhưng phần lớn những lý giải đó đều nói về những nốt ruồi bẩm sinh mà không phải là nốt ruồi xuất hiện trong quá trình sống.
Ông từng biết một người phụ nữ bẩm sinh có một nốt ruồi sát phu trên sống mũi. Nhưng đến năm cô ta hai mươi bảy tuổi trước khi lập gia đình dưới dái tai trái cô ta lại mọc lên một nốt ruồi nhỏ mang đến tướng số vượng phu. Kết quả cuối cùng chồng cô ta bao năm năm vẫn sống khỏe mạnh không có vấn đề gì… Nếu một người không tin thì sẽ nói rằng tướng số sát phu là vớ vẩn, là không chính xác. Nhưng ông Tài lại suy diễn theo một hướng khác… Tướng sát phu của người phụ nữ đó là thiên định. Còn nốt ruồi vượng phu xuất hiện sau đó là nhân định. Có thể cô ta đã làm được điều gì đó tích phúc tích đức cho mình mà tự cải mệnh của bản thân.
Ông Tài tin tưởng điều đó đến một mức cố chấp. Hơn mười năm nay sưu tầm đủ loại tướng số vận mệnh thể hiện qua nốt ruồi lưu trữ bằng hình ảnh để minh chứng cho suy luận của mình. Và một trong những thứ ông không thể tìm được là nốt ruồi tam sa. Phụ nữ có tướng số đa dâm đã ít. Mà đa dâm với tam sa thiên định lại càng ít… Đáng tiếc, thứ ông tìm được lại nằm trên cơ thể con dâu ông.
– Cha… Cha thật sự… rất muốn xem nó sao?
Bích Phương thấy cha chồng liên tục rít thuốc mà tay run run kìm nén làm cho lòng nàng bối rối khó xử.
– Thôi. Quên đi… – Ông Tài cúi đầu thở dài. – Chuyện này hiển nhiên là không…
Ông đang nói chợt giọng nói tắc nghẽn, điếu thuốc trên tay cũng rơi xuống sàn nhà mà không biết. Bích Phương, con dâu ông, đã đứng trước mặt ông, tấm chăn trên người rơi xuống chân, phơi bày cơ thể đẹp đến mức làm cổ họng ông khô khốc ngột ngạt. Nhìn hai bầu vú căng tròn vun đầy trước mặt… Nhất là cái nốt ruồi son nhỏ xíu lại rõ nét trên núm vú đỏ hồng của nàng cổ họng ông không khỏi nuốt khan một cái. Ánh mắt ông di chuyển xuống vùng bụng phẳng lì trắng nõn với cái rốn nhỏ xíu xinh xắn. Ánh mắt ông dừng lại ở bờ mu mũm mĩm u u nho nhỏ kia với chùm lông đen mảnh tạo hình như một lá thông không dày không thưa vừa đủ thấy được một rãnh nhỏ hồng hồng lối dẫn xuống động thần tiên. Từ gương mặt xinh đẹp không tì vết, đôi mắt câu hồn đến thân thể thành thục hoàn mỹ, bất kỳ điểm nào trên người nàng đơn lẻ cũng tạo nên một mỹ nhân danh tiếng. Nhưng nay tất cả những điểm ưu ái trời ban đó đều hội tụ trên một người…
Trái tim Bích Phương lúc này đập rất nhanh. Nàng cũng không biết ở đâu mình đủ can đảm phơi bày thân thể mình trước cha chồng như vậy. Khi nãy, khi ông vừa vào phòng nói chuyện, Bích Phương đã nghĩ đến đủ loại kết quả có thể xảy ra. Thậm chí nàng từng nghĩ sẽ dùng thân thể mình để bịt miệng ông, không nói cho Tiến Minh.
Bích Phương đã hai lần phát hiện ông làm tình tay ba với cô Thúy An. Nàng dù có nghĩ cha chồng mình sống phóng túng lăng nhăng cũng không xem oan cho ông. Nhưng sau đó mọi việc không hề xảy ra theo quỹ đạo mà Bích Phương tính toán.
Nhưng bây giờ, Bích Phương lại quyết định chớp nhoáng cho cha chồng xem hai nốt ruồi kín của mình. Sau khi tâm trạng buông lỏng, không sẵn sàng, lại rơi vào tình trạng hoàn toàn khỏa thân trước mặt ông, tinh thần nàng lúc này vô cùng căng thẳng, xấu hổ vô cùng. Nhưng Bích Phương lại phát hiện bên trong lớp vỏ ngượng ngùng đó còn có một thứ gì đó rất thú vị, rất hư hỏng làm cho cơ thể nàng đang từng chút nóng lên.
– Ta… Ta có thể… nhìn gần một chút không? – Ông Tài liếm bờ môi nứt nẻ của mình hỏi.
– Dạ…
Bích Phương cúi gằm gương mặt đỏ ửng xấu hổ nhìn cha chồng đeo mắt kính lên mà tay run run kích động nhìn chằm chằm vào nốt ruồi son trên núm vú đỏ hồng của nàng. Ông ghé sát lại mang theo hơi thở nóng ấm làm cho hai bầu vú căng tròn của Bích Phương phập phồng không yên. Ông ngẩng lên nhìn nốt ruồi nhỏ ở đuôi chân mày của nàng lại đưa ánh mắt xuống vị trí cũ để xác định. Khi ánh mắt ông một lần nữa tiến xa xuống dưới thì cả người nàng không khỏi run rẩy.
– Con… có thể nào… Ý ta là… – Ông Tài lấm tấm mồ hôi trên trán ấp úng hỏi.
Bích Phương hiểu ông muốn nhìn thấy nốt ruồi son thứ ba ở nơi đó. Gương mặt nàng như phát sốt, gật đầu thật nhẹ. Bích Phương lùi lại ngả lưng nằm xuống giường, hai chân buông thõng chạm đất. Tư thế này nơi kín đáo nhất của nàng cũng phơi bày trọn vẹn trước ánh mắt cha chồng. Hai tay nàng bưng kín mặt, hơi thở căng thẳng dồn dập khó có thể kiểm soát.
Nhưng đợi một lúc không thấy cha chồng nói gì, Bích Phương lén mở mắt nhìn xuống ông. Thấy ông đang cúi đầu nhìn chằm chằm vào nơi đó của mình, cả người nàng nóng hừng hực như bốc hỏa. Nhưng Bích Phương lại nhận ra ông có vẻ rất khó xử nhìn lên nàng ấp úng không biết nói thế nào…
– Cha… sao vậy ạ?
– Ta… không thấy… nó bị khuất…
– Bị khuất?
Bích Phương lẩm bẩm chợt gương mặt liền đỏ rực lên. Sở dĩ nốt ruồi đó từ trước đến giờ chỉ có Tiến Minh nhìn thấy vì anh dùng tay. Nó nằm ở trên mép âm hộ của nàng nhưng là mép bên trong. Bích Phương cắn môi gương mặt xinh đẹp đỏ như sắp chảy nước đưa tay mình xuống nhẹ nhàng vạch mở nó ra. Nhìn ánh mắt cha chồng sáng lên đầy hưng phấn nhìn sâu vào trong hai mép âm hộ đỏ hồng ướt át của mình, toàn thân Bích Phương nhột nhạt lâng lâng kỳ lạ. Bên trong nàng như có một dòng suối li ti đang rỉ ướt ra ngoài…
Dường như ông cũng thấy được nơi đó của Bích Phương đang rỉ ướt nhanh chóng, gương mặt giả hơi ửng đỏ mất tự nhiên. Đứng thẳng lên…
– Con dâu… Ta biết mình hôm nay đã rất quá đáng. Nhưng một phần nghiên cứu của ta là sưu tập hình ảnh về các tướng nốt ruồi… Con có thể nào… cho ta…
Bích Phương nghe ông nói mà sửng sốt sợ hãi. Ông muốn chụp ảnh khỏa thân của nàng sao? Điều này làm sao có thể?! Đây không phải là chụp từng nơi một mà là chụp tổng thể để thể hiện hết ý nghĩa tam sa… Bích Phương cắn môi mặt đỏ ửng tìm kiếm lời từ chối. Chợt ánh mắt nàng dừng lại ở khối u nổi cộm dưới quần của ông, lòng nàng lại dâng lên suy nghĩ hư hỏng rất khó cưỡng.
– Dạ… Dạ được.
Nhìn cha chồng kích động vội vàng rút điện thoại ra mà Bích Phương mặt đỏ ửng xấu hổ muốn chết. Nhìn cha chồng bước lên giường dùng điện thoại chụp ảnh khỏa thân của mình mà khối u nổi cộm trong quần ông như ở ngay trên tầm mắt mình, gương mặt Bích Phương đỏ ửng nóng ra. Nhưng lúc này nàng đã vượt qua cảm giác xấu hổ và tìm thấy một loại khoái cảm hư hỏng kỳ lạ mà nàng chưa từng biết đến. Hai gò má nàng ửng hồng hai mắt ươn ướt thiêu đốt nhìn lên ống kính điện thoại của ông.
– Con có cần đứng lên không cha… Nằm như vậy nó không được thẳng hàng đâu…
Ông Tài nhìn hình ảnh qua màn hình điện thoại nghe Bích Phương hỏi mà hơi ngẩng ra. Dĩ nhiên ông hiểu phụ nữ khi nằm ngực sẽ chảy sang hai bên. Dù hai bầu vú con dâu ông rất no đầy không chảy xệ nhưng đã là da thịt thì không thể như sắt đá bất động được. Nhưng con dâu ông, Bích Phương lúc này vừa hỏi lại vừa dùng ngón tay di di quanh núm vú đỏ hồng làm nó núng nính rung động lại làm cho cổ họng ông khô cứng nuốt xuống như nuốt một cục đá xanh. Đũng quần ông lúc nãy cũng căng tức không chịu nổi… Thật là ma quỷ ah.
– Không cần đâu con… Tướng số cũng có độ sai lệch nhất định ah.
– Dạ…
Bích Phương mặt đỏ ửng im thin thít. Nàng cũng ý thức được hành động vừa rồi của mình lẳng lơ hư hỏng đến thế nào. Nhưng nhìn đũng quần căng phồng sắp rách toạc ra của cha chồng lòng nàng không khỏi dâng lên cảm giác thích thú. Nhìn ông bước xuống khỏi giường chụp một kiểu ảnh khác từ giữa hai chân mình ngược lên, Bích Phương tự động gác hai chân mình lên giường mở rộng hai bên.
– Cha… như vậy có rõ hơn không?
Gương mặt xinh đẹp của Bích Phương đỏ ửng, cắn cắn môi nhìn cha chồng, một tay đưa xuống vạch mở hai mép âm hộ đỏ hồng ướt át của mình ra trước ống kính điện thoại của ông. Nhìn cha chồng gương mặt ửng hồng chụp hình mà hai tay khẽ run rẩy Bích Phương vừa xấu hổ vừa có gì râm ran thích thú vô cùng kỳ lạ. Nàng thấy thân thể mình dường như sinh ra để phơi bày trước ánh mắt nóng bỏng của tất cả đàn ông trên thế gian này. Thậm chí không cần tiếp xúc da thịt… Họ chỉ dùng ánh mắt thèm khát như những bàn tay vô hình vuốt ve mơn trớn khắp thân thể lõa lồ của nàng cũng đủ làm cho nàng nhột nhạt sung sướng.
– Ta… Ta nghĩ… được rồi. Cảm ơn con…
Ông Tài nói khẽ, lau mồ hôi trán, bước ngay ra khỏi phòng ngủ. Ông sợ mình chỉ dừng lại một giây nữa thôi sẽ phạm phải một lỗi lầm không thể tha thứ. Khoảnh khắc cuối cùng đó ông Tài nhìn vào đôi mắt ươn ướt mê ly của Bích Phương như một ngọn lửa thiêu đốt lý trí mỏng manh của ông. Ngọn lửa ham muốn trong người ông suýt nữa đã bộc phát. Con dâu ông, vợ của Tiến Minh, thật sự là vưu vật ma quỷ chốn nhân gian. Bích Phương có thể nói là món quà lớn nhất, cũng là tai họa chết người mà tạo hóa ban cho đàn ông.
Năm phút sau, cửa căn hộ bật mở. Ông Tài bước ra trước. Phía sau ông, Bích Phương trong bộ quần jean áo thun đeo khẩu trang đầu cúi thấp vẫn không che hết hai gò má đỏ ửng xấu hổ. Đứng trong buồng thang máy ông Tài và Bích Phương nhìn con số trên màn hình đếm ngược chậm rãi thật lâu không biết nói gì.
– Cha… Mấy tấm hình kia…
– Ta sẽ giữ riêng. Không ai biết đâu…
– Dạ…
Mỗi người một câu ngắn gọn liền đạt được thỏa thuận giữa cha chồng con dâu, hai người tiếp tục im lặng không nói tiếng nào nữa.