Phần 51
Ngồi luyện vẽ được vài chục phút, Cương lại lăn ra đất mà tập thể dục. Sau 1 hồi cũng thấm mệt, mồ hôi nhễ nhại… anh tính vô nhà tắm rửa mình, thì chợt có tiếng điện thoại kêu lên vì có người gọi tới…
Lộc…
Rồi… nghi lắm… chắc ổng gọi để hỏi vụ tối qua với cô bé Trâm chứ không gì khác…
“Alo… Gì vậy ông…” – Cương hỏi.
Lộc: “Đang làm gì đó ông…”
Cương: “Mới thể dục xong… đang tính đi tắm ông… Sao… TÍnh hỏi chuyện tối qua đúng hông…”
Lộc: “Ha ha ha… Thoi khỏi ông ơi… Nãy Trâm kể tui nghe hết rồi… Ha ha ha…”
Úi chết mẹ… Trâm kể Lộc nghe chuyện tình tay 3 tối hôm qua cho ổng nghe hả trời…
Cương nghe mà mặt hơi trắng bệt. Nhưng cũng phải giả ngu hỏi lại:
“Ờ… Vậy ông thấy sao… Vậy được hông…” – hỏi kiểu bâng quơ, vì chưa biết Trâm kể gì với Lộc nữa.
Lộc hơi gằn giọng: “Mà tối qua, ông cũng thấy ẻm làm gì tui đúng hông… Ông kể thử sơ sơ tui nghe đi…”
Sao giống tra khảo, thử lòng vậy trời… Thôi thì kể đại đại:
“Hm hm… Thì tui bên này giường, đang ngủ mà đau bụng mắc tiểu, dậy rồi thấy Trâm mò mò gì ông đó, xong tui cũng kệ… đi vô toilet luôn. Hồi ra thấy bả cứ cà nhún cà nhún ngồi trên người ông đó. Xong tui vọt lẹ qua rồi lên giường nằm luôn…”
Lộc: “Ha ha ha… Vậy luôn hả… Đúng hông…” – lại gằng giọng.
Cương: “Thì tui kể đại vậy thôi, chứ tối thui có thấy gì đâu mà tả chi tiết cho ông…”
Lộc cứ cười sặc sụa, kèm vẻ khoái chí bên kia điện thoại. Cương không cười nổi, vì chả biết ổng đau khổ vì bị Cương cho cắm sừng hay sao. Anh chỉ ngồi im. Một hồi:
“Hm hm hm… Ông biết sao hông… Qua tui xỉn li bì luôn, có biết gì đâu. Vậy mà Trâm nói là bả hiếp tui rồi đó ông. Ha ha ha…”
Hình như bí mật chưa bị tiết lộ, Cương hơi mừng trong lòng, nhưng anh không dám nói nhìu thêm, sợ cái miệng hại cái thân.
“Vậy bị hiếp thích hông… hm hm…” – Cương hỏi.
Lộc: “Thì nghe vậy thôi… cũng thích thích… nhưng mà tui ngủ suốt, có cảm giác gì đâu…”
“Bởi tui nói… Lần sau nhắm uống sao vừa vừa thôi. Hết chuyện… Đáng lẽ ông hiếp bả mới đúng đó… Hì hì hì…” – Cương khuyên.
Lộc: “Thôi kệ, rút kinh nghiệm lần sau… À mà ông với Thủy sao… Có ấy ấy gì hông? Thấy em nó cũng đã lắm nha… có cái thấy hiền quá… Hm hm hm…”
Cương cũng chả giấu gì:
“Thì ông nghĩ coi… mình có phải 2 thằng gay đâu mà trơ ra được. Trai gái nằm chung, đương nhiên phải có rồi…”
Lộc: “Ha ha… Ẻm cũng dữ dằn ha… cho ông làm luôn… Mà nếu hôm qua, tui cũng tỉnh, chắc nhìn qua nhìn lại 4 đứa… hông biết sao ha… Ha ha ha…”
Cương: “Dễ gì ông ơi… Chính vì ông xỉn quéo luôn, khách sạn còn có phòng đó, mà lỡ vô rồi… thôi ở vậy luôn. Chứ mà ông tỉnh đi… hết phòng là mỗi đứa dìu 1 em ra khách sạn khác rồi. 1 cặp 1 phòng… ở đó mà nhìn ngó gì được. Đúng hông…”
Lộc: “Ờ… Cũng đúng ha… Mà hồi sáng công nhận… tụi mình gặp thằng điên kia… Xàm thiệt… Mẹ… ở đâu già rồi mà mất dạy…”
Cương: “Uhm. Thiệt… tại có tụi ông với mấy đứa con gái, với ở trong sảnh nhìu người đó… Chứ ở chỗ khác là tui cho gãy xương á…”
Lộc: “Thôi kệ ông… Thấy nó ăn 1 đạp cũng ớn rồi. Mà sao cái cô đi kế ổng trẻ quá ha… Trời ơi… Nhìn tui còn mê luôn á… Làm như thằng chả chắc cũng giàu hay sao đó, bởi kiếm cỏ non ăn.”
Cương: “Người ta bốn mấy chứ trẻ gì ông… Chắc có tiền đi thẩm mỹ nên vậy thôi. Mà sao thấy hình như ông già đó sợ cổ hay sao… ông thấy lúc chỗ thang máy hông… cổ quát ổng luôn đó…”
Lộc: “Ờ… Nhiều khi chả sợ vợ… íh quên… cổ nói cổ đâu phải vợ ổng đâu. Chắc nhân tình gì đó… Ưi… Ghê thiệt…”
Cương: “Nói chung, thấy cổ cũng lịch sự, biết điều. Mà cũng tại tui bất cẩn bên tông trúng người ta. Thôi kệ cho qua đi…”
Lộc: “Ờ…”
Cương: “Tui thấy Trâm chắc chịu ông rồi còn gì nữa. Mà mốt đừng có vô bar biết gì nữa nha… Trời ơi… Hôm qua tui nhức đầu luôn á…”
Lộc: “Ừ thì tui cũng đâu thích ồn ào kiểu vậy đâu. Mà thôi cũng coi như hy sinh đi. Dù gì tui ông, mỗi thằng cũng được 1 đứa còn gì… hm hm…”
Cương: “Uhm. Thì cũng được… Mà khuyên trước đó. Mốt dẫn em nó đi đâu chơi lành mạnh xíu. Ông mà xỉn cái… lấy ai bảo vệ con gái người ta… ròi hổng lẽ nằm 1 đống đó, bị con gái nó hiếp nữa…”
Lộc: “Ha ha ha ha… Ờ… Biết rồi… Mốt rút kinh nghiệm… Hm hm…”
Cương: “Ờ… Để mai tui qua trả ông cái xe… Nhà tui 2 chiếc mà còn thêm con heo của ông nữa… Chật luôn á…”
Lộc: “Đó con cọp chứ heo gì… Mà mua không… Mốt tui bán lại rẻ cho. Sắp đổi xe mới…”
Cương: “Thôi ông ơi… Xe sport thì đẹp đó… Nhưng chạy đau đít với khó chở lắm ông… Chở bạn gái tội nó… Cứ vừa zãnh mông ra, ép ngực vô lưng mình… Chạy xa mệt lắm…”
Lộc: “Ha ha ha… Tưởng vậy sướng chứ… Mà thôi… tui cũng còn sức nài mấy xe kiểu đó thì cứ chạy cho đã… chứ mốt già chắc cũng kham không nổi đâu.”
Cương: “Ờ… Có gì chiều tối mai rảnh, tui qua trả xe cho…”
Lộc: “Uhm. Thì ông cứ qua lúc nào cũng được. Mẹ tui bả ở nhà suốt, đi đâu đâu. Không có tui thì cứ vô kêu bả…”
Cương: “Uhm. Vậy thôi ha…”
Lộc: “Ờ… Bye…”
Cương cúp máy. Nói chung… tám với Lộc xong, anh cũng thấy bớt áp lực chút chút. Nhìn lên đồng hồ, thấy cũng hơn 22h00 rồi. Chắc ra tranh thủ chờ con mén về mà chặn đường hấp diêm nó. Hi hi hi…
Cương đi ra khỏi phòng. Căn bếp giờ đã trống, nhưng phòng khách thì vẫn còn 1 người. Chị Dung…
Hồi trước thì anh còn ngại, chứ giờ thì hết rồi. Cương hỏi:
“Chưa ngủ hả chị…”
Dung: “Hả… Ờ… chưa em… Chị ngủ trễ lắm… Ra đây có gì hông… Tưởng em ngủ trỏng rồi chứ…”
Cương: “Dạ buồn buồn, nên ra tính chặn đường bé Tuyền để cướp nó… Hm hm…”
Dung che miệng: “Hm hm hm… Nó có gì… mà em đòi cướp… hả…”
Cương: “Cướp nhan sắc của nó chị… Hm hm…”
“Hm hm hm hm… Trời… Mặt em vậy… còn đòi cướp của con bé chi vậy… Hm hm hm…” – nhìn nét mặt vui vẻ của Dung, Cương muốn nhũn người ra mà cướp chị vô phòng luôn. Đúng là cái chị… Dễ thương quá level chuẩn của xã hội nghe chưa…
Cương: “Mặt vậy là sao chị…”
Dung: “Mặt em… đẹp gái mà… Để vậy đi… đừng có bắt chước giống ai hết…”
Cương trề môi, tiu nghỉu. Tự nhiên người ta đàn ông cứng… mà cứ Dung mở miệng là khen ổng y như đàn bà. Nản không… Phải trừng phạt chị thôi…
Cương sà người xuống, ngồi áp sát vào người Dung, nhưng không có ôm iết gì hết. Chị cũng chả né, chỉ “hm hm…” giống như hông thèm coi thằng Cương dâm là một đứa con trai luôn. Chắc vậy…
Dung hỏi: “Sắp dọn đi rồi hả em…”
Cương: “Dạ… Mốt chị đỡ phải thấy em rồi… Hm hm…” – vẫn ngồi sát vào cơ thể mềm mềm, ấm ấm của chị mà chống cằm. Cũng sướng lắm à… Mà tại đang nén hoy…
Dung: “Đỡ thấy là sao… Hửm…”
Nghe chữ “hửm” của chị với cái giọng nhẹ nhàng, ấm áp… mà Cương nó lâng lâng như đang nhảy dù vậy.
“Thì em đi rồi… chị đỡ chướng mắt chứ gì đâu… Hà hà hà hà… Em giỡn thoi… Hm hm…”
Dung há miệng ra:
“Ơh… Chị hông có vậy đâu nha… Đừng có nghĩ vậy nữa… Nghe hông…” – chị quay người qua, để tay lên vai Cương.
Lần đầu được bàn tay người chị cute từng ghét mình, chạm vào vai mình… Cương thấy nó phê… còn hơn được “làm trò kỳ lạ” với cô gái nào đó nữa. Thằng này nhạy cảm… Đồ đàn bà… xời ơi…
Cương: “Dạ… Hm hm hm…”
Dung mỉm miệng, rồi nhìn Cương mà gật đầu một cái kiểu “Ừa… vậy được đó… nói nữa là chị cho ra đường ở”…
“Bùm bùm bùm bùm… èn èn èn…” – tiếng xe máy từ từ lớn dần.
2 chị em ngoảnh đầu ra ngoài sân nhìn.
“Chắc bé Tuyền hay Ngọc về đó chị” – Cương nói.
Dung nhổm người dậy, Cương cũng đứng lên theo. 2 chị em đi ra ngoài sân, rồi tiến về phía cửa. Ánh sáng đèn từ đâu đó rọi vào con đường, từ từ tăng cường độ lên. Tới khi Cương nghe được tiếng âm thanh hỗn tạp từ không phải một, mà cỡ 2 cái động cơ. Anh liền mở sẵn cửa ra, rồi lú đầu nhìn… Đúng thiệt… Có 2 ánh đèn xe đang rọi về phía anh. Ánh sáng tiếng lại gần, thì cùng lúc anh nghe tiếng nói chuyện rôm rả của 2 người con gái.
“Chòng… Há há há… Chòng…” – rồi… nghe cái giọng la hét là biết ai luôn.
Cái xe dần ùa tới chỗ bản mặt Cương đang lú ra, anh nhìn qua Dung, thấy chị hé miệng ra mà nhìn vô 2 chiếc xe… anh lại quay mặt ra, nheo mắt nhìn kỹ. Ngọc với Tuyền cùng về 1 lúc. Khi 2 chiếc xe vừa tới gần cửa, Cương kéo ra cho 2 chị em vọt vào trong sân, rồi đóng khóa cửa lại. Tuyền loay hoay, khom người lấy một cái bọc lớn ra, rồi kêu:
“Chồng ơi… Ăn gì chưa…”
Cương: “Ăn rồi… Có gì dạ…”
Ngọc: “Em với nó gặp ngoài đường á. Xong nó hứng lên, kêu mua đồ về mấy chị em ăn chung. Mì vịt tiềm nè…”
Cương: “Wao… Vậy luôn hả… Hm hm… Ừa… mấy chị em ăn ih…”
Tuyền: “Mua cho chồng, với chị Dung nữa nè…”
Dung: “Hả… Có của chị luôn hả… Chị không có ăn đêm đâu, mua chị chi dạ…”
Ngọc: “Ăn đi chị… Có bữa nay mà… Đi…”
Tuyền: “Ngọc nhớ tới chị, nên kêu em mua luôn á… Ăn luôn đi chị… Hi hí…”
Dung: “Uhm. Vậy để chị… Mà chị ăn không có nhìu đâu nha… Đứa nào ăn bớt dùm chị đi…”
Cương: “Thoi đi vô rồi tính chị… Đâu… đưa anh cầm phụ vô… Mấy chị em đi ngủ hết đi…”
Ngọc mặc cái váy ôm mà vẫn cố đá Cương 1 cái. Tuyền kêu:
“Ùa chồng giỏi thì ăn đi… Lát em ăn thịt chồng lại… Hi hi hi…”
Cương: “Hớ…” – rồi cầm 4 bịt mì đi nhanh vô bếp.
Anh soạn đồ ăn ra, mấy chị em cũng quăng đồ thẩy đạc lên ghế sofa ở phòng khách, rồi đi vô bồn bếp rửa ráy.
“Chò ui… Sao nhiều vậy mấy đứa…” – Dung tròn mắt nhìn vào tô mì của mình.
Tuyền: “Nó vậy mà chị… Của em cũng quá trời luôn nè…”
Dung: “Thoi đứa nào ăn bớt cho chị đi… Nhìu quá à…”
Cương: “Kìa… Chị xớt bớt cho 2 đứa kia đi…”
Ngọc với Tuyền đồng thanh: “Hoy…”
Tuyền: “Hoi chị đưa chồng em ih… Ổng là heo ớ! Hì hì hì…”
Dung bật cười, rồi chị kêu:
“Ăn dùm chị nha…”
Cương: “Ùa…” – ổng mới ăn với Chi bđs nên giờ còn no, nên tống thêm đống mì nữa… hơi ngán… mà thoi.
Ngọc: “Cái thân như vậy… Ăn nhìu cho nở… Bày đặt giữ dáng nữa…”
Tuyền: “Nở gì vậy chị… Hm hm hm…”
Ngọc: “Cái gì ổng muốn nở thì nở… Hm hm…” – ẻm che miệng cười khoái chí.
Cương: “Ờ… Anh muốn nở ngực nè… Ăn mà không nở là 2 đứa biết anh…” – Cương nheo mắt đe dọa 2 đứa tưng.
Ngọc đánh vô vai Cương “bốp” cái, nheo mắt đe dọa lại.
“Nè em… Ăn đi cho nở… Hm hm…” – Dung gắp bớp mì với sắn vài miếng thịt bỏ vào tô Cương mà cười cười.
Bắt đầu 4 chị em ngồi ăn. Tuyền hỏi:
“Chiều đi sao òi chồng…”
Cương: “Nhà cũng được. Nhưng mà hơi bí, với lại xa quá… Xa trường với mấy chỗ tiện ích chợ này kia.”
Ngọc: “Vậy rồi sao anh… Là giờ kiếm chỗ khác hả…” – vừa ăn, vừa nhướn mày hỏi.
Cương: “Chắc bí quá thì thuê đại. Nói chung để sáng mai đi, rồi anh quyết định.”
Tuyền: “Hi hi… Xa cũng đâu có sao… Em muốn… cũng qua thăm chồng được hà… Hi hi hi…”
Cương: “Chỗ đó tối còn hơn ở đây ớ… Em con gái… đi nguy hiểm…”
Tuyền: “Có sao đâu mà… Hi hi hi…”
Cương: “Ờ mà nãy Huyền nói thứ 7 là chủ nhà này về đó…”
Tuyền với Ngọc lại đồng thanh: “Cái gì…”
Dung: “Bà chủ kêu Huyền vậy đó mấy đứa.”
Tự nhiên 2 đứa con gái kia dừng đũa, nhìn nhau. Tuyền nói:
“Vậy… vậy mai chòng dọn đi hả…” – cũng chu cái mỏ ra thể hiện sự bất bình.
Ngọc nhìn qua nhìn lại Cương và Tuyền, không nói gì. Cương nói:
“Chắc thứ 6 anh mới dọn đi. Mà thôi mấy đứa khỏi lo… này chuyện của anh mà… Anh ở đây ké mấy bữa vậy cũng được rồi. Giờ đi thì có sao đâu hểy…”
Ngọc mới gắp gắp, dọc dọc tô mì nhưng không ăn. Tuyền thì chu mỏ ra, nhìn vô cái tô chằm chằm. Chắc đang ghen ăn tức ở vì cái tô mì dám bự bằng ngực của em đó mà… Dung mới phụ thêm:
“Thôi ăn đi mấy đứa… Về mệt còn nghĩ nhìu chi… Còn Cương nè…” – chị nhìn qua anh.
“Có gì kiếm nhà chưa được, thì cứ ở thêm đi… rồi chị nói phụ vô cho chủ nhà người ta sao. Hông được thì thôi…”
Cương: “Dạ cảm ơn chị… Mà thôi khỏi mất công mấy chị em… Em tự tính được mà. Cũng không có gì ghe gớm lắm đâu… Đừng lo… Ha…”
Dung thở dài, rồi 3 chị em ngồi ăn mà mặc ai nấy hơi xụ xụ. Trừ ông nội Cương. Hình như ổng có kế hoạch gì đó.
Ăn uống nước lèo, rửa dọn xong xuôi, 4 chị em cũng chúc nhau ngủ ngon, rồi kéo nhau vào phòng. Ở phòng Tuyền, sau khi em nó tắm rửa hết trơn… mới khỏa thân nhào lên giường, nơi có Cương nằm phè ở đó, vẫn mặc áo và đang suy nghĩ gì đó. Tuyền chui vô mền, nằm sát vào Cương mà ngẩng cái mặt đáng ghét, nhìn anh chằm chằm để soi mụn hay đó. Rồi ẻm choàng tay qua ngực Cương, đầu dúi vô cổ anh, còn bộ ngực tì sát vào mạng sườn anh. Cảm nhận độ nóng từ cơ thể em nó… Cương cũng thấy bình yên được phần nào. Ẻm nói:
“Chòng ở chỗ khác… có buồn hông…”
Cương: “Hết bị em ăn hiếp… vui muốn chết luôn đó…”
Tuyền nhéo ngực Cương 1 cái:
“Vậy đó hả… Hớ…” – Xong ẻm quay lưng lại, tỏ vẻ giận hờn.
“Ê… Đang làm gì ớ…” – Cương nhổm đầu dậy, nhìn lên mặt em.
Tuyền nhắm mắt lại, “hớ…” Thêm cái nữa rồi im. Cương luồng tay lên, bóp vào ngực em 1 cái nhẹ, em hất nhẹ tay anh ra như cho có lệ. Cương ịnh mũi vô vai em nó mà hít mùi hương sữa tắm của em, rồi nói:
“Qua đây có mấy bữa… sau này hết qua được… anh cũng hơi buồn chứ bộ…”
Tuyền lập tức quay bản mặt đáng ghét lên nhìn Cương, 2 mắt long lanh, sáng tỏ như đang nhìn thấy tâm can anh. Em nói:
“Hớ… Ghét… Hết bị ăn hiếp mà… Buồn cái gì… Ghét…”
Cương cười cười, nhìn em nó chề chề cái môi hồng hồng ra. Anh nói:
“Hết bị ăn hiếp, nhưng mà cũng không ăn hiếp được bà xã… nên cũng buồn mà… Hm hm…”
Tuyền: “Hứm… Ai cho ăn hiếp mà ăn… Hứm…”
Cương: “Hỏng cho cũng… ăn luôn! Hè hè hè…”
Tuyền: “Hưm… Ghét…” – nói thì nói, nhưng bàn tay vẫn vuốt vuốt, xoa xoa tay Cương.
Anh trấn an: “Mà… anh có đi đâu, cũng vòng vòng trong thành phố, chứ có phải ra chỗ nào xa lắc xa lơ mà lo… Đúng hông…”
Tuyền: “Hơ… Nhưng mà…” – ẻm cũng chả cãi thêm được gì.
Cương: “Với sắp tốt nghiệp rồi, mình cũng đâu còn mất thời gian học gì nữa đâu đúng hông. Thì vẫn đi qua đi lại được mà… Đúng hông…”
Tuyền: “Nhớ đó… Đi đâu mà trốn luôn là nghỉ chơi anh luôn… Hớ…”
Xong em nó với môi lên để hôn vào miệng Cương. 2 Đứa “chụt chụt” 1 hồi… em nó lại nhả ra rồi kêu:
“Tắt đèn đi chồng…”
Cương ngồi dậy với tay tắt đèn, xong nằm nghiêng lại ôm em nó. Tuyền ép lưng và mông vào ngực Cương. Anh cũng ôm lên ngực em nó. Mấy ngón chân em nó chà nhẹ lên mu bàn chân Cương nhè nhẹ. Được một hồi, em nó thở dài… rồi ngưng toàn bộ hoạt động lại.
Bình thường, chắc 2 đứa sẽ cuồng nhiệt tới khi “giao dịch” xong hết. Nhưng bữa nay lại khác. Cương 1 phần cũng mệt vì tối qua cũng không được ngủ đủ, do ông thần tinh hành xác, rồi 2 lần cưỡng hiếp Tuyền, 1 lần với chị Chi. Thôi giờ cũng mệt rồi. Đoán chắc em nó cũng đuối nên cũng không đòi hỏi gì thêm ở anh, trừ cái ôm ấm áp. Cũng may là ẻm quên hỏi vụ tối qua sao sao… nên giờ anh mới được yên thân. Thôi ông thần tinh cũng xuất khỏi não của Cương, để anh nhắm mắt, xuôi tay mà ôm bịt sữa chìm vào giấc ngủ.