Phần 56
Trong căn nhà của mình, Uyên đang hì hục luyện kim. Quá trình này toát ra rất nhiều nhiệt nên Uyên không thể làm liên tục. Nhưng nhờ vào dây chuyền mà Quân tặng, nàng có thể gia tăng hiệu suất lên gấp nhiều lần.
Luyện xong xuôi, Uyên ra sofa nghỉ ngơi. Thứ đầu tiên nàng check là tin nhắn của Quân. Hắn vẫn như thường lệ, chúc nàng ngủ ngon mỗi tối.
Đối với Uyên, chỉ cần vậy là đủ.
“Anh đang làm gì vậy?” Uyên nhắn.
Sau đó nàng lại nghĩ không biết Quân và Uyên có làm gì không. Hai người tập hát cùng nhau, cô nam quả nữ, có khi nào…
“Mà thôi…” Uyên sờ lên cọng dây chuyền.
Tự dưng có một tin nhắn đến!
Nằm ở trên giường, tiểu thư nhà họ Lê, Quỳnh Phương chán nản gác tay lên trán.
Nàng vừa từ cuộc xem mắt mà mẹ sắp đặt trở về. Đối phương là Nguyễn Sinh, đức tôn nhà họ Nguyễn. Hai người có buổi hẹn tại nhà hàng Như Ý. Đó cũng là lý do tại sao Như Ý không thể ra tiễn Quân, bởi cô đang bận tiếp đãi hai vị khách quý này!
Sinh là một chàng trai tốt, dù xét ở điểm nào cũng không tìm ra chỗ chê.
Nói chuyện với anh ta một hồi, nếu Phương không phải có ý chí riêng, sớm đã ngã vào lòng Sinh!
Có một điều Phương thắc mắc, Sinh không biết về bài đăng công khai hẹn hò của mình hay sao? Tại sao anh ấy không hỏi gì về nó?
Phương thở ra một hơi dài, dự định đi ngủ thì thấy điện thoại thông báo.
Nàng mở điện thoại ra xem.
Cánh cửa nhà mở ra, Thu Hà mệt mỏi quăng đôi guốc mình vào trong tủ giày. Nhìn thấy đôi giày của con gái mang lúc tối đã ở trong tủ, Thu Hà biết nàng đã về.
Cô đi thẳng về phòng, buông lơi dây áo rồi tiến vào phòng tắm.
Huyền lúc này nằm trong phòng, mặc dù nghe động tĩnh mẹ về nhưng không quan tâm. Nàng lật người lại như một cách để giảm bớt cơn đau đầu từ rượu. Khó ngủ quá nên Huyền đeo tai nghe vào, lựa một bài hát quen thuộc của Ji Woon để dễ dàng chìm vào giấc mộng hơn. Nhưng trong lúc đang chọn nhạc, có một tin nhắn đến.
Thế Hải ngồi trong phòng đọc sách, lia lịa lật hàng trăm trang, nhìn sang đồng hồ đã 12 giờ, hắn vội tắt đèn đánh răng đi ngủ. Trước khi ra khỏi phòng, Thế Hải lượm một chiếc phi tiêu nằm lăn lóc trên bàn, phóng thật mạnh vào bia nhắm phía xa. Hắn ném trật tâm, trật luôn cái bia. Nhưng đó là do hắn cố ý, thứ hắn muốn ném là tấm ảnh đang bị chi chít phi tiêu ghim vào.
Nếu để Quân thấy cảnh này, khó tránh một màn run rẩy.
Bởi trong hình là hắn.
Đang hứng chí ra khỏi phòng, Thế Hải để ý chiếc điện thoại có thông báo.
Nâng lên hạ xuống không biết bao nhiêu lần rồi, Thái cuối cùng cũng chịu nghỉ ngơi, hắn lau mồ hôi đang rỉ ra khắp nơi, sau đó uống một chai nước khoáng.
Tò tí te tò tí te.
Tiếng thông báo của điện thoại làm Thái sặc nước. Hắn vội mở điện thoại lên xem, ánh mắt thoáng chốc ngưng trọng.
Duyên trằn trọc không ngủ, nàng mở điện thoại lên, sau đó lại tắt đi.
Trên màn hình là đoạn hội thoại giữa nàng và Vũ. Nhưng chỉ có mỗi nàng nhắn, còn Vũ chỉ xem, không trả lời bất cứ câu nào.
Tình trạng này đã kéo dài hơn 2 tuần rồi.
Đang định đi ngủ thì tin nhắn réo lên, Duyên cứ ngỡ đó là Vũ nhắn.
… Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/06/truyen-sex-vo-cuc.html
[Thông báo đến các học sinh lớp 12A3,12A5, 12A9 và 12A11…
Học sinh của các lớp trên sẽ có buổi tập huấn diễn ra vào thứ 6 tuần này.
Địa điểm: Bí cảnh Rừng Nguyên Sinh.
Học viện Biên Hòa sẽ cùng hội Hiệp Sĩ tổ chức buổi tập huấn.
Mong các em chuẩn bị thật tốt!]
Thứ 4.
12 giờ trưa.
Quân đem theo một ít đồ ăn đến nhà Uyên. Cô nàng này sáng nay xin nghỉ để chế tác gì đó. Quân sợ nàng ấy đam mê làm việc quá ăn uống không đầy đủ nên đem đồ ăn qua, sẵn tiện nghía xem ẻm làm gì.
Uyên tin tưởng Quân, giao cho hắn chìa khóa nhà, để hắn tùy thích ra vào, cả nghĩa đen lẫn nghĩa đen hơn!
Quân đẩy cửa bước vào, đặt đồ ăn lên bàn, né tránh những bản thiết kế phủ trên mặt sàn, hắn tiến xuống căn phòng chuyên dùng để chế tác của Uyên. Nhà Uyên chỉ có 4 gian phòng: Phòng khách, phòng ngủ, phòng vệ sinh và phòng chế tác. Trong đó phòng chế tác là rộng nhất!
Nhiệt độ trong phòng chế tác khá cao, Quân phải vận infinergy bảo vệ cơ thể. Giữa phòng, Uyên đang liên tục gõ búa, đôi mắt nàng tập trung cực kỳ, không hề để ý Quân đã đến.
Chú ý thấy chiếc dây chuyền đang hấp thu nhiệt rất tốt, Quân cực kỳ hài lòng.
Uyên dừng gõ búa, dùng kẹp sắt kẹp thứ đang chế tác rồi nhúng vào nước. Sau cùng, nàng lấy ra một chiếc búa nho nhỏ.
“Yeah!” Uyên vui sướng khi thấy tạo phẩm của mình.
“Chúc mừng nha!” Quân vỗ tay.
“Hả? Anh!”
Uyên mừng rỡ khi thấy Quân.
Hắn vừa bước đến vừa hỏi: “Em chế tác món gì vậy?”
Uyên vội khoe ngay: “Đây là chiếc búa cường hóa! Để em biểu diễn cho anh xem.”
Uyên chỉ tay vào một cục đá màu đen trong phòng. Cục đá này tên là Đá Can Trường, cứng cáp vô cùng, một vô cực giả 3 sao muốn phá vỡ nó cũng phải chật vật. Nhưng ngoài cực kỳ cứng cáp ra thì không có tác dụng gì khác. Uyên gạt cái nút ở trên thân búa, Quân chợt giật mình, cảm giác một luồng infinergy đang cuồng nộ xoay vòng trong đầu búa. Ánh sáng màu vàng phát ra từ đầu búa, khiến nó rung lắc dữ dội.
Uyên vung búa.
Ầm!
Cục đá Can Trường trước mặt Quân nát vụn, hơn một nửa thành bột mịn. Quân thầm ước tính uy lực của cú gõ vừa rồi, ít nhất cũng ngang ngửa một đòn toàn lực của 3 sao siêu cấp, thậm chí còn mạnh hơn, sắp đạt đến 4 sao rồi!
“Thứ này lợi hại quá!”
“Hì, em đã sử dụng nguyên lý kích phát infinergy của giáo sư Lương Tinh Anh, cộng với cơ chế thiết kế gần giống tụ bão Haiyan, có thể tự động thu nạp infinergy…”
Một chế tác là kết tinh của trí tuệ, mồ hôi và kinh nghiệm.
Quân cũng là nhà khoa học, cũng đã biết qua những thứ trên, chỉ có điều hắn chưa có kinh nghiệm chế tác nên không thể làm ra thứ gì nên ngô nên khoai. Nhưng cần gì nhỉ? Hắn có một cô bồ có thể làm điều trên mà.
“Cái này có một điểm yếu là sau khi dùng phải đợi 1 tiếng sau mới dùng tiếp được!”
Uyên có vẻ tiếc nuối, nàng thề sẽ nâng cấp nó thêm nữa.
“Nếu lắp thêm Thạch Anh Ánh Sáng thì sao?”
Thạch Anh Ánh Sáng là một loại đá tích trữ infinergy cực kỳ tốt.
“Nhưng em không có…” Uyên bĩu môi.
“Nhưng em có anh!” Quân cười, hắn có cả một công ty khai khoáng cơ mà.
Quân định sấn tới toan ôm Uyên nhưng bị nàng ngăn lại.
“Thôi, em mồ hôi không à…” Uyên lắc đầu.
“Vậy đi tắm nào!” Quân bế Uyên lên, đem nàng vào trong phòng tắm, làm một số chuyện con nít không tiện nhìn.
… Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/06/truyen-sex-vo-cuc.html
Ra khỏi phòng tắm, Quân và Uyên chả mặc quần áo vào nữa, cả hai ăn uống một xíu rồi lại ngấu nghiến nhau.
Nằm sấp trên giường, Uyên phơi tấm lưng trần đang bám đầy tinh trùng của Quân. Hắn thì uống nước, phè phỡn nhìn cảnh tượng đẹp đẽ này!
“Đẹp quá, cho anh chụp một tấm nhé?”
Uyên không do dự gật đầu.
Nàng tin tưởng Quân. Chụp xong xuôi, Quân lấy khăn giấy lau mớ tinh dịch của mình trên lưng Uyên. Cả hai ôm nhau nằm ngủ.
“À… em tính hỏi anh cái này…”
“Gì vậy?” Quân hỏi, tiện thể hôn lên cái trán đáng yêu của Uyên.
“Anh không tính đặt tên cho cây kiếm em tặng sao?” Nghe trong giọng Uyên có chút hờn dỗi.
Quân đúng thật không tính đặt tên. Nhưng để chiều lòng cô người yêu, hắn ngẫm nghĩ rồi nói: “Anh tính đặt là Quyên!”
“Quyên? À! Là tên của em với của anh sao.”
“Ừa, con gái của chúng ta đó!”
Nghe vậy, Uyên đỏ mặt. Nhắc đến chuyện sinh con đẻ cái lại khiến Uyên suy nghĩ xa xôi.
“Sau này… anh có lấy em không?”
Câu hỏi này Uyên chỉ hỏi trong lòng thôi!