Phần 8: Lần bị hiếp đầu tiên
Dờ bị bọn chúng bịt mồm lôi ra ngoài ngõ, ốp lên một cái xe bán tải rồi chở đi trong đêm. Hai thằng to con ngồi kẹp hai bên cô, ép Dờ vào giữa và còn dí dao dọa rằng, nếu cô kêu cứu sẽ giết tại chỗ. Sợ hãi Dờ không dám la hét luôn, chỉ thút thít khóc, cô sợ chúng sẽ đâm cô như đâm thầy Hưng vậy. Một lát sau thì cô mới ngừng khóc vì nhớ lời của thầy dặn, cắn chặt môi nuốt nước mắt vào trong, và đó cũng là lần cuối cùng giọt nước mắt tràn ra ngoài. Xe đi một đoạn thì một thằng ngồi cạnh bên trái cô, chịu không nổi lần tay lên bóp vú Dờ…
Cô sợ hãi im lặng để cho bàn tay to lớn thô ráp của hắn luồn qua áo, chạm vào vú của mình. Hắn ta không nhẹ nhàng như thầy, mà bóp khá mạnh và đau, hắn nhào nắn một tí thì chán tay, chuyển qua vân vê cái đầu ti nhỏ xíu của cô. Tuy tay hắn thô thật đấy nhưng khi động vào đó, sự mài miết ấy lại làm cho Dờ bủn rủn, cô khẽ thở dài khép chặt chân vào với nhau. Từ khe lồn rỉ một ít nước nhờn ươn ướt…
Tên ngồi bên phải cũng không còn chịu nổi nữa, hắn thò tay lần đến mép quần của Dờ, tính sờ vào chỗ đó của cô. Thì Dờ phát hoảng, bản năng tự vệ của con gái, với một chút tâm tư rằng chỗ đó chỉ cho thầy thôi. Nên cô khẽ hét lên:
– Khôngg… đừng… đừng… mà…
– Hai thằng lồn kia! Chúng mày làm gì đấy? Tao quên chưa nói đó là hàng đặt của Anh Cả, chúng mày tí táu tí mẻ chỉ có vỡ đòn. Rút con mẹ tay chân chúng mày lại ngay. Nếu không muốn bị chặt mẹ nó tay đi bây giờ… Một lũ ngu người… anh mày còn đéo dám nữa là…
Đức Sẹo ngồi cạnh ghế lái, quay xuống quát ầm lên với hai thằng đệ. Khiến hai thằng tái mặt rút tay ra khỏi người của Dờ, chúng gãi đầu gãi tai thanh minh nói:
– Dạ Đại Ca chúng em hiểu rồi, tại nó xinh quá lại ngồi kẹp sát nó vã không chịu nổi, chỉ là sờ mó chút thôi mà anh…
– Sờ sờ cái địt cụ chúng mày! Anh là thương chúng mày mới chửi đó, may trên xe toàn anh em sinh tử, chứ chẳng may có thằng nào là chim lợn cho Anh Cả, thì hai thằng chúng mày chỉ xác định tự chặt tay mà mang đến tạ tội thôi. Ngu hết phần chó… anh bảo bọn mày trông nó, không cho nó nhiễu, kêu la linh tinh, chứ không bảo chúng mày nghịch nó. Biết thân biết phận chấp hành tốt đi hiểu không, khống đéo ai cứu nổi cái mạng chó chúng mày… Chúng mày từ nhìn Anh Cả xử bọn không nghe lời rồi đấy, sống không bằng chết đâu…
– Dạ… hiểu… hai thằng em biết rồi… không dám nữa anh…
Sau cuộc nói chuyện đó, thì quả nhiên Dờ không bị chúng sờ mó nữa, nhưng thú thực là cô thấy thinh thích kiểu đó. Một cảm giác là lạ khi con trai lạ động chạm vào thô bạo thế, lại khiến cho cô rất rạo rực khó chịu. Đi một lúc khá lâu, thì chúng mang cô đến một căn nhà bốn tầng khá rộng, trong ngõ nhỏ khuất nẻo. Tống cô vào phòng, trói chân, trói tay vứt lên giường, trước khi ra ngoài chúng không quên đe dọa:
– Ở đây vắng vẻ mày có kêu khản họng cũng đéo ai biết đâu, hơn nữa phòng này này phòng cách âm. Cho nên biết điều nằm im đó mà ngủ hiểu chưa, lằng nhằng bố vào tát chết mẹ mày đấy con ranh…
Rồi chúng khóa chặt cửa đi ra ngoài, còn Dờ nằm trong phòng một lát, thì chân tay bị trói chặt tụ máu tê rần, rất cực khổ, cô biết khó mà trốn được. Những nghĩ hình ảnh thầy nằm trong vũng máu, để đỡ cho cô nhát dao. Thì tim Dờ đau nhói lại nghĩ chuyện quan hệ cùng thầy, mặt cô đỏ bừng nghĩ: “Đã là người của thầy, thì cả đời em sẽ là của thầy thôi…” Rồi cô lại nằm im nuốt nước mắt vào trong, đôi môi mím chặt cố cam chịu…
Gần sáng… dương bình minh… đã lấp lóe qua khe cửa…
– Mở ra… mở ra… mở…
Dờ liên tục hét ầm ầm ĩ trong phòng, khiến hai tên canh cửa phòng mở ra. Chúng thò mặt với bộ mặt ngái ngủ chửi:
– Địt mẹ con lồn thối này, gào hét cái con cặc gì, các bố vừa chợp mắt được tí… mày muốn cái gì? Đói à… để tao đi lấy đồ ăn, đớp xong thì im mẹ cái mõm lại nhé…
– Tao không đói… tao muốn đi vệ sinh…
Dờ vênh cái mặt lên nói với chúng, thì thằng bên cạnh thằng vừa nói ngáp dài bảo:
– Thì đái con mẹ mày ra quần đó, không phải Đại Ca dặn dò các bố mày, thì mày vỡ đòn nha con. Chưa kể cái mặt vênh vênh kiểu mày, bố vả cho rơi ngô nhá. Bao nhiêu con ở đây ăn tát lệch mặt rồi, không tin sau mày gặp cứ hỏi… không có Đại Ca dặn á… thì mày lệch ra là chết rồi con…
– Tao muốn ỉa… chúng mày muốn tao ỉa ra đây à, tao sắp không chịu nổi rồi…
– Thôi cho nó đi vào phòng vệ sinh đi, anh em mình ở ngoài này rồi, để xả bậy ra tí Đại Ca đến thế nào cũng ăn chửi… cho nó đi đi…
Cái thằng trọc đầu chửi cô đầu tiên, hắn bảo thằng còn lại như vậy. Hai tên gật gù cho là phải, nên tháo dây trói cho Dờ vào phòng vệ sinh. Một tên cẩn thận đứng cửa ngó vào, thì Dờ bĩu môi chửi:
– Mẹ thằng chó… tao đi ỉa thối bỏ mẹ ra… mày vào hóng, khác đéo gì chó hóng cứt để đớp hả…
– Ha… ha… ha… ha…
Thằng còn lại nhịn không được bật cười, khiến tên kia cay cú định xông vào đánh cô. Nhưng hắn chợt nhớ gì đó nên chỉ chửi:
– Á địt mẹ con nhãi con này, xấc với bố à… không phải Đại Ca có lời, hôm nay bố tát mày đéo trượt cái nào đâu… Bố tha cho mày đó con ôn, nhớ mặt tao nhé… còn gặp lại. Khi mày bị chơi vài phát, hết con mẹ nó giá cả, trở về đây chết với các bố nha con…
Hắn nói xong hậm hực đi ra đứng cạnh cửa phòng, cùng tên kia châm thuốc hút. Sở dĩ Dờ dám nói cứng vậy vì từ lúc trên xe ô tô, cô đã hiểu có một tên Anh Cả nào đó, không cho phép bọn này làm gì cô. Nên cô mới dám mạnh mồm mà không sợ chúng đánh, chắc chắn một mình rồi. Dờ khép chặt cửa phòng vệ sinh lại, nhìn mặt mình trong cái gương phòng tắm. Cô lại nhớ hình ảnh thầy từ từ khụy xuống với máu phun ra, cô nghẹn ngào than thầm:
– Kiếp này em không cho thầy được sự trinh trắng, thì em cũng không cho ai hết cả… Tin em đi… em sẽ sống như thầy nói, không khóc và trở lại tìm thầy…
Dờ nói rồi nhìn quanh phòng vệ sinh, chẳng có thứ gì ngoài một cái dao cạo râu, và một bình nhỏ hai ngón tay. Đó chính là bình xịt để cạo râu, cô cầm lấy cái lọ nhỏ đó ướm thử, nó cũng khá to và dài. Gần như cái của thầy vậy… thế là Dờ ngồi lên bệ toilet vệ sinh. Cô cởi quần dạng rộng chân ra, nhét nó trong bướm mình, nhưng khác với cái khúc thịt ấm nóng của thầy, cái bình ấn vào thật đau và khó chịu… rát và thốn lắm… cô chịu không xiết đành bỏ nó ra…
Thế rồi nghĩ mãi… thì Dờ nhắm mắt lại nghiến răng, chụm ba ngón tay lại tự đâm mạnh vào bướm mình. Cú chọc thứ nhất chưa đủ mạnh vì cô sợ đau, nhưng đến phát thứ hai thì…
– Hư… ự… ư…
Dờ run lên kêu đau đớn, ba ngón tay cô đã rớm máu… thế là thành công. Tự cô đã phá đi trinh tiết của chính mình, nhưng chưa yên tâm hẳn, nên Dờ còn cố gắng nhét cái bình cạo râu nhỏ vào lồn mình thúc mạnh, có máu rỉ ra quả nhiên nó để vào hơn… nhưng đau chối người… cô bặm môi chịu đựng… tự đâm thục bốn năm phát như thế vào trong lồn, và oằn lên đau đớn tột độ… nhưng không dám kêu… và đó chỉ mới là nỗi khổ đầu đời cô mang…
Tại một căn biệt thự sang trọng ở thị trấn…
– Anh Cả! Thứ anh cần em đã mang đến cho anh…
Đức Sẹo vênh vang đẩy Dờ ngã sấp ra tấm thảm lông cừu trải dưới sàn nói. Hắn nhìn bọn Đô Dậu một cách khinh khỉnh, ra điều hắn không cần đợi đến tối, và cũng không khiến hai thằng ấy đến lấy hàng…
– Khá… khá… hà… hà… không phí công anh đào tạo… thằng em khá đấy, đoán và hiểu ý Anh Cả này thế là tốt rồi. Hơn mấy thằng đầu đất khác, làm anh đây đau đầu lắm… thôi sang phòng bên kia gặp Chị Hai lĩnh thưởng đi…
– Da vâng anh! Thế còn con bé này… em chuyển nó lên phòng anh nhé…
Nói rồi Đức Sẹo túm tóc Dờ giật ngược lên, thấy vậy tên Anh Cả trầm trồ nói:
– Được… được… xinh… xinh… quả là rất xinh đấy, hàng hiếm ở cái đất này… lúc trước ở xa anh nhìn chưa kỹ nó… quả thực xinh… mỹ nhân tuyệt sắc đó…
Lúc này Dờ mới có dịp nhìn rõ mặt tên Anh Cả, bởi khi cô nằm dưới sàn, thì cô bị tên Đức Sẹo kia dẫm chân lên đầu, không cho ngẩng mặt lên. Còn lúc vào đầu tóc xõa xượi lên chưa ai thấy hết mặt cô, tên Đức Sẹo quả thật thâm ý ém hàng, giấu mặt cô để tâng công. Cho nên bây giờ cô mới nhìn rõ cái kẻ gọi là Anh Cả, hắn ngoài năm mươi tuổi to béo bệ vệ, đeo cái kính đen che nửa mặt. Thân thể núng nính mỡ rung theo tiếng cười, cái ria con kiến đậu ngang cái bờ môi mỏng, với điếu xì gà to tướng ngậm lệch mồm. Nhìn hắn chả có vẻ gì là tốt đẹp cả…
– Cụp con mẹ mày pha xuống, dám soi Anh Cả à con ranh con… bố lại móc mẹ mắt mày bây giờ…
Nam Tụng đứng cạnh tên Anh Cả vằn mắt lên chửi Dờ, nhưng đã bị tiếng cười khả ố của tên Anh Cả ngăn lại và nói:
– Thôi thằng em dại, chú mày mày nữ tính ít thôi, gay bot mà đi để ý gái thẳng làm gì. Cho nó nhìn thoải mái đi… tí anh tống vào trong nó, liệu còn đủ sức nhìn không… hà hà… Thôi chú mày cho nó đi tắm rửa sạch sẽ đi… mang nó qua chỗ anh…
– Dạ anh…
Nam Tụng đáp rất ngoan ngoãn, hắn là bóng ẩn nên nhìn ngoài rất manly, hắn và Đô Dậu là một cặp trời sinh cho tên Anh Cả này, chẳng khác gì Tả Hữu Hộ Pháp vậy. Nhưng Đô Dậu là trai thẳng đàng hoàng, bởi vậy hắn có thể coi như Hữu Hộ Pháp, còn Nam Tụng là Tả Hộ Pháp vì lúc không có ai, hắn mới tỏ ra vẻ ẻo lả, và đầy mưu mô thâm độc. Hắn không như Đô Dậu khỏe như trâu, mạnh như vũ bão, nhưng chỉ là kẻ hữu dũng vô mưu mà thôi…
Thế là Dờ bị lôi tắm rửa sạch sẽ, rồi bị lột truồng ra. Chúng cuốn cô vào một cái chăn mỏng màu vàng, rồi vác qua chỗ phòng tên Anh Cả, nơi đây thực như một cung điện xa hoa vậy, bất cứ thứ gì cũng lung linh lấp lánh. Dờ bị ném xuống tấm thảm trải sàn, bị buộc trong cái chăn và đứng canh bởi hai đứa con gái khá xinh và cao to. Hễ cô nhúc nhắc là chúng lấy chân đá cho vài cái đau điếng, nên cô chỉ có cách nằm im…
Một lát sau cô nghe tiếng tiếng tên Anh Cả đang nói vọng từ xa vào, hắn nói:
– Này Đô chú theo anh đi khắp nơi, chú có thấy ấn tượng gì với con bé đó không? Anh cảm giác như đã từng gặp nó ở đâu rồi thì phải?
– Dạ anh… Em thì không nhớ lắm, nhưng người mà được anh chọn, thì xưa nay em mới chỉ thấy có hai người. Một là Chị Hai nhà mình… hai là…
– Thôi không nói nữa đến nơi rồi, chú ở ngoài canh cửa cho anh… chúng ta nói sau nhé. Cũng lâu lâu rồi anh chưa thử cái hương vị lồn non nó như nào… tiếc là anh đã hết thời sung sức rồi…
Tên Anh Cả nói xong thì thở dài, chỉ còn tiếng tên Đô Dậu đáp trả:
– Dạ anh vẫn phong độ lắm mà, thôi em út chúc anh giải trí vui vẻ…
Khi tiếng nói ấy kết thúc, thì cũng là tiếng kẹt cửa. Tên Anh Cả bước vào, hắn mặc bộ Pijama màu nâu nhạt, không che hết những ngấn mỡ thừa lúc lắc theo nhịp bước. Khi hắn bước vào phòng hai đứa con gái kia liên quỳ xuống đồng thanh nói:
– Xin chào ông chủ!
Hắn không nói khệnh khang bước qua chỗ hai đức con gái đó, đi thẳng đến cái Đi – văng lớn ngồi chễm chệ trên đó. Và lúc này cửa phòng lại mở, thêm ba bốn đứa con gái trẻ măng nữa đi vào, mấy con bé này đều xinh xắn, cũng chỉ trạc tuổi Dờ mà thôi. Chúng đều cởi trần cởi truồng, chạy đến vây lấy tên Anh Cả, đứa thì nắn chân, đứa bóp vai, có đứa áp vú vào mát xa cho hắn… Quả thực đúng là nhất dạ đế vương trong đời thật…
– Lại đây…
Tên Anh Cả khẽ gọi Dờ, khi mà cô được lột chăn ra tồng ngồng đứng dậy, cô ngượng ngùng lấy một tay che vú, tay kia che bướm xấu hổ nhìn đi chỗ khác. Giờ đây cô không còn gì để mất nữa, thứ cô cần là phải sống để trở về. Ở đây bọn chúng đông và ác hơn cả con Hổ, con Báo trên rừng. Chỉ có cách im lặng lựa tình hình mà tìm sơ hở rồi trốn thôi, lúc đi tắm cô đã từng thấy tên Nam Tụng đánh chết một cô gái trạc tuổi cô, chỉ vì cô bé ấy làm không đúng ý hắn. Dĩ nhiên Nam Tụng hắn đa mưu quỷ kế, kiểu “giết gà dọa khỉ” ấy là đòn quá dễ để dùng thị uy với một con bé ngây thơ như Dờ. Tất nhiên hắn không quên dọa cô, rằng cô thái độ cũng sẽ bị đánh chết như vậy…
Thế nên Dờ chỉ còn cách ngoan ngoãn lựa thời cơ thôi, khi cô thấy tên Anh Cả hắn gọi như vậy, thì toan chạy đến gần, ngay lập tức cô bị một cú đá từ phía sau, ngã sấp xuống sàn, và hai con bé áp giải cô lúc trước rít lên nói:
– Bò đến con ranh… ai cho phép mày đi hả…
– Không bò thì sao…
Dờ vênh vênh cái mặt lên cái lại… thí “bốp” một cái tát nổ đom đóm mắt, khiến cô xây xẩm mặt mày, miệng ứa máu tươi. Nhưng cô vẫn trừng mắt nhìn lại con vừa đánh cô nói:
– Không bò đấy… mày có giỏi đánh chết tao đi…
Thật ra đòn này Dờ đang đánh cược với số phận, cô vốn là cô bé thông minh, mà hoàn cảnh thì tạo ra con người. Cô nảy ra ý muốn xem tên Anh Cả hắn có bênh vực cô hay không, tại vì trước kia hắn từng ra lệnh cho đàn em không được đánh cô, dù với mục đích gì đây là cái phao cứu sinh duy nhất cô có. Quả nhiên tên Anh Cả hắn lên tiếng:
– Thôi! Cảnh cáo nó thế thôi… bé như vậy mà đánh đau không khóc tí nào, dám bật lại thẳng tưng thì quả có chút bản lĩnh… ha… ha… Chơi loại gái như vậy mới thú vị chứ… Cứ để nó đi lại đây… ha… ha…
Khi Dờ tiến lại gần, thì đám con gái vây chung quanh hắn cũng tải ra. Khi bọn chúng bu lấy hắn mà vuốt ve liếm mút, cô không hề thấy gì cả. Bởi những cơ thể con gái trần truồng che lấp gần hết, nhưng giờ đây cô thấy cái thân thể đồ sộ của hắn, nhưng hắn đâu chỉ có mỡ. Người ta vẫn nói rằng: ” Người to thì “lò xo” rụt” nhưng hắn thì khác, con cặc to bự dài thòng lòng gớm ghiếc làm cô tái mặt nghĩ…
“Bằng cổ tay mình mất thế này rách bướm mà chết thôi… hu… hu…”
Nhưng cô chưa kịp nghĩ lâu, thì hắn đã chồm tới bất thần, cả cơ thể như phản thịt đổ xuống đè lên cô. Khiến cô ngã ngửa ra sàn trong bất ngờ… dưới lồn cô đau nhói, khi hắn đang cầm con cu bự chảng ấy ra sức ấn vào… Hắn thật sự khó lường vô cùng, khiến cho Dờ vô cùng bất ngờ sợ hãi, cô không biết hắn đè cô ra hiếp ngay, nhưng dưới sức nặng của hắn, cô đành bất lực để cho hắn hiếp cô… Con cu to tướng thúc từng hồi vào lồn cô nhoi nhói…