Phần 13
Xảy có một hôm, khi người hầu bưng vào chén thuốc mà Công Tôn Chỉ hay sắc riêng cho nàng uống để trị thương nhưng khi người hầu quay ra nàng bất cẩn không may làm đổ hết chén thuốc. Tiểu Long Nữ tâm trạng đang phiền não, lại thêm thấy thương thế đã dần hồi phục nên chậm một lần thuốc nghĩ cũng không sao, vậy nên nàng quyết định không báo lại. Vừa hay khi ấy nàng thấy hơi buồn ngủ nên quyết định lên giường nằm ngả lưng.
Giữa chừng khi nàng ngủ thiếp đi, Tiểu Long Nữ cảm thấy mình khắp người thoải mái, hình như ai đó đã cởi bỏ y phục của nàng, rồi lại thêm nàng như bị nhấc lên. Nàng không vội hồi tĩnh mà giả vờ tiếp tục đang say ngủ để xem có việc gì. Nàng thấy kẻ kia đặt mình lên trên một thứ như sợi dây. Vốn đã quen nằm trên dây, nàng cũng không coi đó là lạ. Kẻ kia lại buộc hai cổ tay nàng lên đầu dây. Nửa thân dưới của nàng được đỡ bằng đoạn dây khác. Trước khi kịp nhận ra, nàng đã bị buộc trên không, cách giường nửa cánh tay.
Tiểu Long Nữ cố mở hé mắt nhìn quanh nhưng người kia đang ở khuất tầm nhìn của nàng nên nàng không thể nhìn thấy. Đang lúc mơ hồ, nàng thấy dường như dưới xuân cung mình ướt sũng. Dạo này dưới ấy đều như thế, Tiểu Long Nữ cũng không lý giải được vì sao. Nàng lại chỉ cảm thấy như đang bị một vật gì đó đang len vào. Nàng giơ chân muốn đuổi nó đi, nó lại thừa thế đâm vào trong cửa động. Khi cử động, nàng mới nhận ra tay chân mình đã bị buộc liền, mỗi khi cử động, chân lại mở rộng ra. Đầu của thứ kia đã nhân đó nằm trọn trong xuân cung nàng, nhanh chóng cắm sâu vào. Độ lớn của nó khiến nàng phải nhăn mặt.
Nàng không nhận ra nhưng đó thực là dương vật của Công Tôn Chỉ. Dương vật của tên cốc chủ này có độ lớn hiếm có. Năm xưa hắn cũng nhờ nó mới mê hoặc được Cừu Thiên Xích, nữ nhân có võ công cao hơn hắn. Công Tôn Chỉ khuất phục nương tử mình cũng ở tuyệt kỹ nơi giường chiếu. May cho Tiểu Long Nữ là nàng không phải là trinh nữ chứ nếu là một cô gái còn trinh thì chắc sẽ rất khổ sở với dương vật to lớn của Công Tôn Chỉ rồi. Bất giác, Tiểu Long Nữ phải co rúm vì sướng khoái đang chạy ngược lên. Tay chân nàng co quắp, ngược lại càng khiến hai đùi banh mở lớn hơn, tiếp nhận dương vật của Công Tôn Chỉ chui hẳn vào trong mình. Độ lớn của nó khiến nàng thấy chật ngất khó chịu.
Tiểu Long Nữ bật ngửa trên sợi dây, nàng bật lên tiếng kêu thét khàn khàn. Âm hộ nàng bị nong đầy, lấn ép đến không còn khe hở. Chẳng biết Công Tôn Chỉ có nhận ra nàng đang tỉnh táo hay không, hắn rút ra, rồi lại cắm dương vật lại vào. Những khó chịu dần biến thành khoái cảm ngạt thở, chất ngất đè ép. Dương vật Công Tôn Chỉ vào càng sâu, tấn công mọi ngóc ngách, bức nàng như phát điên phát cuồng. Nàng bật ngửa ra sau, nức nở, vật vã, càng khiến hai chân banh mở đến mức cùng cực.
Trong phòng chỉ còn tiếng nữ nhân nặng nề thở dốc, hỗn loạn rên rỉ cùng âm thanh tiếng nước trong thủy huyệt bị đâm chọc càng lúc càng nhanh. Thấy thân thể nàng co quắp, Công Tôn Chỉ càng nhanh tay đâm dương vật cắm sâu trong nàng. Nhìn nàng nhăn nhó thống khổ, hắn càng thấy vui thích. Chân tay Tiểu Long Nữ mềm oặt trong cơn co giật không thể khống chế. Nàng lả người, xụi lơ trên sợi dây. Công Tôn Chỉ vừa rút ra đã lại đâm vào thật mạnh, khiến nàng tung đi một khoảng. Sợi dây đong đưa hất nàng trở về, cùng lúc với dương vật đang đâm xuyên tới tấp.
Khi quỳ gối ở độ cao này, Công Tôn Chỉ thúc vào được mạnh hơn, dùng sức của cả chân và đùi. Trên sợi dây, Tiểu Long Nữ không có điểm tựa, không phải phí lực đưa đẩy mà vẫn có thể ứng hợp càng tốt càng mạnh. Mỗi cú thúc của hắn đều sâu lút, đem tất cả chôn cắm vào trong nàng với sức mạnh như muốn bức không khí thoát hết khỏi phổi. Dương vật cương mãnh của hắn giày vò, chà xát tất cả điểm nhạy cảm với sức tấn công không tưởng tượng nổi. Nàng như đang bị giết, chỉ còn có thể rên rỉ, nức nở hưởng ứng, khoái cảm không thể chịu đựng nổi dâng ứ, đặc nghẹt tâm trí, thân thể nàng. Tiếng kêu của nàng thành một tràng dài âm ỉ với những cú đâm thúc của hắn. Như bị đính trên một mũi giáo không thể tránh thoát, Tiểu Long Nữ quằn quại vật vã trong mê sướng trên khoảng không quá hẹp. Cực khoái không lui đi, càng chao đảo xoáy lốc ngày càng mạnh. Cả người nàng hóa thành bãi nước, tuôn thành dòng dâm thủy chảy xuống dưới thân.
Mãi đến lúc ấy, Công Tôn Chỉ chắc mới nhận ra Tiểu Long Nữ đang tỉnh táo chứ không phải đang mê man. Hắn nhìn thấy hai mắt nàng khép mở, miệng chảy dịch giải không ngừng. Tiểu Long Nữ cũng nhìn rõ mặt của hắn. Nàng tuy hơi ngạc nhiên nhưng cũng không đến nỗi thất kinh. Công Tôn Chỉ gật gù nói:
– Thảo nào hôm nay xuân cung của nàng thít chặt dương vật ta như vậy. Thì ra nàng đã không uống xuân dược của ta! Vậy cũng tốt, mỗi lần thế này, ta đều ước ao nếu nàng tỉnh táo thì tốt biết bao. Không ngờ hôm nay đã thành sự thực!
Tiểu Long Nữ nói trong tiếng nấc:
– Công Tôn Cốc Chủ! Sao người lại làm vậy?
– Thứ lỗi cho ta hỡi Liễu mụi. Nàng xinh đẹp như tiên nữ giáng trần. Công Tôn Chỉ ta không thể không động lòng xuân được!
Vừa nói đến đó, Công Tôn Chỉ giật đứt sợi dây, xốc nàng ôm vào ngực. Dương vật hắn từ dưới đâm lên, nhấn xuân cung nàng từ trên rơi thẳng xuống. Đang tê dại mụ mị vì khoái cảm, giờ Tiểu Long Nữ lại ngửa cổ, điếng người. Cực khoái đánh đến, khiến xương cốt toàn thân nàng như rã ra. Dương vật nàng nuốt trọn dương cụ hắn, cuồng dại siết vào khiến hắn cũng không thể rút ra.
Thấy Tiểu Long Nữ không chống cự, Công Tôn Chỉ thoải mái an yên vẫn ôm nàng trong ngực. Công Tôn Chỉ đứng lên, tựa nàng vào tường, đâm nhồi vào nàng trong tư thế đứng. Tay hắn vòng dưới hai đầu gối nàng nâng bổng lên, chân nàng vắt sau lưng hắn. Huyệt khẩu ướt đẫm đón nhận những cú dập nhồi, trong tư thế này dương cụ hắn càng chà mạnh âm hạch phía trước. Âm hộ nàng càng siết chặt hơn, giần giật trong những sướng khoái cuộn trào lênh láng. Tiểu Long Nữ không nói gì nữa, chỉ lịm đắm trong những cao trào liên tiếp. Nàng lã người, tay chân duỗi thẳng, chỉ còn tiếng rên rỉ yếu ớt và hoa huyệt co bóp loạn nhịp.
Để hạ bớt kích thích, Công Tôn Chỉ buông hai chân Tiểu Long Nữ xuống, để chân nàng vòng ra sau hông hắn. Hai tay hắn lại đùa nghịch, vần vò nhũ hoa nàng. Ngón cái và giữa kẹp lấy đầu nhũ tiêm, day khẽ, hòa nhịp cùng với tiết tấu của dương vật dưới thân. Khi nàng co giật mình, bàn tay to của hắn lại ôm trọn bầu nhũ hoa xoa vuốt. Tiểu Long Giờ đã biết thủ phạm bữa giờ đã làm cho hai bầu nhũ nàng luôn tím bầm, cứ cương tức khó chịu. Chẳng những vậy, Công Tôn Chỉ còn cúi đầu mút bầu nhũ của chiêm chiếp, hòa cùng thanh âm của khí cụ đâm chọc phía dưới. Tiểu Long Nữ ngửa đầu, mái tóc dài cứ hất lên hất xuống. Cảm giác này nó còn sướng gấp ngàn lần cái đêm Dương Quá phá trinh nàng.
Nghe tiếng thở khoan khoái của Tiểu Long Nữ, Công Tôn Chỉ thẳng lưng, đem hai chân nàng vắt lên vai. Tốc độ dương vật cắm vào nhanh dần. Chân Tiểu Long Nữ khép lại ở giữa, rồi nghiêng sang phải, sang trái, mở rộng, bắt chéo… cho hắn tùy nghi xoay trở nàng. Tiểu Long Nữ không ứng phó nổi với kỹ thuật của Công Tôn Chỉ, chẳng mấy chốc đã hổn hển thở dốc. Thân thể nàng hoàn toàn mất đi trọng lực, như đang bị đánh bồng bềnh trong sóng. Hai tay nàng với lên trên đầu, nắm lấy cạnh bàn như muốn tìm điểm tựa. Thân thể trắng nõn trần truồng oằn oại phơi dưới mắt Công Tôn Chỉ. Âm hộ nàng bóp chặt càng nhanh càng gấp.
Mắt Công Tôn Chỉ tối đen, hắn ôm nàng lên, đi về phía giường. Thả Tiểu Long Nữ xuống ghế xuân, hắn banh dạng hai chân nàng, ôm mông nàng lên, bạo liệt cắm dương vật trở vào. Tiểu Long Nữ dù thức tỉnh như hoàn toàn xui theo Công Tôn Chỉ, không hề chống cự chút xíu nào. Dương vật Công Tôn Chỉ dập xuống mãnh liệt. Hắn đè nghiến xuống giường. Nàng chỉ có thể vòng hai tay ôm thân mình hắn vào mình, trân người đón những cú dập nắc lão luyện. Tốc độ của hắn lúc mạnh lúc nhanh, khiến nàng không thể thở. Tiểu Long Nữ như muốn nổ tung. Nàng cảm thấy thân thể mình như món đồ chơi trong tay Công Tôn Chỉ, để hắn tùy nghi sắp đặt.
Đến khi Công Tôn Chỉ dừng lại, hắn lật ngửa nàng lên, toan bày tư thế mới, nàng còn kẹp chặt hai chân, siết dương vật hắn trong âm hộ không cho rút ra, đong đưa hông hòng tìm giải thoát. Công Tôn Chỉ thấy thế thì cười sung sướng. Hắn nói như ra lệnh:
– Nào… nếu muốn nữa thì hay bò ra đi!
Không nói một lời, nàng nhỏm dậy làm theo ý hắn. Công Tôn Chỉ cuồng bạo ôm mông nàng, đâm dương vật thúc vào từ phía sau. Nàng chúi về trước, bị tay hắn kéo giật lại, giữ hông nàng cho những cú dập tê tâm liệt phế.
Sau một hồi chơi đùa với cơ thể nàng, Công Tôn Chỉ cũng đã đến mức khó chịu đựng nổi. Hắn không nương tình đâm sâu, cắm mạnh, nhồi đầy, cấp tốc đâm chọc âm hộ nàng, đẩy nàng lún xuống đống chăn đệm với những cú thúc bạo liệt. Vùi mặt vào chăn còn đầy hương khí chính mình, Tiểu Long Nữ rên rỉ, sướng khoái tích tụ hưng phấn nở rộng, toàn thân đã bị khoái cảm tê dại đánh gần như vô lực hư thoát, chỉ có thể theo nhịp dập nắc của hắn mà lay động kịch liệt. Dương vật hắn hung mãnh đâm vào, xoay trở, chà xát mọi phương vị trong âm hộ nàng. Hắn hết rút ra rồi lại kịch liệt đâm vào, hung hăng chọc thẳng vào hoa tâm. Cửa xuân cung nàng mở loe như cánh bướm, càng bóp siết lấy dương vật phía sau.
Nàng kêu gào, quằn quại trong khi Công Tôn Chỉ vẫn dập vào nàng như vũ bão. Cực khoái đánh đến khiến mắt nàng tối sầm, cơ thể như nổ tung, choáng váng. Dương vật cứng ngắc vẫn không ngừng dập vào âm hộ đang co giật, đâm chọc nát nó, đánh lớp dâm thủy trở ngược vào nàng. Tiểu Long Nữ kêu nghẹn không thành hơi, co giật kịch liệt. Nàng cảm thấy mình đã bị giết chết trong khoái cảm không thể chịu đựng nổi. Công Tôn Chỉ xuất tinh ào ạt như thường lệ. Tiểu Long Nữ ngã xuống giường. Dịch trắng của hắn ướt đục dưới hạ thể nàng. Dâm thủy loang thành mảng lớn dưới tấm nệm. Nàng yếu ớt co giật toàn thân vì sướng khoái.
Tiểu Long Nữ vốn ít nói. Công Tôn Chỉ biết vậy nên cũng không thèm hỏi thăm nàng.
Dạo ấy, sau khi bị nàng phát hiện ra, Công Tôn Chỉ chẳng những không ngừng nhịp cưỡng bức nàng mà thậm chí còn bạo liệt hơn. Công Tôn Chỉ không thèm lén lút nữa mà thẳng thừng hành dâm chơi đùa với cơ thể nàng thể như là món đồ chơi của hắn bất cứ khi nào hắn hứng thú. Tiểu Long Nữ phần vì cảm kích ơn sâu cứu mạng của hắn, phần nữa chắc cũng vì những khoái cảm nhục dục mà từ đó dần thay đổi hoàn toàn. Lại thêm, nàng thấy thích không khí của Tuyệt Tình Cốc nên quyết định ở lại. Đến khi Công Tôn Chỉ nói muốn tục huyền với nàng thì nàng cũng ậm ừ, không hẳn là thuận ý nhưng cũng không phản đối.
Nếu không nhờ Lão Ngoan Đồng vô tình dẫn Dương Quá cùng đám người Kim Luân Pháp Vương vào trong Tuyệt Tình Cốc ngăn cản thì khi ấy có lẽ cuộc sống của Tiểu Long Nữ đã hoàn toàn đổi khác. Mọi thủ tục hôn lễ của nàng và Công Tôn Chỉ đã hoàn thành, chỉ còn lễ bái đường cuối cùng thôi và Dương Quá lại thời may xuất hiện đúng lúc ấy. Khi hắn nhận ra nàng, còn nàng thì tỏ vẻ không quen hắn, ai cũng tưởng là nàng còn hờn giận Dương Quá nên mới đầu không chịu nhận mình là Tiểu Long Nữ, nhưng có ai nào hay nàng làm vậy là còn vì những tâm tư sâu kín hơn. Dương Quá quả là kẻ si tình, cuối cùng tình cảm của hắn cũng làm nàng hồi tâm chuyển ý mà quyết định rời xa Công Tôn Chỉ. Mặc dù đã quyết ý rời xa Công Tôn Chỉ nhưng trong tâm tư Tiểu Long Nữ vẫn dành cho hắn sự tôn trọng nhất định.
Ngay cả khi Công Tôn Chỉ bị người khác vạch trần hành trạng dâm dật của hắn, ai cũng căm hận hắn thì Tiểu Long Nữ luôn cẩn trọng gọi hắn là “Công Tôn Cốc Chủ”, không mảy may thay đổi. Tình cảm của Tiểu Long Nữ với Công Tôn Chỉ không giống như những gì nàng đối với Doãn Chí Bình. Với “Doãn lang”, nàng cảm nhận được tình yêu và sự che chở còn riêng đối với Công Tôn Chỉ, đơn giản chỉ là sự khuất phục trước dục vọng của hắn. Chẳng hiểu sao, mỗi lần diện kiến hắn, tay chân Tiểu Long Nữ đều rã rời vô lực, mặc tình hắn sai khiến.
Hồi sau, lúc đi cùng Dương Quá quay về lại Tuyệt Tình Cốc tìm thuốc giải độc hoa tình, nàng có cơ hội giao đấu với Công Tôn Chỉ lần nữa. Vốn dĩ, Tiểu Long Nữ có thể để yên, mặc cho Công Tôn Chỉ thúc thủ giữa vòng vây toàn là cao thủ tuyệt thế trong võ lâm đương kim, nhưng nàng đã không làm vậy. Nàng dẫn dụ hắn ra bờ vực thẳm, chủ động giao đấu với hắn. Dương Quá sợ hắn sẽ làm hại nàng nên mới không dám ra tay manh động nữa, nhờ vậy mà Công Tôn Chỉ mới có cơ hội trốn thoát. Tuy nhiên, phần số của Công Tôn Chỉ không may mắn. Mặc dù được Tiểu Long Nữ hết lòng cứu giúp nhưng hắn vẫn mệnh chung cùng Cừu Thiên Xích, trả lại nghiệp quả mà hắn đã gieo cho phu nhân mình.
Trong khoản tuần trăng khi còn đang cùng Doãn Chí Bình đi về Chung Nam Sơn, nàng từng một hơi thổ lộ hết tất cả với chàng khi Doãn Chí Bình hỏi “Công Tôn Cốc Chủ” mà nàng nhắc đến là ai. Doãn Chí Bình nghe nàng kể không hề giận hờn gì nàng, chàng còn cho đó là duyên số bởi theo chàng nếu không nhờ Công Tôn Chỉ đánh thức dâm tính của nàng thì hôm ở Tương Dương khi nghe chàng và Triệu Chí Kính thú tội, chắc nàng đã một hơi ra tay hạ sát cả hai, đâu có chừa cơ hội để Doãn Chí Bình bày tỏ nỗi lòng như bây giờ.
Ngồi một mình lõa thể bên đốm lửa, Tiểu Long Nữ lần lượt nhớ đến Dương Quá, Doãn Chí Bình, Triệu Chí Kính rồi Công Tôn Chỉ… tất cả những người đàn ông từng đi qua cuộc đời nàng giờ chỉ còn là hư ảo bởi giờ đây dưới đáy của Đoạn Trường Nhai chỉ còn mỗi một mình nàng cô đơn, gặm nhấm những hoài niệm.