Phần 18
Theo như Lão Thiết nói, bọn họ vốn dĩ định đến hôm nay sẽ chia nhau cử người mang ngân lượng vào thị trấn mua y phục cho Tiểu Long Nữ, nhưng suốt đêm họ chỉ mải miết ân ái với nhau. Đến khi đám Lão Thiết thức giấc thì đã quá trưa, ăn uống xong lại chẳng ai muốn đi đâu chỉ muốn tận hưởng khoái lạc nhục dục bên Tiểu Long Nữ mà thôi, đến khi mệt lã thì trời đã tối. Tiểu Long Nữ rời khỏi đáy Đoạn Trường Nhai cứ vậy mà đã ba ngày ba đêm chẳng làm gì chỉ biết ăn ngủ và ái ân.
Mãi đến khi nhịp điệu ái ân giảm đi, đám người Lão Thiết mới nhớ ra nhiệm vụ, bắt đầu cắt cử người ra ngoài cốc. Lão Thiết là người thông thuộc đường xá, lại lớn tuổi nhất trong nhóm nên nhiệm vụ lần này là của lão, hai tên Quyền và An cũng xin đi theo để hỗ trợ cho lão, chỉ để mình Tiểu Lý ở lại cốc hầu hạ Tiểu Long Nữ. Nàng thấy hai tên Quyền và An chẳng qua là kiếm cớ mà thôi, chắc hai tên này sợ ở lại sẽ tiếp tục mất sức với nàng. Tiểu Long Nữ cũng cảm thông cho họ vì dục vọng của nàng rất cao, nếu không có dịp cho họ nghỉ ngơi e rằng cũng chẳng có sức mà ái ân với nàng lâu dài.
Trong cốc chỉ còn lại Tiểu Long Nữ và Tiểu Lý ở với nhau. Nhịp điệu ân ái không còn dồn dập như ngày đầu, thay vào đó cũng có những lúc nghỉ ngơi, những lúc ấy Tiểu Lý lại làm hướng đạo để dẫn Tiểu Long Nữ đi thăm thú quanh sơn cốc. Trong Tuyệt Tình Cốc trước kia dù không phải có nhiều kim ngân châu báu, nhưng cũng ẩn tàng một số món bảo vật. Năm xưa, Tiểu Long Nữ đã sắp thành thân với Công Tôn Chỉ nên hắn từng cho nàng xem nhiều chỗ bí mật như thế. Tiểu Long Nữ nhớ lại việc ấy, nhờ thêm Tiểu Lý chỉ dẫn, nàng tìm kiếm lại những mật đạo cũ của Công Tôn Chỉ. Hai người may mắn tìm thấy một số bảo vật Công Tôn Chỉ từng cất giữ gồm một vài thanh bảo kiếm, một số bí kíp võ công, may mắn nhất là còn một số ngân lượng kha khá. Tiểu Lý lúc ấy than trời, bọn họ ẩn cư sơn cốc mười mấy năm nay vậy mà không hay biết, may không có Tiểu Long Nữ chắc cũng không thể tìm được những thứ này. Trong hầm của Công Tôn Chỉ, Tiểu Long Nữ còn tìm thấy một số y phục. Tên Cốc Chủ này vốn hiếu dâm nên chắc y phục này của những nhân tình trước kia của hắn. Tiểu Long Nữ tìm thấy được tất cả những gì cần thiết nhưng nàng không vội sử dụng, nhất là y phục, bởi hoàn cảnh hiện tại làm nàng rất thoải mái rồi.
Lão Thiết ra ngoài cốc mua đồ đến ngày thứ 3 vẫn chưa thấy trở về. Tiểu Lý thấy thế lấy làm lo lắng. Bởi lẽ nếu bọn họ chậm chân thì chỉ tối đa đi 2 ngày một đêm là phải về rồi. Ban đầu, Tiểu Long Nữ cho là bọn họ muốn nấn ná thêm đâu đó, chưa muốn về vội nên chẳng nghĩ ngợi thêm, cứ vậy mà tiếp tục chờ. Dầu sao thì nàng ở với Tiểu Lý bao lâu cũng không thấy chán. Tiểu Lý ngoài sức khỏe sung mãn còn tỏ ra rất hiểu biết về nhục dục. Tiểu Long Nữ để mặc cho Tiểu Lý giày vò thân xác mình thỏa thích mỗi khi hắn hứng thú. Chẳng những vậy, Tiểu Lý còn bày vẽ cho nàng những chuyện mà nàng chưa từng nghe thấy. Hắn mạnh dạn đề nghị được giao hợp với với cúc huyệt của nàng. Tiểu Long Nữ nghe qua còn kinh ngạc:
– “Cúc huyệt” là gì? Ta chưa từng nghe!
Tiểu Lý cười, rờ rẫm dưới hạ bộ nàng rồi nói:
– Là đây nè thưa phu nhân. Đó chính là cái lỗ ở ngay phía dưới xuân cung của người đó!
Tiểu Long Nữ tròn xoe mắt:
– Ý chàng là hậu môn của ta sao? Eo ôi… nơi ấy bẩn lắm!
Tiểu Lý lắc đầu, nói:
– Không đâu. Ta đã để ý chỗ này của phu nhân mấy hôm nay rồi. Người vốn giữ vệ sinh rất sạch sẽ, cúc huyệt lại tươi tắn như hoa… nếu không sử dụng thì quá phí!
Tiểu Long Nữ nghe Tiểu Lý vừa phân tích vừa có ý khen mình thì ngượng ngùng cứ đứng đấy đong đưa. Tiểu Lý quan hệ với nàng mấy ngày nay cũng hiểu ra ý tứ của nàng, vậy là hắn bắt đầu động thủ, không cần chờ nàng đồng ý hay không nữa. Tiểu Lý nhẹ nhàng để nàng nằm ra trảng cỏ. Hắn theo thói quen, vục mặt vào hạ bộ nàng, thoải mái liếm khắp xuân cung. Liếm xong một hồi hắn bắt nàng quỳ bò lên, chổng phần hạ thể lên cao vừa tầm với hắn.
Tiểu Long Nữ sụp đầu xuống cỏ và hai mông banh rộng cho hắn được thoải mái. Tiểu Lý như dùng lưỡi để giao hợp với nàng vậy. Hắn thụt ra thụt vào cái lưỡi dài của hắn giống như con rắn ngóc ngách trong sâu thẳm âm hộ nàng. Tiểu Lý cố ý kích thích cho dâm dịch của nàng tươm ra liên tiếp. Tiểu Lý bỗng nhiên di chuyển cái lưỡi đánh lên cúc huyệt của nàng. Hắn gọi đây là cúc huyệt vì lỗ hậu môn chúm chím như bông hoa. Lưỡi hắn mơn man trên những nếp da nhăn xung quanh huyệt. Nơi ấy, Tiểu Lý thấy tỏa ra cái mùi rất khêu gợi của đàn bà. Mấy hôm nay Tiểu Lý ngửi rất nhiều rồi mà chưa có dịp thưởng thức như vầy.
Tiểu Long Nữ đang ở tư thế bò chổng mông nên hậu môn nàng không khít mà hơi hé mở. Tiểu Lý được dịp từ từ thọc sâu lưỡi vào vùng cấm địa này. Nàng chỉ biết thở dốc từng hồi, kêu lên nức nở. Hậu môn nàng mở ra hút lấy lưỡi của hắn. Miệng Tiểu Lý gắn chặt vào hậu môn nàng, lưỡi hắn thụt sâu trong trực tràng của nàng. Tiểu Lý hôn hậu môn nàng say đắm như hôn môi tình nhân, lưỡi hắn ve vuốt trong cái nơi rất nhạy cảm này của người đàn bà. Tiểu Long Nữ vùi mặt xuống cỏ trong sự khoái cảm tột độ, chưa ai từng xử sự với nàng thèm khát như Tiểu Lý vậy.
Đến khi thấy cúc huyệt của Tiểu Long Nữ hé mở đủ, Tiểu Lý nhanh nhẹn nhổm dậy, quỳ lên kê dương vật vào cửa huyệt của nàng. Bằng một động tác dứt khoát và nhanh gọn, Tiểu Lý ấn rồi đẩy dương vật của mình làm “nụ hoa” của Tiểu Long Nữ nở toang. Khi cúc huyệt bị xâm phạm, Tiểu Long Nữ chỉ kịp kêu rú một tiếng, khoái cảm lạ lùng chạy khắp toàn thân. Nàng chưa từng trải qua cảm giác này… nó vừa đau đớn xen lẫn sung sướng. Đến khi nàng nhận thức đầy đủ mọi thứ thì dương vật của Tiểu Lý đã vào lút cán. Nàng thấy dương vật Tiểu Lý run lên, hắn cũng hít hà ở sau lưng nàng. Hắn cúi xuống, vén mái tóc dài, ân cần hỏi nàng:
– Phu nhân có sao không?
Tiểu Long Nữ nấc lên trong tiếng thở:
– Ta thấy… hơi thốn… nhưng chắc không sao. Còn chàng thì sao?
Tiểu Lý ôn tồn nói:
– … sướng lắm… cúc huyệt của người bó sát dương vật ta… sung sướng vô cùng. Hình như đây là lần đầu tiên người giao hợp bằng cúc huyệt… phải không?
Tiểu Long Nữ không đáp, chỉ bẽn lẽn gật đầu. Tiểu Lý cười sung sướng:
– Ha ha ha… vậy ta thật diễm phúc… là người đầu tiên được phá trinh cúc huyệt của người.
Tiểu Long Nữ nghe hắn nói mà muốn phì cười, nhưng nàng vừa chuyển động, cơ vòng hậu môn lại thắt lại dương vật hắn chặt hơn. Tiểu Lý hỏi hang xong thì dựng thẳng trở lại. Hai tay hắn giữ chặt lấy hai bờ mông nàng, hắn rút ra rồi bơm liên tục dương vật vào hậu môn nàng. Hòa theo nhịp điệu này, mỗi lần hắn bơm vào Tiểu Long Nữ lại đẩy ngược mông ra đằng sau. Đường hậu môn sâu hun hút, không có giới hạn như của xuân cung, nhưng bù lại Tiểu Long Nữ luôn có cảm giác thốn đau. Những cảm xúc xen lẫn khiến cho nàng quằn quại trong cơn cực khoái liên tục dồn đến. Nàng gào lên những tiếng ối ôi vô nghĩa. Đầu nàng vùi xuống đất, tay vò lấy đám cỏ để níu giữ cảm xúc. Tiểu Lý nói làm nàng mới để ý đến. Kể ra thì Doãn Chí Bình là người nam nhân đầu tiên đã lấy trinh của nàng, nhưng đó mới là cái trinh trắng ở xuân cung thôi. Dù nàng từng giao hợp qua nhiều nam nhân nhưng chưa ai xâm phạm vùng cúc huyệt hết, hôm nay mới dâng hiến nó cho Tiểu Lý… vậy thì Tiểu Lý cũng có thể sánh ngang với Doãn Chí Bình chứ chẳng đùa. Kể từ khi để Tiểu Lý phá trinh hậu môn nàng, lúc ấy tất cả các lỗ huyệt trên người Tiểu Long Nữ không có lỗ nào là cấm kỵ với hắn cả. Nàng để cho hắn được thoải mái với bất kỳ lỗ huyệt nào mà hắn chọn. Tinh dịch của Tiểu Lý không chỉ lấp đầy xuân cung mà giờ còn phun đầy hậu môn, dĩ nhiên là cả miệng của Tiểu Long Nữ nữa, không nơi nào bỏ sót.
Tính từ hôm nhóm Lão Thiết rời cốc, Tiểu Lý đã ở cùng Tiểu Long Nữ đến 7 ngày. Thời gian trôi qua quá lâu làm Tiểu Lý thấy lo lắng không an. Tiểu Long Nữ hiểu cho sự ưu tư của hắn nên nàng quyết định cùng hắn rời cốc. Nàng đến mật thất lấy tạm quần áo mặc vào. Mấy loại trang phục này đều là loại nhẹ nhàng, mỏng manh, mặc dù không phải là bạch y nhưng Tiểu Long Nữ thấy rất thích. Trong lúc nàng mặc y trang, thấy Tiểu Lý cứ ngắm mình, thì liền thẹn thùng nói:
– Đừng nhìn ta như vậy? Ta biết mình không còn như xưa nữa đâu!
Tiểu Lý nói:
– Năm xưa lúc người ở trong cốc thì tiểu nhân hãy còn nhỏ, ta đâu có nhớ gì nên đâu biết chi mà so sánh như Lão Thiết. Nhưng phu nhân an tâm, người thực sự rất đẹp.
– Chàng chỉ bẻn mép thôi! – Tiểu Long Nữ nói, nhưng lòng rất thích.
Trước khi rời Tuyệt Tình Cốc, Tiểu Long Nữ không quên cùng Tiểu Lý đến viếng mộ của Công Tôn Chỉ. Nơi này nằm dưới đáy một huyệt đá, được nhóm của Lão Thiết sau này tìm thấy rồi họ dựng mộ phần của hai vợ chồng hắn cạnh bên nhau. Thật trớ trêu là hai vợ chồng họ lúc sống rất căm hận nhau nhưng đến chết thì lại nằm kề bên nhau. Tiểu Long Nữ thắp hương cho Công Tôn Chỉ xong thì tạm thấy an lòng vì đã hoàn thành một tâm nguyện.
Nàng cùng Tiểu Lý rời khỏi Tuyệt Tình Cốc. Khi cả hai vừa ra khỏi cửa cốc, đang ở đường núi thì đã phát hiện xác của ba người Lão Thiết. Tiểu Lý vừa nhìn thấy thì đau thương vô cùng. Tiểu Long Nữ dẫu có bình tĩnh hơn, nhưng trong lòng cũng không khỏi xót xa. Nàng đã không còn lạnh lùng như hồi Tôn Bà Bà mất nữa. Nhìn theo dấu vết để lại, bọn Lão Thiết hình như đã bị cướp, chẳng những vậy trước lúc chết còn bị hành hạ nhiều nữa. Nàng nhớ lại Tiểu Lý kể trước giờ Tuyệt Tình cốc thi thoảng cũng có người tìm đến trộm cướp. Đám Lão Thiết chắc bị người ta bắt, uy hiếp để tìm đường vào cốc nhưng bọn họ không nói ra, chắc vì vậy mới ra nông nổi. Tiểu Lý không nở để bọn Lão Thiết phơi thây giữa rừng nên nàng cùng hắn mang xác cả ba người trở vào trong cốc, chôn cất tử tế.
Thoắt cái sau mấy ngày, Tiểu Lý lại trở thành người cô độc. Từ nhỏ hắn đã sống chung với bọn Lão Thiết, được bọn họ chăm sóc, cùng sống như gia đình nên hắn không khỏi xót xa, còn may cho hắn là lúc này có Tiểu Long Nữ ở cạnh bên an ủi. Tiểu Lý giờ đơn độc, chẳng còn biết ở với ai nên hắn đành nương nhờ Tiểu Long Nữ. Nàng không nói ra nhưng thực tâm cũng muốn giữ Tiểu Lý ở bên mình để có người bầu bạn. Tiểu Long Nữ thực lòng không muốn trở lại chốn giang hồ nữa nhưng nàng còn tâm nguyện về lại Chung Nam Sơn tìm mộ của Doãn Chí Bình và Triệu Chí Kính để viếng. Nàng không dấu Tiểu Lý nữa mà cũng thực lòng thổ lộ mọi chuyện cho hắn nghe. Tiểu Lý nghe xong cũng cho là phải, hắn quyết định cùng nàng đi Chung Nam Sơn.
Nán lại sơn cốc mấy ngày để lo mai táng cho bọn Lão Thiết xong, Tiểu Lý và Tiểu Long Nữ lại khăn gói lên đường, lần này là một hành trình dài. Tiểu Lý mặc dù không bị cầm giữ như Tiểu Long Nữ nhưng thực tình bản thân hắn từ nhỏ đến lớn chỉ ở quanh Tuyệt Tình Cốc, ít khi ra ngoài. Tuy nhiên, chắc nhờ trời phú cho bản tính thông minh, Tiểu Lý tỏ ra nhanh nhảu và hiểu biết hơn cả Tiểu Long Nữ nhiều, mặc dù hắn nhỏ tuổi hơn nàng. Hai người vừa đi, vừa nghe thiên hạ đồn đãi nhiều về chiến công của Quách Đại Hiệp ở thành Tương Dương, còn có thêm sự giúp sức của Thần Điêu Đại Hiệp Dương Quá nữa. Nàng từ đó thấm thía, mười mấy năm Dương Quá chờ đợi nàng cũng không phí phạm, hắn cũng có cơ hội làm được nhiều việc giúp cho đời. Nhóm cao thủ võ lâm sau đại chiến ở thành Tương Dương cũng đi đâu mất, không còn ai nghe nói gì nữa, nghe đâu cũng là mỗi người một phương chứ không còn tụ hội lại nữa. Sau khi vua Mông Cổ là Mông Kha chiến tử Tương Dương, giặc Mông tạm thời rút về đại mạc. Thiên hạ xem như cũng hưởng được phước thái bình.
Tiểu Long Nữ và Tiểu Lý lặng lẽ đi về hướng Chung Nam Sơn, trên đường đi cả hai cố gắng tránh né những phân tranh loạn lạc của giang hồ. Giữa đường đi, lúc nào Tiểu Lý cũng cúc cung tận tụy, tỏ ra mình chỉ như là kẻ hầu của Tiểu Long Nữ mà thôi. Mặc dù Tiểu Long Nữ gọi hắn là “Lý lang”, là “chàng” nhưng hắn lúc nào cũng cung kính gọi nàng là “phu nhân” hết. Tiểu Long Nữ sớm đã bỏ ngoài chuyện lễ tiết, nên hắn có gọi nàng thế nào thì nàng chẳng hề quan trọng, chỉ biết là suốt hành trình đi, hai người vẫn ái ân với nhau đều đặn. Hành trình chẳng dài nhưng luôn bị ngắt quãng khi cả hai hứng lên lại tìm nên vắng vẻ để hoan ái với nhau. Cả hai thoải mái giao hợp và thỏa mãn nhau mỗi khi thấy hứng thú. Lúc đầu khi quan hệ, bị người lạ nhìn thấy, Tiểu Long Nữ ngượng ngùng mắc cỡ, nhưng càng về sau nàng càng lấy điều đó làm hứng thú. Mỗi khi như vậy, xuân cung của nàng siết chặt lấy dương vật của Tiểu Lý nhiều hơn, mang lại nhiều cảm xúc hơn. Chẳng những chỉ quan hệ với nhau, Tiểu Long Nữ còn phát hiện ra căng cơ võ công của Tiểu Lý không có nên nàng có ý sẽ truyền dạy cho hắn. Tiểu Lý thấy cảnh Lão Thiết bị giết bởi bọn cướp cũng lấy làm sợ, càng quyết tâm học võ của Tiểu Long Nữ để lấy đó phòng thân.
Vừa cùng đi, vừa giao hợp, lại dạy võ công nên cuối cùng cả hai chẳng việc nào ra việc ấy hết, hành trình đi rất chậm mà võ công của Tiểu Long Nữ dạy cho Tiểu Lý cũng chẳng tới đâu. Trong số những việc ấy, chỉ có chuyện hoan ái của hai người là sớm có kết quả. Tiểu Long Nữ đi với Tiểu Lý cỡ một tuần trăng thôi thì phát hiện mình đã hoài thai với hắn. Nàng nhẩm tính thời gian mình thụ thai là sau khi rời khỏi Tuyệt Tình Cốc nên chắc cốt nhục này chỉ là của Tiểu Lý chứ không phải ai trong bọn Lão Thiết hết. Tiểu Long Nữ sống đời cô độc đã lâu, dâm tính bị kìm hãm, giờ có được Tiểu Lý thì chỉ lo việc hoan ái ngày đêm, chẳng thèm nghĩ ngợi gì khác nên hoài thai là chuyện không thể tránh khỏi. Nàng nói chuyện này cho Tiểu Lý nghe, thoạt đầu hắn còn tỏ ra kinh ngạc:
– Phu nhân nói thật chứ?
Tiểu Long Nữ bẽn lẽn gật đầu nói:
– Ta với chàng ngày đêm ái ân nhau cả tuần trăng nay… không có mới lạ!
Xảy nghe đến đó, Tiểu Lý nảy lên vui mừng như đứa trẻ. Nhìn hắn như vậy, bất chợt nàng lại nhớ đến Doãn Chí Bình năm xưa khi chàng hay tin nàng đã có cốt nhục với mình, cũng vui mừng y chang như vậy. Thấy cảnh đó, không khỏi làm Tiểu Long Nữ chạnh lòng thương cảm. Tiểu Lý nhác thấy nàng sụt sùi, tưởng có chuyện gì, lại hỏi:
– Phu nhân, có chuyện gì? Sao người lại khóc?
Tiểu Long Nữ cố nén nước mắt, nói:
– Không… không có gì!
– Phu nhân đừng dấu ta. Ta biết chắc người sợ ta chối bỏ. Xin người cứ an tâm…
Nàng nghe đến đó lại phì cười, hỏi lại hắn:
– Vậy chàng tính sao?
Tiểu Lý nghe hỏi bất ngờ, không khỏi ấp úng:
– Ta… ta vẫn sẽ bảo vệ, chăm sóc hai mẹ con của phu nhân!
Nàng làm mặt giận, nói:
– Đến lúc này còn gọi người ta là “phu nhân” nữa!
Tiểu Lý gãi đầu. Hắn tuy bối rối nhưng được cái lại không quá khờ khạo như tên Dương Quá năm xưa, hắn hỏi lại nàng:
– Vậy… người ta muốn ta gọi bằng gì?
– Chàng tự nghĩ xem! – Nàng đỏ mặt nói.
Hắn nắm tay hai bên vai nàng, nghiêm nghị nói:
– Hay là… gọi là Long mụi nhé!
Tiểu Long Nữ nghe vậy phải phì cười, làm Tiểu Lý càng thêm bối rối. Nàng quay lại nhìn thẳng gương mặt non nớt của hắn rồi bất giác dựa đầu vào ngực hắn, nói:
– Là ta ngạo chàng thôi, chàng muốn gọi ta sao cũng được!
Tiểu Lý cũng ngượng ngùng. Dẫu sao, nếu xét về tuổi tác hắn cũng nhỏ hơn nàng đến gần hai mươi tuổi mà bắt hắn gọi nàng là “Long mụi” cũng không phải. Tiểu Lý suy tư chút rồi nói:
– Thôi… ta cứ gọi nàng là “phu nhân” như trước giờ vậy. Cũng là “phu nhân” nhưng giờ là “phu nhân” của ta chứ không phải của kẻ khác!
Tiểu Long Nữ làm thinh, nàng nghe hắn nói thế cũng an lòng. Nàng dặn dò hắn:
– Chàng hãy siêng năng luyện võ công, vừa là phòng thân còn là để bảo vệ cho mẹ con ta!
– Ta biết rồi. Phu nhân cứ an tâm! – Tiểu Lý đáp.
Hai tiếng “phu nhân” của Tiểu Lý gọi nàng lúc này nghe êm dịu, thân thương chứ không phải là cảm giác khách sáo như trước kia nữa.