Phần 26
Tiểu Lý thấy nàng cứ ngó dương vật mình đăm đăm liền hiểu ý, chẳng đợi Tiểu Long Nữ mở lời hắn đã lồm cồm bò lên trên người nàng. Tiểu Long Nữ nghển cổ nhìn xuống, thấy cái dương vật tồng ngồng của Tiểu Lý chĩa thẳng vào háng nàng. Tiểu Lý học theo nàng về sau này cũng thường xuyên cạo sạch dương mao khiến dương vật hắn nhìn cũng trơn láng chả kém gì của Doãn Chí Bình năm xưa. Tiểu Lý nắm dương vật dò dẫm tìm vị trí để thọc vào. Mặc dù đã ăn ở với nhau từ lâu, nhưng kể từ sau khi Tiểu Long Nữ sinh nở, hắn cũng chưa giao hoan với nàng bao giờ, chỉ sợ xuân cung khô dịch thuỷ sẽ làm đau nàng. Giờ mọi thứ đã trơn láng khiến Tiểu Lý thoải mái hơn nhưng tâm tư vẫn muôn phần cẩn trọng. Hắn vừa đẩy nhẹ, mắt vẫn luôn quan sát thái độ của nàng, chỉ đợi nàng nhăn mặt thì hắn sẽ dừng lại ngay lập tức. Nhưng may sao Tiểu Long Nữ có vẻ rất háo hức đợi chờ, cảm giác được hoan ái cho nàng những kích thích thật khó tả.
Tiểu Lý vừa quan sát vừa chống bằng một tay, nhổm trên người nàng, còn tay kia thì thò xuống lần lần sờ vào chỗ đó của Tiểu Long Nữ. Hắn dùng hai ngón tay vành banh hai mép thịt ra một chút và cứ thế từ tốn dí cái đầu dương vật tù tù vào đúng chính giữa. Tiểu Lý cho vào chậm rãi, Tiểu Long Nữ hất mặt, mắt nhắm lại vẻ buông thả. Cái đầu dương vật cứ thế nhẹ nhàng chui tụt vào trong người nàng. Tiểu Long Nữ buột miệng kêu a khẽ một cái đầy sung sướng, rồi cứ há hốc miệng như vậy khi dương vật hắn chui tụt đến ngập lút vào trong. Nàng siết chặt hắn bằng sức lực chẳng kém gì lòng âm đạo đang siết lấy dương vật Tiểu Lý lúc này… xiết thật chẳng muốn bỏ ra. Tiểu Lý để yên cùng nàng thụ hưởng khoái cảm. Hắn vuốt nhẹ vầng trán ướt đẫm mồ hôi mà vén mái tóc lòa xòa của nàng ra hai bên, rồi nói:
– Hôm nay kẻ hạ nhân lại được diễm phúc hầu hạ phu nhân nữa rồi!
Tiểu Long Nữ e lệ nói:
– Chàng thật đáng ghét, rút cạn cả hai bầu sữa của ta thế này rồi thì lát nữa lấy gì để cho Bình Nhi dùng nữa chứ. Chàng làm phụ thân cũng thật vô tâm!
Tiểu Lý cả cười lại nói:
– Lo gì chứ. Mấy ngày nay chúng ta bế quan tu luyện, lão Triệu đã chuẩn bị sữa dê cho Bình Nhi rồi cơ mà. Vả lại, phu nhân sức khỏe dồi dào, chốc lại nữa đây đôi nhũ lại căng đầy, chẳng những đủ cho Bình Nhi hưởng dụng mà cả lão Triệu cũng có thể nữa đó chứ!
Tiểu Lý nói làm nàng nghẹn lời, chẳng biết đối đáp sao luôn. Lúc ấy hắn chẳng chờ đợi nữa mà bắt đầu nhịp nhàng dập, cho dương vật đều đều chui ra chui vào vào xuân cung ướt nhờn của Tiểu Long Nữ. Nàng cảm thấy sướng đê mê, nhắm mắt lại dạng rộng đùi, để mặc cho dương vật Tiểu Lý tha hồ muốn thọc vào với tốc độ thế nào thì thọc. Tiểu Long Nữ nghển đầu nhìn xuống dưới bụng mình nơi dương vật Tiểu Lý liên tục dập vào người nàng. Tiểu Lý tỏ ra sung mãn, sau một hồi đã liền tăng tốc độ, dương vật hắn cứ thế lao phăm phăm vào bụng dưới Tiểu Long Nữ trong tiếng rên “ôi ôi” khe khẽ của nàng. Dương vật Tiểu Lý cứ đều đặn rút ra rồi sau lại biến mất hút vào trong người nàng. Bụng Tiểu Lý dập vào bụng nàng liên tục kêu lên những âm thanh “phành phạch”. Tiểu Long Nữ nức nở nói:
– Hức… mới luyện công xong… chàng không mệt hay sao… hức… mà sung mãn thế!
Tiểu Lý nhe răng cười đáp lời:
– Vừa rồi chả phải phu nhân bảo ta phải siêng năng luyện tập đó sao. Nãy giờ chúng ta luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh đã thành tựu rồi… giờ phải luyện tiếp các thế trong dâm thư nữa chứ!
Tiểu Long Nữ đến phải chịu với lời lẽ của hắn. Tiểu Lý cũng chẳng ngoa, hắn nói xong liền rút dương vật ra, gấp gáp xoay mình nàng lại bắt nàng bò ra để giao hoan theo “Cẩu Thế”. Hắn ôm lấy mông nàng, phần hạ bộ đẩy tới lui liên tục để dương vật chọc ra chọc vào người nàng. Tiểu Lý dùng cẩu thế nhưng xem qua chẳng khác chi như đang phi ngựa nước đại. Hắn vừa thúc vừa liên tục dùng tay vỗ đều hai bên mông nàng. Tiếng bụng hắn va vào mông nàng, công thêm tiếng vỗ mông cứ phát ra liên hồi, làm vang động cả khu mộ u tịch. Tiểu Long Nữ ngẩn mặt, bắt giác thấy phía trước mình là mộ phần Doãn Chí Bình, liền nói:
– Này Tiểu Lý… hay là ta ra bên ngoài… nơi đây có Doãn Lang… ta sợ…
Tiểu Lý gạt đi, liền nói:
– Chẳng hề chi… đã vậy xin phu nhân hãy bò lại gần bên mộ của đạo trưởng hơn, để Doãn đạo trưởng an lòng khi thấy ta chăm sóc phu nhân thế nào!
Tiểu Lý nói xong liền làm ngay. Hắn cứ thúc mạnh làm Tiểu Long Nữ phải nghe theo mà lần mò bò lại gần hơn. Nàng dùng tấm thân trơn nhớt của mình ôm trọn tấm bia đề “Toàn Chân Đệ Tam Trưởng Giáo Doãn Chí Bình chi mộ”, trong khi ấy phía sau xuân cung vẫn đang đón nhận thừa mứa những cú dập từ dương vật Tiểu Lý. Cơn cực khoái của nàng tuôn ào ra như thác đổ không sao kìm lại được… khí huyết trong người thể như muốn trào ra hết trong một lần vậy, phần hông nàng co thắt, mông ưỡn lên cao như muốn níu chặt lấy cái dương vật Tiểu Lý không cho sổng ra. Tiểu Long Nữ há hốc miệng, mặt đỏ lựng, buột ra những tiếng kêu rất đáng yêu, đầy nữ tính.
– Ôi Lý lang… ôi… ta chết mất… ta chết mất… ôi chàng hỡi…
Tiểu Long Nữ thấy mình dại đi. Ở phía sau của nàng, Tiểu Lý lúc này cũng đang mồ hôi đầm đìa. Thấy “phu nhân” thống khoái, làm hắn cũng hưng phấn tột độ theo. Tiểu Lý dốc hết sức lực của mình để dập Tiểu Long Nữ mạnh mẽ hơn, không làm gián đoạn nhịp giao hoan. Âm thanh da thịt va vào nhau như mãi không muốn dứt… cuối cùng sau một cú dập thật mạnh, người Tiểu Lý gồng cứng, hai tay hắn ôm chặt lấy mông Tiểu Long Nữ, ghì chặt háng của mình vào mông nàng, để dương vật ngập sâu trong người nàng. Tiểu Lý thở hắt ra, giải phóng những dòng tinh ấm nóng… tinh dịch bắn vào trong Tiểu Long Nữ một cách mãnh liệt theo từng nhịp giật giật hối hả.
Xuất tinh xong, Tiểu Lý quỳ chịu trên gối, gỡ lấy Tiểu Long Nữ cho cơ thể nàng dựa về sau vào cơ thể hắn, trong khi dương vật vẫn cắm sâu bên dưới. Tiểu Lý ôn tồn nói:
– … cũng đã lâu chưa được giao hoan với phu nhân nên hôm nay ta hơi cường bạo. Phu nhân hãy lượng thứ cho ta nhé!
Tiểu Long Nữ không đáp lời hắn, thay vào đó nàng dựa lưng vào ngực hắn, ngoái đầu nghểnh mặt lên để hôn lên môi hắn, nụ hôn thắm thiết chẳng muốn chia rời. Tiểu Lý chịu ít lâu thì mới ngồi hẳn xuống đất, dù vậy hắn vẫn để nàng ngồi một bên đùi mình, tay ôm ấm nàng mãi không thôi. Tiểu Long Nữ cúi xuống nhìn chỗ hạ thể của mình, nơi miệng xuân cung giờ như miệng con sò nhoe nhoét bóng nhờn nước, dịch trắng đục của Tiểu Lý ứ đầy trong âm đạo nàng bị đẩy trào ra… Tiểu Long Nữ quệt lấy đưa lên xem thầm mỉm cười. Thời gian nàng nằm ổ cũng là suốt quãng thời gian Tiểu Lý túc trực, hắn cũng không được hoan ái suốt trong thời gian ấy, thảo nào mà giờ đây lại xuất ra nhiều thật. Tinh dịch nhiều khủng khiếp, đúng là tráng niên có khác. Thấy nàng thơ thẩn quệt lấy tinh dịch mình ngó nghiêng, chợt Tiểu Lý nói:
– Ta và lão Triệu tích trữ cũng mấy tháng nay rồi. Đêm nay chắc sẽ để hết cho phu nhân vậy!
Nghe Tiểu Lý bất chợt nhắc đến lão Triệu, Tiểu Long Nữ nói:
– Chàng muốn ta sinh nở thêm nhưng hiện tại chúng ta còn có lão Triệu cùng tham gia… chỉ e rằng sau này cốt nhục kia, không chắc là của chàng đâu!
Tiểu Lý nghe nàng nói vậy chỉ cười nhạt:
– Phu nhân quá lo lắng rồi. Cốt nhục đó là của ta hay của lão Triệu, miễn là phu nhân sinh ra thì chúng ta đều xem như ruột thịt vậy!
Tiểu Lý lại làm Tiểu Long Nữ không biết nói gì hơn. Hắn dạng chân để nàng ngồi vào giữa, tay ôm nàng cho nàng dựa đầu vào vai. Tiểu Lý suy tư ít lâu, chợt nói:
– Ta nói thật tâm chứ chẳng phải lời ba hoa. Phu nhân có thấy không, từ khi nàng sinh Bình Nhi ra, mặc dù không phải ruột thịt, nhưng lão Triệu cũng rất yêu thương nó!
Tiểu Long Nữ ngẫm nghĩ, cũng cho là phải. Nàng nói:
– Lão ấy năm xưa cũng một thời ngang dọc giang hồ. Mười mấy năm nay chịu khổ xem như cũng trả hết nghiệp quả.
Tiểu Lý lại tiếp:
– … nhắc về lão Triệu. Ta có việc này nói ra. Phu nhân nghe xem có được không?
– Gì vậy? Chàng cứ nói đi! – Nàng hỏi.
– Kỳ thực không biết trong quá khứ lão ấy đã làm việc gì xấu xa nhưng giờ nhìn lão già cả, lại neo đơn, đôi khi ta cũng rất thương cảm! – Hắn nói.
– Chúng ta đối xử với lão rất tốt mà! – Tiểu Long Nữ nói.
Tiểu Lý nói:
– Dù là vậy, nhưng ta thấy lão dù còn tráng kiện nhưng đến nay tuổi cũng đã cao rồi, ngày tháng của lão chắc không còn dài. Ta thấy chi bằng nhân đây nàng hãy sinh cho lão một hài nhi… để sau này lão còn có kẻ hương khói. Phu nhân thấy vậy có được không?
Tiểu Long Nữ nghe xong bất giác bật cười:
– Chàng mở miệng ra là gọi ta là “phu nhân” nhưng lại xem ta chẳng khác chi là gia súc của chàng nhĩ? Suốt ngày cứ bảo ta sinh nở, hết cho chàng lại cho kẻ khác. Thật quá quắt!
Tiểu Lý ngẫm lại thấy mình hơi sỗ sàng, liền xua tay:
– Đó… thực chỉ là suy tư của ta thôi. Dù sao… cũng phải chờ ý phu nhân vậy!
Tiểu Long Nữ vuốt mấy giọt mồ hôi trên trán Tiểu Lý, nói:
– Chàng đừng lo. Ta cũng chỉ nói vậy chứ không giận chàng đâu. Ta biết chàng dù sao cũng là có ý tốt mà. Kể ra lão Triệu ấy đến nay vẫn là kẻ có phúc lắm rồi. Năm xưa, ta không để lão vào mắt, lão toàn nhờ phúc của Doãn lang mới có cơ hội chạm vào thân thể ta. Nay lại đến lượt chàng, bảo ta sinh nở cho lão. Quả là ý trời…
Tiểu Lý nghe vẫn chưa hiểu. Định hỏi lại thì Tiểu Long Nữ nhìn hắn chằm chằm nói:
– Chàng thực sự muốn điều đó chứ?
Tiểu Lý tiu nghỉu, bẽn lẽn nói:
– Ta chỉ đề nghị vậy thôi… nếu… nếu nàng đồng ý thì mới…
Tiểu Long Nữ nhắm mắt, dựa đầu vào vai hắn, nói:
– Thôi được rồi. Nếu đó là ý chàng, ta cũng thuận theo vậy! Nhưng trước mắt ta chỉ vừa mới sinh nở xong, thời gian này dù có giao hoan nhiều cách mấy cũng khó mà sớm hoài thai nữa, nên việc này dù sao cũng phải để sau… cứ trông vào duyên số vậy… nếu phải duyên thì ta nhân tiện giúp lão duy trì hương hỏa cũng không sao đâu!
Tiểu Lý nghe theo lời Tiểu Long Nữ, cùng chờ xem duyên số.