Phần 12
Trương Siêu Quần liền đem nước đi vào, Tiểu Chiêu nằm ở trong tâm chăn, khuôn mặt xinh đẹp vẫn tái nhợt như cũ, thương tiếc, Trương Siêu Quần có vô số lời muốn nói với nàng, nhưng Hoàng Dung đang ở bên cạnh…
– Ngươi còn đứng đó làm gì? Ta phải lau sạch sẽ thân mình của tiểu cô nương, mau đi ra ngoài.
Hoàng Dung sẵng giọng.
Trương Siêu Quần ngẩn ra, lập tức tỉnh ngộ, mặt xám xịt rồi đi ra ngoài, canh giữ ở cửa, trong lòng hắn lại nói: thê thiếp lau mình, có gì đâu mà ta phải đi ra?
Qua lúc sau, Hoàng Dung đi ra, Trương Siêu Quần nói:
– Quách bá mẫu, điệt nhi có thể nhìn xem nàng được chưa?
Hoàng Dung gật gật đầu, bỗng gọi hắn lại hỏi:
– Vị tiểu cô nương kia còn chưa tỉnh, đứng đây ta có vài câu muốn hỏi ngươi.
Trương Siêu Quần gật đầu, Hoàng Dung đứng ở trong sân hỏi:
– Tiểu cô nương này bộ dạng rất đẹp, ngươi như thế nào mà quen biết được?
Trương Siêu Quần sớm biết Hoàng Dung sẽ hỏi câu này, trong lòng đã có tìm sẵn câu trả lời, nên đáp:
– Đây là tỷ tỷ mà Quá nhi quen biết khi còn bé… cảm tình với tỷ tỷ tốt lắm thật ra là Quá nhi còn quen biết rất nhiều tỷ tỷ khác nữa, bất quá hiện tại đang bị thất lạc bọn họ rồi.
Nói tới đây, Trương Siêu Quần trong lòng ảm đạm, khi Hoàng Dung hỏi như vậy, Trương Siêu Quần lại nhớ tới những thê thiếp khác của hắn, Tiểu Chiêu đã xuyên qua lại đây, cũng không có phụ thân lên cơ thể của người khác, cũng an ủi phần nào, may là như vậy, bằng không nếu là phụ thân lên một nữ nhân xấu xí thế thì nguy to!
Nhưng còn Chỉ Nhược, Triệu Mẫn, Mẫn Quân… thì đang ở đâu? Các nàng đều có võ công, nhất là Đại Ỷ Ti, võ công cực cao, như thế thì không cần phải lo lắng nhiều, nhưng Tiểu Ngư Tiểu Nhạn, Tiểu Yến, Tiểu Phượng cùng Kỷ Yên Nhiên thì không hiểu võ công thì sẽ ra sao? Nghĩ đến đây, Trương Siêu Quần trầm mặc.
Hoàng Dung hồ nghi nói:
– Quá nhi, ngươi không thể nói dối với Quách bá mẫu, tiểu cô nương xinh đẹp kia cố tình tiếp cận ở bờ biển Đào Hoa đảo, phải biết rằng, chung quanh vùng phụ cận nếu không có sự cho phép của Đào Hoa đảo, là không chiếc ghe thuyền nào dám tùy tiện tới gần, chuyện này ngươi cũng phải biết chứ?
Trương Siêu Quần nghẹn họng nhìn trân trối Hoàng Dung, khó có thể trả lời, đành phải nói:
– Quá nhi không biết về chuyện này ra sao, phải đợi Tiểu Chiêu tỉnh lại hỏi qua thì mới biết được.
Hoàng Dung thấy có hỏi hắn cũng không dò thêm ra cái gì, đành nói:
– Ngươi vào xem nàng đi.
Trương Siêu Quần gật đầu, đi vào phòng, vốn hắn định đóng cửa, nhưng lại lo lắng Hoàng Dung sẽ hoài nghi, liền từ bỏ ý định, đi vào bên cạnh giường, Trương Siêu Quần nắm lấy tay Tiểu Chiêu, bàn tay nhỏ bé lạnh lẻo, Tiểu Chiêu nha đầu này thật là đáng thương, Đại Ỷ Ti mẫu thân nàng vì tránh né Minh giáo Ba Tư truy tung, nên từ nhỏ đã đem nàng gởi nuôi ở trong nhà người khác, chờ nàng lớn, lại để cho nàng lẻn vào Quang Minh đỉnh…
Thổn thức trong chốc lát, Trương Siêu Quần bỗng nhiên lại thấy, đi vào thế giới Thần Điêu này cũng không phải là một chuyện xấu, ít nhất là trong lúc này, chính là những năm cuối của Nam Tống, khoảng cách thời gian Nguyên triều xâm chiếm Tống còn có hơn 20 năm, trong giai đoạn này có thể hưởng thụ 20 năm thái bình, không cần phải lang bạc kỳ hồ gian khổ tháng ngày, với lại tại này Đào Hoa đảo này, giống như thế ngoại đào nguyên, thật là không tệ lắm.
Đang suy nghĩ, Trương Siêu Quần chợt nghe ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân cực kỳ rất nhẹ, ngoài cửa sổ chắc chắn là có người đứng lại, hiển nhiên là ở nghe lén động tĩnh trong phòng, theo tiếng bước chân có thể đoán được, người nọ nhất định là Hoàng Dung, nếu thay đổi là Quách Tĩnh, Trương Siêu Quần có thể là chưa phát hiện được, Trương Siêu Quần liền lay động đầu, trong lòng hắn biết Hoàng Dung đối với lai lịch Tiểu Chiêu vẫn rất là hoài nghi..
– Tiểu Chiêu, tỷ phải sớm tỉnh lại, như vậy thì tiểu đệ mới an tâm, nơi này tên là Đào Hoa đảo…
Trương Siêu Quần linh cơ vừa động, cố ý lầm bầm nói.
– Tiểu đệ trước kia là lừa các người nói mình tên là Trương Siêu Quần, là tiểu đệ không đúng, thật ra tiểu đệ tên gọi là Dương Quá, sau này sẽ không lừa tỷ nữa, Đào Hoa đảo là nơi trú ngụ của Quách Tĩnh đại hiệp cùng Hoàng Dung nữ hiệp đều là người tốt, Quách bá bá là anh em kết nghĩa với phụ thân tiểu đệ, nhờ có bọn họ chiếu cố, tiểu đệ ở trên đảo này rất sung sướng vui vẻ, chỉ có tiểu đệ là không tốt, che giấu chuyện chính mình có võ công không cho bọn họ biết, chắng qua là tiểu đệ lo lắng, bọn họ sẽ không tin tưởng vào chuyện vớ vẩn của tiểu đệ vào lúc 6 tuổi năm xưa, ăn nhầm một một gốc cây cỏ kỳ quái lạ thường, sau khi ăn xong thì có được nội công… hả.. tỷ nói cái gì vậy”
Trương Siêu Quần làm bộ như nghe được Tiểu Chiêu muốn nói chuyện, bàn tay hắn vói vào trong chăn, vận chân khí truyền vào trong cơ thể nàng, Cửu Dương thần công tu vi rất cao, một lát sau công phu Tiểu Chiêu liền có biểu hiện tỉnh dậy, nàng lại “ um.. ” một tiếng, Trương Siêu Quần vội hỏi:
– Các tỷ kia có còn ở phụ cận Chung Nam sơn không?… tỷ muốn uống nước sao? Để tiểu đệ đi lấy cho tỷ nước uống..
Nói xong hắn đứng lên, đi ra ngoài cửa.
Ngoài cửa bóng dáng người nghe lén, nghe thấy hắn đứng dậy phải đi ra, liền phóng người vọt mất, Trương Siêu Quần nghe được tiếng động đã rời xa xa, hắn cười hắc hắc, quay người lại, ngồi trở về chổ cũ, tiếp tục cấp vận chuyển chân khí cho Tiểu Chiêu, trong lòng cũng nghĩ đến có thể yên tâm, chuyện mình biết được võ công cũng giả vờ đã nói ra cho Hoàng Dung ở bên ngoài nghe rồi, cuối cùng đã giải quyết, miễn cho về sau khi hiển lộ người kinh thế hãi tục, hơn nữa, sắp tới hắn còn chính mình muốn đi đến Toàn Chân giáo để tìm đến Cổ mộ…
Suy nghĩ một lát, Trương Siêu Quần mỉm cười, ngưng thần tĩnh khí tiến hành trị liệu Tiểu Chiêu, ước chừng qua một thời gian, Tiểu Chiêu cuối cùng cũng tỉnh lại.
– A!
Một tiếng thét kinh hãi, Tiểu Chiêu bỗng nhiên ngồi đứng dậy, “bốp.. ” một cái, trên mặt Trương Siêu Quần in hình năm ngón tay.
– Vô sỉ dâm tặc!
– Uy… là ta! Siêu Quần đây!
Vừa trúng một bạt tai, Trương Siêu Quần vội vàng tự giới thiệu, Tiểu Chiêu bàn tay ngọc đang còn ở giữa không trung chuẩn bị đánh tiếp, đột nhiên dừng lại, hai mắt nàng mở to.
– Ngươi… ngươi… nói bậy bạ gì đó!
Tiểu Chiêu làm sao chịu tin, mặc dù có điểm giống hao hao, nhưng độ tuổi rõ ràng là không đúng, gã này vẩn còn là một thiếu niên nhỏ tuổi!
– Thật là ta! Trương Siêu Quần! Ngươi trước hết đừng có la lớn như vậy, nghe ta chậm rãi nói.
Tất cả mọi chuyện đều như cuốn phim quay chậm trong đầu hắn xuất ra, chỉ là hắn giấu kin chuyện mình từng làm thái giám giả…
Trương Siêu Quần lập tức đem chính mình cùng nàng sơ ngộ ở trong mật thất Quang Minh, rồi sau đó là lục đại phái bao vây tấn công Quang Minh đỉnh…