Phần 104
Vào một ngày trời trong xanh, gió mát, mây trắng trôi hững hờ. Nhưng sự việc chính nó lại bắt đầu khi trời tối om rồi cơ
Em đang nằm nhà skype với gái thì mẹ em bước vào.
Mommy: Hoàng!
Em: Dạ, mẹ gọi con ạ?
Em vẫn đang để skype với gái luôn.
Mommy: Bác hỏi mày có đi du lịch với nhà bác không đấy?
Em: Bác nào ạ?
Mommy: Bác T bên ngoại chứ ai.
Em: Mà đi đâu hả mẹ?
Mommy: Ai biết, bác nhờ mẹ chuyển lời cho mày thôi. À có cả thằng P nữa đấy!
Em: Con vừa đi du lịch với bạn rồi, chắc thôi ạ.
Mommy: Ừm thế để mẹ bảo bác.
Em: Dạ.
Thế là em lại nằm skype với gái tiếp, gái cũng nghe được đoạn nói chuyện của em với mẹ em, ấy thế là em được gái khen ngay…
Gái: Hoàng dạo này ngoan nhỉ, được đi chơi hợp phép mà cũng từ chối cơ?
Em: Hehe, tại đi chơi nhiều rồi nên bây giờ ở nhà, để còn dành thời gian cho em nhiều hơn chứ
Em nịnh đấy, hơi sến tí cơ mà phải thế mới ngọt, đang nằm nói chuyện với gái thì thằng anh gọi cho em.
Anh P: Thế mày không đi thật à?
Em: Vâng, tại em mới đi du lịch về rồi mà.
Anh P: Đi đi, có mỗi mình tao với mẹ tao thôi, đi với công ty mẹ tao mà.
Em: Thôi em đi làm gì, đi anh lại bắt nạt em à?
Anh P: Mày láo thì tao mới thế thôi, ngoan thì ai chẳng thương.
Em: Mà đi đâu hả anh?
Anh P: Cát Bà.
Em: Ôi vcc, em cũng vừa đi CB về mà, thôi chán lắm không đi đâu.
Anh P: Ờ, thế lần sau đừng nhờ tao cái gì, ok?
Em: Vcđ, anh đi với bác có sao đâu, còn chị với bác trai nữa mà?
Anh P: Làm gì còn ai?
Anh P: Có mỗi tao với mẹ tao thôi, thế nên tao mới phải rủ mày chứ!
Em: Để em nghĩ đã, tại em mới ở đấy về.
Anh P: Nghĩ cái gì nữa, tao xuống nói với mẹ tao là mày đổi ý rồi, ok?
Em: Vâng @@!
Anh P: Đấy, ngoan thế anh mới thương chứ. Moahzz
Vãi cả đái, giờ em mới biết thằng anh mình ái thế. Quay lại vấn đề nói chuyện với gái.
Em: Trang ơi @@!
Gái: Gì thế Hoàng, đang nói chuyện mà đi đâu thế?
Em: Chắc lần này anh lại đi tiếp, ông anh vừa mới gọi rủ rê anh kia
Gái: Biết ngay mà, kiểu gì cũng vậy mà…
Em: Ông ấy ép anh, anh nói đủ kiểu rồi mà ông ép đi, huhu.
Gái: Thôi, không sao đâu, Hoàng cứ đi đi. Nhưng mà nhớ giữ liên lạc với em là được!
Em: Tất nhiên rồi…
Nói chuyện xàm xàm thêm tí nữa thì thôi, em còn phải đi hỏi lại xem bao giờ đi để còn chuẩn bị nữa.
Em: Anh P à, bao giờ đi thế?
Anh P: 2 ngày nữa!
Em: Sặc, sao nhanh thế, em tưởng ít cũng phải 1 tuần nữa chứ?
Anh P: Không biết, mày chuẩn bị rồi xuống nhà tao đi nhé!
Em: Vâng @@!
Vãi thật, em nghĩ thông thường phải cách 1 tuần để còn lên danh sách chứ, chưa gì mới đấy đã đi rồi. Cơ mà vẫn phải chuẩn bị đồ đã, trong một tháng em được ra đảo đến 2 lần cơ đấy
…
Tua nhanh đến đoạn đi nhé…
Hết hôm sau nữa thì em thu xếp hành lí xuống nhà bác, đồ đạc của em cũng không nhiều lắm. Đến nhà ông anh thì cũng tầm quá trưa rồi, cửa nhà ổng thì lại khóa. Hình như cứ lúc nào em đến thì cửa khóa vậy, cơ mà em cũng biết chỗ để chìa khóa rồi nên tự túc được.
Em: Anh P ơi, có nhà không?
Nhà ông này lúc nào cũng vắng lặng vậy cả, gọi đến 2 lần mà không ai trả lời, lấy điện thoại ra gọi cho ổng xem sao?
Em: Alo, anh đang đâu đấy? Em đang ở nhà nè?
Anh P: Cất đồ rồi ra quán net đợt trước đi, tao đang ở đấy.
Lại tự cất đồ, khóa cửa nhà rồi chạy ra quán net hồi trước, có một lần ông ấy dẫn em ra đấy rồi.
Em: Anh không phải đi làm à?
Anh P: Tao nghỉ rồi.
Em: Vcl, mới làm đã nghỉ nhanh vậy @@?
Anh P: Làm nhiều chán nên bỏ, mày cứ thử đi làm rồi biết, ở nhà sướng hơn.
Em: Anh ăn cơm chưa?
Anh P: Không thấy tao đang chơi à?
Em: Nhanh lên, hết ván rồi đi ăn.
Anh P: Ừm.
Đợi ông anh chơi hết ván game, rồi hai đứa lại dắt nhau ra quán cơm ăn, ở một mình đã khổ rồi, giờ ở chung với thằng anh nữa chắc em chết, cũng may là chỉ có hôm nay thôi
Em: Về nhà ngủ tí anh, đi sáng giờ em mệt lắm rồi.
Anh P: Mày về trước đi, tao ra net chơi tí rồi về.
Em: Vâng.
Thanh niên nghiện game hơn cả em, thôi về trước nằm tí, chứ em đi cả sáng cũng oải lắm rồi. Nằm nhắn tin với gái mà ngủ lúc nào không biết, lúc dậy thì đã 4h hơn cmnr. Em không ngủ trưa thì thôi, chứ đã ngủ là cứ phải 4h hoặc 5h chiều mới dậy được.
Xuống nhà thì vắng tanh, chẳng có ai cả, chắc là ông anh vẫn chưa về đây mà @@!
Em: Anh không về à?
Anh P: Ừ, tí tao về.
Em: Vcl
Em chưa nói xong mà ông ấy tắt máy luôn, vãi hà. Đợi đến tận 6h kém ổng mới mò mặt về, đói mốc mồm rồi…
Em: Đói anh ơi @@!
Anh P: Thì vào tủ lạnh tìm xem có gì ăn không, tao làm gì được?
Em: Thì anh đi nấu gì ăn đi @@!
Anh P: Mày cứ làm như còn bé lắm đấy, đợi tí…
Nói rồi ổng vào bếp, chắc kiếm cái gì em cho ăn tạm đây mà. Kể sơ qua thì hồi còn bé ông anh quý em lắm, có cái gì ngon với hay hay thì ông ấy đều nhường cho em hết, giờ lớn nên chắc bớt bớt rồi, chứ hồi trước thì quý em nhất họ luôn.
Y như rằng ông ấy vào bếp 15p và đi ra với một nồi mì thịt gà thơm nức, ông này được cái nữa là nấu mì tôm ngon hơn em
Hai anh em dọn dẹp nồi mì trong 5p, ngồi xem TV chút nữa thì hai bác đi làm về.
Bác T: Hai đứa ăn gì chưa?
Anh P: Con với thằng Hoàng ăn rồi.
Bác hỏi em vài câu nữa, đại loại là tình hình gia đình rồi đi nấu ăn, em với thằng anh thì chạy lên phòng trước.
Anh P: Mày chuẩn bị đồ mai đi hết rồi hả?
Em: Ok rồi, huynh xong chưa?
Anh P: Xong từ hôm nọ rồi =)))
Nói xong ổng nháy mắt một cái, thế là em hiểu luôn. Hai thằng lại chạy xuống nhà lấy xe đi chơi, chỉ có đi chơi là nhanh thôi các bác ạ =)))
Địa điểm quen thuộc lại là quán net, ngồi đến tầm 8h thì ông ý rủ mấy đứa bạn của ổng đi uống nước, toàn mấy thanh niên có gấu, thế mà ổng thì vẫn cứ fa =)))
Vui chơi đến 10h hơn thì hai đứa mới chịu mò về, cũng may là chuẩn bị xong hết rồi, hai anh em thay nhau đi tắm rồi đi ngủ, đợi ngày mai xuất phát.
Hôm sau dậy từ 6h sáng, cơ mà đợi xe đến mãi tận 7h30 mới đi. Đứng đợi xe mà thấy ông anh cứ nhấp nha, nhấp nhổm…
Em: Anh làm gì mà cứ đứng lên, ngồi xuống mãi thế?
Anh P: Đợi xe
Em: Đợi xe thôi mà?
Anh P: Mày không biết đâu.
Nói rồi ổng lại tiếp tục “nhấp nhổm”, nhìn buồn cười lắm. Lúc xe đến thì ông ấy lại làm mặt lạnh tanh, rồi từ từ bước lên xe, nhìn khác với lúc đợi hoàn toàn…
Lên xe thì hai đứa chọn ghế cuối, quay sang nhìn mặt thằng anh vui vãi luôn, tươi tỉnh như vừa được thông ấy, hớn ha hớn hở.
À quên mất, lúc đợi xe thì chỉ có 3 người là em, ông ấy với bác T thôi. Xe là ở trên tổng công ty của bác T ở HN đi xuống đón. Đoàn này cũng toàn người trung tuổi, thanh niên có mỗi 6 – 7 người, trẻ con cũng tầm tầm đó.
Suốt cả quãng đường nhìn mặt ông ấy cứ hớn hở mãi, nói chung là như trúng lô ấy. Mãi về sau em mới biết nguyên nhân
Đến tầm trưa thì cũng vừa đến nơi. Không biết các bác có tin vào sự trùng hợp ngẫu nhiên không, chứ em thì được tận mắt kiểm chứng luôn. Chẳng là lần này đi chung đoàn với nhà bác, thì em được ở cái khách sạn gần với khách sạn cũ. Nó chung một khu phố các bác ạ
Nhận phòng rồi đoàn em đi ăn trưa luôn, ăn xong thì ai về phòng đấy. Em với ông anh, với hai anh cùng công ty của bác em ở chung phòng.
Từ lúc lên xe đến bây giờ, em để ý ông anh em lạ lắm, lúc thì hớn hở rồi cười một mình, lúc thì lạnh lùng boy vl luôn…
Buổi trưa mọi người trong đoàn đi ngủ, để chiều tắm biển thì ông ấy lại rủ em đi uống nước. Ừ thì đi, em cũng rảnh mà. Ngồi uống nước, ngắm đường phố cũng chán. Lại quay về khách sạn ngồi ở sảnh tầng 1, em thì ông ấy đi đâu em theo đó thôi cũng rảnh.
Em: Anh không làm gì thì đi ngủ đi, chiều đi tắm biển?
Anh P: Mày buồn ngủ à?
Em: Không, tại em thấy anh cứ đi ra, đi vào hoài thôi?
Anh P: Ừ thì ngồi đây chơi với tao.
Em thấy ông này lạ vl, từ nãy đến giờ hết ngồi quán nước trước cửa khách sạn, bây giờ lại đến ngồi ở sảnh tầng 1 trước cửa ra vào khách sạn. Kiểu như đi theo dõi ấy @@!
Ngồi ở sảnh tầng 1 phải đến tận 3h vẫn ngồi tiếp, phải ngồi tận 2 tiếng đồng hồ rồi đấy, không biết có cái gì mà ông này kiên trì vãi ra.
Em: 3h rồi đấy anh ơi @@?
Anh P: Ừm
Nói xong ông ấy vẫn ngồi tiếp, thật sự lúc đấy em không hiểu được, ngồi thêm được 30p nữa thì có mấy nhà trong đoàn em đi xuống, chắc là đi tắm biển. Ông ấy ngồi nhìn xong lại quay đi, cứ nhóm nào trong đoàn em đi qua thì ông ấy toàn thế, rồi thì đến lúc có một đoạn thế này.
Có một chị cũng trong đoàn em đi xuống sảnh, không biết làm cái gì ấy xong lại quay lên trên. Ông ấy thì cứ nhìn theo đến lúc người ta khuất bóng mới thôi. Á à, đến bây giờ em bắt đầu nghi nghi rồi nhé.