Phần 105
Em: Ai đấy anh, anh quen à?
Anh P: Ừ.
Nói mà ông ấy vẫn nhìn theo hướng đấy, kiểu như trả lời như bản năng ấy các bác ạ.
Anh P: À không, mà mày hỏi làm gì?
Em: Á à…
Càng ngày giả thiết của em càng gần các bác ạ.
Em: Anh thích rồi à, có cần em xin số không?
Anh P: Linh tinh.
Nhìn mặt ông ấy buồn cười lắm, mãi đến một lúc sau lại là chị này đi xuống, nhưng mà hình như là đi với gia đình hay sao ấy. Lúc sau chị này đi rồi thì ông anh em mới đi lên phòng, em đi theo sau.
Lần này thì ông ấy chạy lên phòng chứ không phải đi nữa, nhanh lắm…
Ông ấy chạy lên phòng thay quần áo đi tắm biển các bác ạ
Anh P: Đi biển mày.
Em cũng nghe theo ổng, cũng thay đồ. Nhìn ông ấy thay đồ với tốc độ ánh sáng mà em thấy buồn cười vl luôn, đã thế còn hối thúc em nữa chứ.
Anh P: Nhanh lên còn đi mày?
Xong xuôi thì em với ông ấy lại đi xuống sảnh để bắt xe đi ra biển, mà khổ nỗi mấy nhà ở đoàn em đi cả rồi, còn mỗi mấy nhà không có ý định đi tắm là ở lại thôi. Đâm ra là có mỗi em với ông ấy đi, xe điện thì phải đủ người nó mới chạy. Nên ông ấy chơi luôn kiểu xe có hai người đi nhưng phải trả tiền full người nó mới đi, thế mà bảo mời thằng em cái gì thì hơi khó đấy.
Em: Sao anh gấp thế?
Anh P: Kệ tao.
Em cũng hiểu ý định của ông ấy rồi, cơ mà hỏi lại trêu thôi.
Lái xe: Hai cậu định ra bãi 1 – 2 hay bãi 3?
Anh P: Là sao hả anh?
Em: Ở đây chia làm 3 bãi tắm, anh muốn tắm ở đâu?
Anh P: Anh cho em ra bãi nào đông người ấy ạ.
Mất công hai anh em canh từ 1h kém đến tận hơn 3h chiều, chỉ để đi chung với nhà chị kia. Thế mà bây giờ tìm không thấy đâu các bác ạ, nhìn mặt ông ấy buồn cười vl ra
Em thì phải cố nhịn cười, còn mặt ông ấy thì nhìn thốn vl luôn =)))
Ra đến cái bãi 2 mà đông người lắm, cái bãi thì bé mà toàn người là người, cho ông ấy tìm cả ngày cũng chẳng tìm ra được, em thề là lúc đấy mặt ông ấy thốn kinh dị luôn =)))
Cười chán chê đến tận 5h thì với ông ấy tìm xe đi về khách sạn, về đến nơi ông ấy đi tắm qua rồi ra giường nằm luôn, nhìn chán đời boy…
Đến bữa tối thì em phải kêu ổng dậy đi ăn…
Lên đến nơi thì đoàn em cũng gần đủ cả rồi, ông ấy thì vẫn chưa chọn bàn nào để ngồi cả, em cũng hiểu nên cố nhịn cười. Đến lúc nhà chị kia lên, nhà chị đấy thì đi bốn người gồm: Bố mẹ chị ấy, chị ấy và em gái chị ấy.
Đến lúc ghép bàn để ăn tối thì chị ấy ngồi chung bàn với mẹ, em gái và còn thừa 3 chỗ nữa, nhưng sau đấy có một chị trẻ trẻ nữa ngồi vào cùng nên còn hai chỗ, em mới chỉ chỉ ông anh.
Em: Kia kia anh, bàn kia còn trống hai chỗ kia.
Em chỉ vào bàn mà chị đấy ngồi, ông anh em thì vẫn ngồi im.
Anh P: Biết rồi!
Em: Vào ngồi đi còn gì nữa, chẳng phải anh đợi người ta lên à?
Anh P: Không.
Nói rồi ổng cứ ngồi im đấy, lúc sau thì có thêm hai người nữa ngồi vào bàn đấy thế là đủ chỗ. Thằng anh em thì nhìn ra hướng khác luôn, thật sự em méo hiểu nó nữa
Lúc sau ổng chạy sang ngồi cạnh bàn mà bố chị kia ngồi, mặc kệ bác T đang gọi hai anh em sang ngồi cạnh bác, thì ông ấy quyết định ngồi cạnh bàn có bố của chị kia ngồi.
À á, thế là ông này có ý định chiếm lòng của phụ huynh trước đây mà, toan tính vl…
Cơ mà hình như em nhầm hay sao ấy? Lúc vào dùng bữa tối rồi, thì ông anh em với bác kia cụng chén như thật, đã thế còn cười đùa nói chuyện như đúng rồi, xong bác kia còn hỏi thăm ông anh em nữa, kiểu như thân quen từ lâu rồi ấy. Hay chị kia là người yêu cũ ông anh em à?
Cả đoàn ăn tối xong thì hết rồi, chỉ còn mỗi bàn em với bàn bác kia cạnh nhau là còn uống thôi, mấy bàn uống rượu ấy mà.
Lai dai đến tầm hơn 8h tối thì mới tan tiệc.
Mấy bác trung tuổi với mấy anh thanh niên lại rủ nhau đi hát, thằng anh em cũng đi nên em cũng le ve xin đi theo.
Suốt quãng đường đi em thấy bác kia với ông anh em toàn đi cạnh nhau, khoác vai nói chuyện các kiểu. Em thì vẫn chưa hiểu rõ cái mối quan hệ giữa hai người này lắm @@?
…
Sau buổi đi hát của tối hôm đầu tiên trên đảo, lúc đi về em cứ lẽo đẽo theo sau thằng anh với ông bác, thỉnh thoảng lại thấy hai người đấy cùng cười khi nói về một chuyện nào đó. Về đến khách sạn thì phòng ai người đấy về, lúc đấy tầm 11h rồi.
Em đang nằm ở phòng cùng mấy ông anh trong đoàn, thì có thêm mấy ông nữa cũng đi vào phòng em, nhìn mặt hớn hở lắm, chẳng nhẽ mấy ông này định chơi tập thể à ?
Cơ mà may quá là em đã kịp nhìn thấy bộ bài, cứ tưởng là bị gangbang cơ đấy
Mấy ổng tổ chức bài bạc trong phòng em các bác ạ, em cũng chẳng ham cái bộ môn phỏm lắm nên đi ra, một lúc sau thì thấy thằng anh em cũng đi ra theo em.
Em: Anh không chơi à?
Anh P: Tao có biết chơi phỏm đâu.
Em: Hê hê, giống em thế…
Anh P: Ờ, anh em mà.
Nhìn mặt thằng anh có vẻ hơi trầm tư chút, chắc là đang tâm trạng đây mà.
Em: Anh có chuyện gì à?
Anh P: Chuyện gì là chuyện gì?
Em: Đại loại là chuyện tình cảm, cuộc sống, bla bla?
Anh P: Ừ, cũng có chút chút.
Em: Kể em nghe đi
Anh P: Kể mày nghe làm gì, trẻ con.
Em: Vãi anh, em có còn bé như hồi xưa nữa đâu.
Ổng nhìn em cười cười xong vò tóc em rồi im lặng, vãi cả anh.
Em: Đi, kể em nghe đi, có gì em còn hỗ trợ cho.
Em nói như cam đoan với thằng anh là em hữu dụng lắm ấy.
Anh P: Mày định giúp anh á hả?
Em: Chuẩn, anh em mà
Anh P: Ờ, cũng được.
Nói xong ổng bắt đầu kể cho em về câu chuyện của mình, để em tóm tắt ngắn gọn là như này:
Cũng trong một chuyến du lịch như này, cách đây 3 năm thì ông ấy có gặp bà chị kia, chẳng biết vì sao mà ổng cảm nắng chị kia nữa, cơ mà ông ấy thích nhưng cũng không dám lộ ra mặt nên cứ âm thầm thế thôi.
Được cái là bố mẹ ông này có quen với bố mẹ chị kia kiểu như đồng nghiệp ấy, nhưng mà cũng lâu lắm rồi không qua lại. Cho đến bây giờ thì ông ấy mới gặp lại bà chị kia, lúc trước cũng tìm cách để tiếp xúc cơ mà không được, đến bây giờ lại ngại nên cũng cứ im ỉm.
Sau khi nghe ổng tường thuật lại quá trình thì em mới lên tiếng.
Em: Ôi dồi, anh thích mà sao không dám ra làm quen à?
Anh P: Dám thì đã đéo như này rồi.
Em: Điều kiện thuận lợi như thế còn gì nữa, phụ huynh thì quen biết, lại còn là bạn từ hồi bé nữa cơ.
Anh P: Bạn hồi bé lúc nào?
Em: Anh chẳng bảo là hồi nhỏ bác ấy đến chơi nhà anh còn gì?
Anh P: Bác ấy chứ có phải con gái bác ấy đâu.
Em: Thì cứ cho là bạn từ bé đi, thế bây giờ anh muốn làm gì?
Anh P: Làm quen.
Em: Thế thì làm quen đi còn gì?
Anh P: Đéo dám chứ sao, vl.
Em: Sao lúc anh nhắn tin làm quen với Quỳnh thì hổ báo thế, mà sao giờ bảo ra làm quen chị kia thì nhát vậy?
Anh P: Đm, cái Quỳnh khác mà đây lại khác.
Em: Khác éo gì, cùng là con gái mà?
Anh P: Nói chung là khác, mà thôi không nói nữa!
Vcl anh tôi, thế mà trước to mồm dậy mình tán gái cơ đấy, giờ thì lại không dám ra làm quen với người mình thích nữa.
Em: Thế giờ anh muốn làm quen nhưng lại không dám ra làm quen?
Anh P: Cũng không hẳn là không dám, tại chưa có cơ hội thôi.
Em: Chứ giờ anh muốn cơ hội sao?
Anh P: Là lúc người ta ở riêng đó chứ sao, mày không thấy là gái toàn đi với bố mẹ thôi à, có bao giờ đi đâu một mình đâu?
Em: Ừ, cũng đúng.
Em cũng thấy là thế các bác ạ, lúc nào bà chị này cũng đi chung với mẹ và em gái, lúc ăn cũng vậy, lúc đi biển cũng thế. Nói chung là không thấy bả ở một mình khi nào cả.
Em: À đúng rồi, anh có fb không?
Anh P: Đm có thì tao nói làm gì, nhắn tin làm quen mẹ cho nó nhanh.
Em: À đúng rồi, máy anh có zalo không?
Anh P: Không.
Em: Down về đi, biết đâu chị kia dùng zalo, vậy là có nick, add rồi làm quen.
Anh P: Ờ chuẩn, thằng này thông minh.
Nói rồi hai thằng down zalo về, hồi hộp vãi đái. Đến lúc down xong rồi, ấn tìm bạn quanh đây thì không thấy. Tìm bạn chung wifi cũng không thấy nốt, cho dù đã thử cả 8 cái wifi mở ở xung quanh.
Em: Thôi xong, thế là cách này không khả thi rồi.
Anh P: Phải chịu, tưởng ngon ai dè…
Em: Lạ thật, zalo phổ thông thế chẳng nhẽ chị kia không dùng?
Anh P: Ai biết được, giờ mày còn cách gì không?
Em: Chắc là hết rồi, giờ chỉ còn cách đợi bả đi một mình rồi anh chạy ra làm quen thôi.
Anh P: Vcl…
Hai thằng ngồi nói chuyện xàm xàm cũng gần 2h đêm, thế mà trong kia mấy ông thanh niên vẫn đang họp bài bạc, chắc thông đêm quá.
Em: Em buồn ngủ quá.
Anh P: Tao cũng vậy này.
Em: Mà mấy anh kia còn đang chơi, sao ngủ được?
Anh P: Thôi lên tầng thượng hóng gió chút đi mày.
Em: Ohm…
Hai anh em lại kéo nhau lên tầng thượng xàm tiếp, ai mà bắt gặp cái cảnh nửa đêm hai thằng rủ nhau lên sân thượng thế này, thì em dám cá là người ta tưởng ma hay dẫn nhau tự tử lắm @@!