Phần 111
Vào quán phở rồi gọi món, phải chơi kiểu tâm lí đã. Gọi xong rồi em ngồi kế bên chống tay nhìn gái chằm chằm…
Gái: Mặt em dính gì à?
Em: Không, có dính gì đâu.
Gái: Sao anh cứ nhìn em thế?
Em: Lâu rồi chưa gặp em… nên anh muốn ngắm em chút thôi mà.
Gái: Vâng…
Nói xong gái cúi mặt kiểu ngại ngại mới hài chứ
Gái: Thôi đừng nhìn thế em ngại…
Em: Ơ, có gì đâu mà ngại @@?
Gái: Cứ kiểu gì á.
Em: Ohm vậy thôi anh không nhìn nữa, hehe.
Gái nhìn em cười cười rồi nói tiếp…
Gái: Anh không muốn hỏi xem đấy là ai à?
Em: Hả, ai cơ?
Gái: Cái người hẹn em hôm qua ấy?
Em: À, anh quên rồi.
Gái: Thật không?
Em: Thật.
Em chém gió thôi, chứ quên làm sao cái thằng cướp hẹn của em được
Em: Những thứ làm mình phải giận dỗi nhau thì nên quên đi mà.
Gái: Cậu ấy làm chung trên Đoàn trường với em thôi.
Em: Ừm, nhưng em hay giữ lời hứa nhỉ.
Gái: Gì ạ?
Em: Thì vì lỡ hẹn với người ta rồi, nên anh hẹn em cũng không bỏ á
Gái: Thế mà anh bảo quên rồi…
Em: Ừm, anh quên cậu bạn em rồi, nhưng vụ em bỏ hẹn anh thì anh nhớ dai lắm, hehe.
Gái: Em xin lỗi, lần sau không vậy nữa, cũng tại em.
Em: Hứa với anh là nếu có trường hợp như vậy nữa thì em hãy đi với anh nhé, được không?
Gái: Dạ.
Em: À, hôm nọ buổi tối anh cũng thấy em đi với ai đấy lần rồi.
Gái: Dạ… – Gái cúi cúi mặt nhìn cứ tội tội
Em: Thôi không có gì đâu, anh tin em mà.
Ngồi nói chuyện một tẹo như vậy thì người ta cũng mang đồ ăn ra, nên là phải ăn đã…
Ăn uống xong xuôi em định đưa gái về nhà, cơ mà gái bảo là phải đi ra chỗ này trước đã nên em nghe theo rồi đưa gái đi.
Gái: Anh còn nhớ chỗ này không?
Em: Nhớ chứ, cả đời anh cũng không quên được…
Đây là cái chỗ mà em tỏ tình thành công với gái sau mấy lần tạch, cái hồ mà có ghế đá ấy.
Gái: Ừm, về mấy chuyện bạn bè của em…
Gái: Họ chỉ là bạn thôi, còn anh mới là người em yêu.
Em: Oh, anh hiểu mà.
Gái: Em chỉ sợ anh nghĩ linh tinh rồi hiểu nhầm thôi ^^
Em: Thì đúng thế mà.
Gái: Eo, thế mà sáng nay anh đến em còn tưởng anh không nghĩ gì chứ.
Em: Ôi trời, nhưng nghĩ lại anh thấy không nên vì một vài thứ như vậy mà mình giận nhau, nên mới chủ động đến tìm em đấy mà.
Nói rồi em vòng tay qua ôm nhẹ eo gái, để gái tựa đầu vào vai em, rồi cùng gái đón những tia nắng đầu tiên của buổi sớm mùa hè, ở nơi bắt đầu tình yêu của hai đứa em…
Gái: Vâng…
Gái: À tối nay Hoàng rảnh không? – Gái ngẩng đầu lên hỏi em
Em: Làm gì thế, tính rủ anh đi chơi phải không?
Gái: Dạ không, Hoàng thì chỉ giỏi mỗi đi chơi thôi.
Em: Ơ đùa, anh học cũng siêu lắm đấy nhé…
Gái: Xì, siêu đến mức mà có bài toán giải mãi không xong hả?
Cái củ đậu, gái lại mang chuyện giải toán năm xưa ra uy hiếp em. Không ổn, em phải lái sang vấn đề khác ngay, chứ nói chuyện học hành với gái là không ổn.
Em: Chứ không em hỏi tối nay anh rảnh không làm giề?
Gái: Thế anh có rảnh không nào?
Em: À không, tại tối nay anh có hẹn trước với đám bạn nên phải đi mất rồi, không bỏ được… haizz.
Vừa nói em vừa len lén nhìn gái, kiểu cố tình giả vờ là có cái hẹn để trêu gái ấy.
Gái: Dạ… – Nói rồi gái lại cúi đầu xuống tựa vào vai em tiếp.
Nhìn gái trả lời em mà mặt cứ ỉu thiu, môi thì chu chu ra, nhìn vừa buồn cười, vừa đáng yêu…
Em: Nhưng mà… nếu em muốn hẹn với anh thì anh sẽ hủy hết hẹn trước, hehe.
Gái ngẩng đầu lên đúng lúc em quay sang nhìn gái, làm tí nữa thì em bị đập mặt, rồi gái hỏi lại em… mắt thì hấp háy trông đến là ngộ.
Gái: Thật hở?
Em: Thật mà, vì em anh sẽ hủy hẹn hết
Gái: Vậy tối nay 6h30 Hoàng qua nhà em nha!
Em: Ok, anh nhớ rồi. 6H30 qua nhà em yêu…
Nói rồi em còn lấy cả điện thoại ra đặt ghi chú, chuông báo các kiểu cho gái xem, làm như là hẹn quan trọng lắm và không được quên vậy đó
Gái: Nhưng mà vậy có được không Hoàng, anh lỡ hẹn rồi mà…?
Em: Được chứ sao không, vì em mà
Gái: Dạ.
Em: À mà anh quên mất…
Gái: Sao thế Hoàng?
Em: Tụi nó hẹn anh tối hôm khác, không phải hôm nay nên không sao……
Nói rồi em nhìn gái cười cười, gái nhìn nhìn em một lúc rồi nói.
Gái: Anh trêu em phải không?
Em: Đâu, anh quên hẹn mà…
Gái: Thôi đi, gì chứ hẹn đi chơi thì anh quên làm sao được.
Nói rồi gái quay đi hướng khác xong em cũng im luôn. Thật ra là buồn cười lắm, đúng là hẹn đi học hay gì gì thì em có thể quên, chứ hẹn đi chơi thì méo bao giờ em quên luôn. Thôi thì coi như em có một phép đi chơi được gái duyệt đi, mấy khi trêu gái mà gái lại không giận rồi cấu véo em chứ, haha
Em: Thôi, mình về nhé?
Gái: Dạ…
Em thấy gái lúc đấy cứ tội tội sao ấy, kiểu như cảm thấy có lỗi nên ăn nói nhỏ nhẹ hẳn, chứ mọi ngày em mà trêu gái như thế là tay em gặp chuyện rồi, chứ đâu có lành lặn như vậy đâu
Đưa gái về đến nhà xong chào hỏi các kiểu, gái còn dặn là tối em nhớ phải sang nữa, gì chứ hẹn với gái có cho tiền em mới quên được. Đợi gái vào nhà rồi em vòng xe quay về nhà, đêm qua ngồi net cả đêm nên giờ buồn ngủ quá, phải về ngủ mới được.
Về đến nhà khỏa cổng, cửa cẩn thận rồi lên phòng ngủ luôn. Vào trong phòng mới nhớ ra là còn mấy thằng đồng bọn nữa, nên lại chạy qua phòng bên cạnh ngủ cho nó an toàn. Chứ không lúc ngủ thì người em nó nguyên vẹn, khỏe khoắn đến lúc dậy lại bị đau mông, nhức ass thì khổ. Cái vấn đề này tế nhị nên không thể không đề phòng các bác ạ, bọn bạn em nó thâm lắm. Không nên ngủ khi chúng nó còn thức.