Phần 116
Quay lại với kế hoạch hồi tối qua của em và tụi bạn…
Em: Ê tụi mày, ra đây tao nhờ chút.
Thăng: Gì?
Em: Mai sinh nhật Trang, mà thời gian gấp quá nên tao không kịp chuẩn bị, tụi mày giúp tao với.
Hiếu: Có gì không con zai, nhờ các anh phải có lễ chứ…
Em: Một buổi trà chanh, ok?
Hiếu: Thêm buổi net nữa?
Em: Má vl, ok!
Rồi em với tụi nó bàn sơ lược về kế hoạch, đại loại là:
Chiều hôm đấy em sẽ đến nhà gái giúp gái sớm, còn tụi bạn sẽ đi chuẩn bị đồ đạc giúp em để đến cuối buổi em sẽ dẫn gái đi riêng và tạo bất ngờ, hehe.
Em: Cơ mà kinh tế tao đang hẹp quá @@!
Thăng: Thì anh em giúp mày khoản đấy, lo gì?
Em: Má, tưởng tụi mày chỉ biết trà chanh với net chứ?
Hiếu: Ơ đm nó nghĩ xấu anh em đấy, thôi kệ mẹ nó đi…
Em: Ơ đùa tí, hehe.
Em: Thế tất cả tao nhờ ở tụi mày nhé, hề hề.
Đợi thêm tí nữa thì tụi bạn em nháy qua báo xong hết rồi. Chỉ đợi chúng nó nháy là em quay sang rủ gái đi luôn…
Em: Trang ơi, đi ra đây với anh chút nhé.
Gái: Đi đâu thế Hoàng, 9h hơn rồi còn gì?
Em: Thì đi với anh chút thôi, nhá nhá?
Gái: Dạ, thế Hoàng đợi em chút nhá.
Em: Ừm, nhanh nha Trang!
Vậy là em phải đợi gái thêm 10p nữa để gái make up, nhìn quanh nhà có mỗi mình em với gái mà thấy trống trải gì gì đâu @@!
Gái: Em xong rồi đây, đi Hoàng ơi.
Em: Oke.
Nói rồi em ra lấy xe còn gái thì khóa cửa xong ra mở cổng cho em, đợi gái khóa nốt cái cổng nữa rồi em đưa gái đến địa chỉ tụi nó vừa nhắn cho em.
Gái: Muộn rồi còn đâu thế Hoàng?
Em: Bí mật, tí em đến rồi biết…
Gái thấy em nói thế nên cũng thôi tò mò mà ngồi im để em đèo. Đi vòng vòng một hồi thì cũng đến cái địa chỉ tụi nó đưa em, gửi xe rồi dắt gái vào theo. Ở đây là quán hát các bác ạ, em dẫn gái lên tầng 3 rồi tìm đúng phòng, mở cửa vô thì thấy chẳng có đứa nào hết. Trên bàn còn để lại cái bánh sinh nhật với mấy món quà của em, còn kèm theo cả món quà chúng nó tặng Trang nữa. Thường ngày tụi nó khốn nạn với em thế mà hôm nay chu đáo với cả tâm lí vãi ra. Gái thì đứng nhìn cái bánh với mấy món quà rồi quay ra nhìn em…
Gái: Hoàng chuẩn bị từ bao giờ thế?
Em: Trang thích không?
Em: Anh nhờ mấy đứa chuẩn bị giúp đó.
Gái: Dạ thích, mà Hoàng cứ im ỉm rồi làm em bất ngờ suốt thế?
Em: Anh mà, còn dài dài Trang ơi, hehe.
Gái: Hoàng giúp em cảm ơn mấy bạn nhé ^^
Em: Ừa, mà em thổi nến rồi ước đi.
Gái: Thôi em không ước đâu…
Em: Ơ, sao thế Trang?
Gái: Từ bé đến giờ sinh nhật em toàn thổi nến rồi ước, mà có bao giờ thành thật đâu?
Em: Ơ thế em ước gì mà không được, chắc lại cái gì lớn quá chớ gì?
Em: Mấy lần anh ước mà toàn thành thật cả đấy
Gái: Em mong bố mẹ về ăn cơm, với ở nhà nhiều như hồi em còn bé…
Gái: Em ước vậy 5 năm rồi ^^
Nói rồi em thấy mắt gái hình như hơi đỏ đỏ, hình như em hỏi hơi vô ý @@!
Em: Thôi nào, có anh rồi. Thế để anh ước dùm em nhá…
Chẳng cần đợi gái trả lời em quay ra thổi nến cái phù rồi ước dùm gái luôn.
Gái: Ơ…
Gái: Hoàng ước gì đấy?
Em: Anh ước cho anh ở bên cạnh em được nhiều hơn, rồi anh ước hai bác về nhà nhiều hơn nữa.
Gái: Hoàng hâm thế, ước hộ mà cũng tính nữa hả?
Em: Tính chứ sao không…
Gái: Hì, thế lần này mà không thành là em quánh Hoàng nhé?
Em: Ok em yêu…
Nói rồi em cầm tay gái lên cắt bánh luôn, má tụi nó mua cái bánh to vc làm sao ăn hết trời ơi…
Gái: Ơ mà mấy bạn đâu rồi hả Hoàng?
Em: Anh không biết, tụi nó nhắn địa chỉ cho anh xong chạy đâu rồi á.
Gái: Mà hôm nào Hoàng dẫn mấy bạn qua nhà, để em làm cơm cảm ơn nhá!
Em: Oke, hay em qua nhà anh đi. Anh cũng phải cảm ơn tụi nó nữa.
Gái: Dạ, vậy cũng được.
Ngồi nói chuyện thêm tí nữa thì em rủ gái về, cũng hơn 10h rồi. Đến nhà thì đợi gái vô nhà rồi em mới dám về. Trời mùa hè mà đi đường gió cứ kiểu se lạnh là sao. Về đến nhà em cất xe rồi chạy lên phòng tìm bọn mặt loz ngay.
Em: Ee, cảm ơn tụi mày nhé!
Thăng: Cảm ơn không thôi á?
Em: Đây, bánh đây ăn tạm đi, rồi hôm nào gái kêu làm cơm cảm ơn tụi mày nữa.
Bằng: Coi như mày chưa quên bạn bè…
Em: Thực ra bố quên rồi, cơ mà Trang kêu ăn một mình không hết nên bảo tao cầm về đưa tụi mày đấy…
Quang: Cái đm, con chó này nó dám quên anh em mình.
Em biết là nói xong thể nào tụi nó cũng úp sọt em, thế nên em chuẩn bị sẵn quần áo chạy đi tắm rồi chốt luôn cửa lại, kaka…
Tắm xong vẫn hơi lom dom nên em không dám ra luôn, cứ hé hé cửa đợi mãi mới dám ra. Hình như tụi nó quên rồi hay sao mà không thấy động tĩnh gì, em hơi nghi nên chuồn sang phòng khác ngủ cho lành. Đang mò mò tìm công tắc bật cái điện lên cho sáng thì thấy bóng người nằm trên giường…
Hơi hoảng cơ mà em cũng cố bật cái điện lên xem là ai, thì hóa ra là thằng mặt loz Nguyên
Em: Đm nằm đây mà không lên tiếng, làm bố tưởng ai.
Nguyên: Ờ, tắm xong rồi à?
Em: Ừm, thế hôm nay không sang kia ngủ à mà lại nằm đây?
Nguyên: Không, giành nhau cái giường hoài mệt bỏ mẹ ra.
Em: Thế hôm nay tao với mày ngủ đây vậy.
Nguyên: Ừm, cũng được. Ngủ một mình cũng hơi run.
Nói rồi em tắt cái đèn dài đi để bật cái đèn ngủ cho đỡ sáng, dù sao cũng khuya rồi. Tắt xong em trèo lên giường nằm chung với nó, vừa nằm vừa nhắn tin với gái.
Nguyên: Giờ mày sướng nhỉ, có người yêu để quan tâm và được quan tâm.
Em đang nhắn tin với gái thì nó gợi chuyện
Em: Sướng gì, nhiều khi mất tự do ấy chứ
Nguyên: Ừm, nhưng thế vẫn vui mà?
Em: Thế còn mày, đang yêu sao lại bỏ thế?
Nguyên: Chán, không hợp, tao không quan tâm được, thấy khổ cho nó nên tao đề nghị chia tay.
Em: Vcl, thế mà mày còn nói tao sướng.
Thế là em lại quay sang nói chuyện với nó, còn nhắn với Trang là đi ngủ nên không nhắn tin nữa.
Nguyên: Tao là không hợp, còn mày với Trang hạnh phúc thế còn đòi gì nữa?
Em: Thì cũng tầm tầm thôi, nhiều khi tao phải nhường lắm chứ.
Nguyên: Nhường được thì cứ nhường hết đi, dù sao cũng là con gái mà.
Em: Biết vậy… thế mày có dự định gì chưa? Cứ thế này mãi à?
Nguyên: Thôi, tao thì yêu được méo ai đâu, chỉ làm khổ người khác thôi. Chắc FA cho sướng, haha.
Em: Vãi cc, chưa yêu mà đã sợ làm khổ người khác rồi.
Nguyên: Ừm.
Em: À đm, còn cái vụ mày mách tao hồi c2 tao chưa xử đâu.
Nguyên: Mày mà cũng thù dai nhỉ?
Em: Tao làm sao không được thù dai?
Nguyên: Chỉ có đàn bà, con gái mới thù dai thôi chứ sao
Em: Đm lại định troll bố đấy?
Nguyên: Chẳng thế nữa…
Em: Đéo care, nằm im bố vả mày coi như là để trả thù vụ mày mách lẻo hồi c2. Vì mày mà bố ăn vả oan, đcm…
Nói rồi em vả mấy cái vào mặt nó, cơ mà nhẹ lắm, kiểu vả đùa ấy, vả được tầm chục cái thì đến cái cuối em vả nghe cả tiếng “tét” cái đau vl =)))
Nguyên: Ơ đm, mày vả thật à con?
Em: Cái cuối kỉ niệm cho mày khỏi quên, kaka…
Em nói xong thì cậu bé im im không nói gì cả, thấy cậu bé nằm im em tưởng là dỗi hay cái gì cơ @@
Em: Ê mày dỗi à? Tao đùa thôi mà?
Em lay lay người mà cậu bé vẫn nằm im không đả động gì, thấy thế nên thôi em cũng để yên cho nó nằm. Được một lúc thì tự dưng nó quay ra ôm em, giật mình vãi
Em: Clgt? Bố tát mày mà mày quay ra thông bố à?
Nguyên: Đcm bố mày trả thù mày!
Em: Wtf, ôm mà trả thù cái mẹ cháu à?
Nguyên: Bố trả thù mày tại mày dám ôm Quỳnh của bố
Em: Ôi đệch, má mày từ c2 rồi mà sao còn dai thế con?
Nguyên: Bố đéo biết, coi như bố đang ôm Quỳnh đấy…
Em: Má mày, bỏ tao ra không tụi nó sang lại thấy bây giờ?
Nguyên: I don’tao care!
Em: Đệch, hóa ra mày gay nên đéo yêu được gái hả con?
Nguyên: Gay hay không kệ mẹ mày, bố trả thù đã
Em: Bố không ngờ mày nhây đến vậy đó
Đậu má, nó cứ thế ôm em lại còn gác cả chân lên người em nữa, may là nó chưa cưỡng hôn em đấy. Chẳng may ba thằng kia sang mà thấy thì chết em
Mãi một lúc lâu sau chắc nó chán đùa rồi nên mới buông em ra để ngủ. Đau ruột với thằng bạn