Phần 146
Lại nhớ đến ngày 20/10, đúng ra thì em đã có tính toán từ trước rồi, vì nó vừa là ngày lễ với gái, vừa là ngày kỉ niệm 6 tháng của tụi em nên em tính làm đặc biệt lắm. Cơ mà tới gần phút chót thì bị đổ bể các bác ạ, cũng như mấy lần trước thì lần này em nhờ thêm mấy thằng bạn nữa, lúc đầu thì được sự hưởng ứng nhiệt tình nên em không lo gì hết, nhưng tới cuối cùng tụi nó đều bảo là bận hết. Thằng thì đi chơi với gấu, thằng thì đi tán gái, bla blô… đm chúng nó éo nó sớm mà đợi tới hôm 19 mới nói với em, hận lắm nhưng em cũng chỉ biết gật đầu thôi. Em còn chưa chuẩn bị gì hết vì mới chỉ lên kế hoạch đợi triển thôi
Thế là cuối cùng cái ngày mà em dự tính là đặc biệt thì nó lại thành cái ngày bình thường
Sáng hôm đấy em cũng đi sang rủ gái đi học bình thường, vách theo cái bộ mặt ủ rũ hết mức. Gái nhìn thấy thế nên cũng hỏi dò em…
Gái: Hoàng thấy mệt hả? Có sao không đấy?
Em: Không, anh vẫn hơi buồn ngủ thôi, lên trường là tỉnh ngay ấy mà.
Mai: Phải không đó, hay anh đang có tâm sự gì rồi, haha? – Con bé ngồi đằng sau gái lại đá đểu em…
Em: Thôi đi học đi Trang.
Nói rồi em với gái cùng đi tới trường, con bé Mai thì ngồi sau cứ cười khúc khích. Đường tới trường em thấy tụi học sinh mang theo bao nhiêu là hoa, quà… rồi thì đủ thứ luôn các ạ. Em cũng tính là tặng hoa với quà rồi, cơ mà em nhờ cái thằng bạn nó kiếm hộ mà nó kêu bận đi với gấu nên éo kiếm cho em. Rồi tới tận tối hôm qua nó mới thèm báo lại cho em, con mụ nhà nó chứ
Đến lớp thì vẫn hoạt động bình thường như mọi hôm: Truy bài học bài cũ, vào tiết học, ra chơi… Cơ mà hôm nay thì đặc biệt hơn xíu là vì ngày của tụi con gái. Em thấy chúng nó vui tươi, hớn hở lắm cơ… vì chúng nó hôm nay cứ như bà hoàng và chẳng phải làm gì cả, từ việc dọn vệ sinh lớp, việc kiểm tra bài cũ, rồi tới cuối giờ còn được tặng hoa, tặng quà mang về nữa cơ.
Như đã nói là lớp em có 14 thằng con trai và 32 đứa con gái, nên tụi em sẽ chia đều và bốc thăm để 14 thằng con trai sẽ tặng hoa, quà cho 32 đứa con gái. Khỏi phải nói cũng biết thằng nào bốc được phiếu tặng 3 lần thì tươi lắm, nhưng tới lúc bốc phải phiếu có tên mấy chị “cá sấu hung dữ” trong lớp thì ngẩn tò te ngay
Giờ ra chơi thì y như rằng tụi con trai lớp khác sẽ mò sang lớp em để tặng quà, còn tụi con trai lớp em sẽ mò sang lớp khác tặng quà, nó thành cái thông lệ rồi các bác ạ.
Đặc biệt còn có một cu khối 10 lên tặng hoa đứa con gái lớp em, nhìn thằng cu rén rén mà cả lũ trong lớp em cười ầm hết lên, thằng bé ngại quá nên chạy vào tặng hoa xong lủi mất tăm. Nhưng mà tuyệt nhiên năm nay em éo thấy thằng trai lạ nào bén mảng tới lớp để tặng quà gái, chắc tụi nó cũng biết Trang là gấu của em rồi nên thế
Đến giờ ra chơi tiết 3 thì gái phải xuống văn phòng Đoàn trường họp 20/11, lúc đi thì gái cầm theo quyển sổ ghi chép mà lúc về thì cầm theo 6 bó hoa to nhỏ, gái bảo là văn phòng tặng cho mấy chị em, còn lại là của mấy “anh” làm chung trên Đoàn
Lúc tan trường thì gái nhờ em chở cái Mai về trước vì gái còn phải ở lại liên hoan 20/10 cùng Đoàn trường, em thì thấy cũng bình thường thôi. Cơ mà con bé Mai thì lại cứ ngồi sau em mà cười khúc khích rồi trêu em:
Mai: Anh Hoàng ơi, anh không lo hả?
Em: Lo gì em? Có gì phải lo đâu?
Mai: Em thấy hôm nay chị em được tặng nhiều hoa với quà lắm, lại còn có mấy anh trên Đoàn cứ cười với chị ấy nữa.
Em biết nó cố tình nói thế để chọc em, cơ mà em cũng éo care lắm. Vì đơn giản gái như nào thì em cũng biết rồi, ai cười với gái thì gái có thể cười lại. Nhưng tuyệt nhiên gái không bao giờ làm việc có lỗi với em cả, chúng mày tán thì cứ tán còn có đổ không thì là việc éo thể xảy ra. Em luôn nghĩ là như vậy, đơn giản lắm
Em: Ừm, chị em từ xưa đến giờ hay được tặng quà mà. Người ta quý mình thì tốt chứ có sao đâu em?
Em trả lời nó bằng giọng điệu thản nhiên và ngây thơ cực kì luôn, rồi em bồi thêm câu hỏi lại mang hàm ý troll nó.
Em: Ùa, mà em cũng được tặng nhiều quà thế còn gì nữa?
Em nói thế nhưng thật ra nó có được tặng cái éo gì đâu mà nhiều, mấy bông hoa nhỏ chắc là của bọn ở lớp nó tặng theo phong trào như lớp em, còn lại có thêm một bó hoa nhỏ nữa thì chắc là do thằng ất ơ nào tặng thêm chứ gì. Y như rằng nghe em nói câu đấy xong con bé im lặng liền luôn mà không dám ho he gì nữa, kaka…
Đến nhà thì nó kêu em ở lại ăn cơm vì Trang dặn thế, đang đói nên em cũng ở lại luôn éo ngại gì sất. Tới lúc vào phòng khách nó lôi từ cặp ra một đống quà từ to tới nhỏ…
Làm em đứng cạnh nó mà cứ đơ hết người lại, em éo ngờ là nó cũng được nhiều quà thế. Tại lúc ở trường em thấy nó cầm có mỗi mấy bông hoa nên lỡ mồm troll nó, mà éo nghĩ ra là nó được tặng toàn quà chứ éo ai tặng hoa
Nó thì không nói gì mà cầm từng hộp quà một đặt lên bàn, rồi quay ra cười với em…
Mai: Anh ngồi chơi đi, đợi em vào bếp nấu ăn chút là xong rồi…
Nó nói giọng nhẹ nhàng lắm mà em nghe cứ như nó đang xỉ nhục mình vậy, đờ phắc. Lúc nãy em lỡ mồm troll nó nên giờ ngại éo chịu được, huhu.
Sau thì em ngồi vểnh chân lên đợi nó nấu ăn xong thì vô ăn cơm thôi, con bé này ngoài cái tinh ranh ra thì nấu ăn cũng ngon lắm các bác ạ. Ăn uống xong xuôi thì em lo phần rửa bát còn con bé thì chạy ra phòng khách ngồi nhắn tin với bạn. Được một lúc thì gái cũng về…
Gái: Anh với Mai ăn cơm rồi hả?
Em: Ừm, anh ăn rồi. Em về một mình à?
Gái: Vâng, không về một mình chứ em về với ai. – Gái nhìn em cười cười.
Em: Uầy, không ai đưa em về à? Đi có một mình thế anh lo @@!
Gái: Ôii, giữa trưa mà Hoàng lo gì chứ.
Em: Òm, anh nghĩ thế thôi. Em thay đồ rồi đi nghỉ đi, anh về nha?
Gái: Thôi, trưa nắng mà Hoàng về làm gì, ở đây nghỉ tới chiều mát rồi về cho đỡ nắng chứ?
Chỉ đợi gái nói câu đấy là em gật đầu lia lịa, hưởng ứng nhiệt tình. Cái Mai thấy thế nên có vẻ gato thì phải…
Mai: Thôi thôi cho em xin, anh chị tình cảm quá.
Gái: Thế cô không muốn xem thì đi ngủ đi, ở lại nhìn rồi còn nói gì hả?
Mai: Dạ, em đi ngủ. Anh chị cũng đi “ngủ” sớm nha, hihi.
Gái: Nhanh chân lên, còn ở đấy nói nữa chị oánh sưng mông giờ?
Mai: Dà dạ, em đi liền… ANH CHỊ NGỦ NGON ẠẠ…
Trước khi chạy lên phòng nó còn cố tình hét to lên để trêu em với gái nữa chứ, đợi nghe thấy tiếng cửa phòng nó đóng lại rồi thì em mới nói với gái.
Em: Hôm nay anh tính làm em bất ngờ nhưng mà chắc không được rồi…
Gái: Làm sao thế Hoàng?
Em: Bọn đồng mưu của anh bỏ anh đi chơi với bạn gái hết rồi, còn mỗi mình anh làm không kịp.
Gái: Kệ đi, không sao đâu Hoàng. Hoàng làm em bất ngờ nhiều rồi nên dịp này không có cũng có sao đâu.
Em: Mà tính ra dịp này anh không làm gì có khi em lại bất ngờ ấy chứ, vì mấy lần trước anh làm em bất ngờ nhiều rồi nên bây giờ không làm nó mới bất ngờ lạ, Trang nhỉ =))?
Gái: Anh giỏi tìm lí do thật đấy…
Em: Hehe, nói thế chứ hay hôm nay anh sẽ làm một cái tiệc nhỏ.
Gái: Anh làm hay em làm thế?
Em: Ớ… thì anh nấu ăn cũng được mà @@!
Gái: Được rồi nhé, lần này em sẽ để anh làm bếp trưởng… còn em sẽ phụ anh, mình đổi chỗ một hôm ^^
Em: Duyệt liền thưa phu nhân…
Nghỉ trưa đến tầm chiều 5h kém thì hai chị em gái đi chợ, còn em thì ở nhà trông nhà. Em xin đi theo thì gái không cho, gái bảo là phải ở lại trông nhà với trông đám cún con @@! (Đợt tháng 10 bọn nó vẫn còn được ở nhà gái). Loay hoay một hồi chuẩn bị đồ đạc, đạo cụ làm bếp thì gái với cái Mai cũng về. Em chạy ra xách đồ vào bếp rồi đi rửa tay để bắt đầu nấu bữa tối luôn, nói là tiệc nhỏ chứ có mỗi ba người ăn thôi à
Em: Cái này làm như nào hả Trang?
Em: Cái này rửa chưa hả Trang?
Em: Trang ơi, em xem cái này chín chưa?
Em: Ơ, cái này anh luộc nãy giờ chắc cũng được rồi đấy nhỉ?
Liên tục là những câu hỏi về cách nấu nướng của em dành để hỏi gái, mang tiếng là em nấu ăn nhưng thật ra là em toàn hỏi gái rồi gái lại tới nếm thử đồ ăn, rồi tiện làm hộ em luôn
Hì hục với đống đồ ăn thì đến 6h hơn mọi thứ cũng được coi như là ổn rồi, còn nốt món thịt hầm nữa là hoàn thành. Đang ngồi ở phòng khách đợi chờ thành quả của mình thì em nghe thấy bên ngoài có tiếng cổng mở, đang tầm bữa ăn không biết ai vào ta. Rồi cái thắc mắc của em cũng được giải đáp ngay… hóa ra là nhị vị phụ huynh về nhà các bác ạ. Em còn đang chưa biết phải làm gì thì cái Mai nó đã mở lời rồi, chẳng hiểu sao cứ gặp nhị vị là em lại run các bác ạ
Mai: Chị Trang ơi, hai bác về này!
Nói rồi nó chạy ra cửa đón nhị vị vào nhà, thấy thế em cũng bật dậy chạy ra chào nhị vị luôn. Đã lâu rồi em chưa được diện kiến hai vị các bác ạ, cũng phải tầm 1 tháng rưỡi rồi ấy chứ. Bác trai thì em quen rồi, còn gặp bác gái em vẫn bị run run.
Em: Cháu chào hai bác ạ.
Nhạc phụ: Ừm, bác chào hai đứa.
Gái: Con chào bố mẹ, bố mẹ về sao không nói trước để con chuẩn bị cơm? – Gái ở trong bếp cũng vừa ra tới.
Nhạc phụ: Ừ, bố cũng có định về đâu. Tại mẹ con đòi về gặp con gái cho bằng được đấy chứ.
Nhạc mẫu: Vậy hóa ra anh không muốn về gặp con gái hả?
Chẳng hiểu sao giọng nói nhạc mẫu nhẹ nhàng mà em nghe lại có áp lực ghê gớm lắm các bác ạ, chắc là không phải mỗi mình em có cảm giác đấy đâu. Vì ngay cả cái Mai thường ngày nhí nhảnh như thế mà bây giờ gặp nhạc mẫu nó cũng im thít, nó còn chẳng dám cười nói to nữa cơ mà.
Nhạc phũ: Thôi mình đi thay đồ đã, về nhà rồi mà em.
Nhạc mẫu cười đáp lại nhạc phụ rồi đi lên phòng thay đồ, nhạc phụ thì quay ra nhìn bọn em cười rồi hỏi.
Nhạc phụ: Tình hình học hành dạo này thế nào rồi Mai? Trường mới, lớp mới tốt không cháu?
Mai: Dạ tốt lắm ạ, bác đi xa về có quà cháu không, hihi?
Nhạc phụ: Đấy, chỉ thế là nhanh. Giống cái Trang hồi bé lắm nhé, đi đâu về cũng đòi quà…
Mai: Dạ, hihi
Gái: Bố rửa tay rồi chuẩn bị ăn cơm, sắp xong rồi đấy ạ.
Nhạc phụ: Ừm, bố biết rồi.
Em thấy nhạc phụ vừa trả lời gái, vừa quay đi quay lại kiểu như tìm kiếm cái gì đấy, rồi bác lại tự vỗ tay vào trán mình kêu lên.
Nhạc phụ: Àhh, quên mất. Đợi bố tí nhé.
Ba đứa tụi em đứng nhìn nhau mà vẫn chẳng hiểu hành động của nhạc phụ mang ý nghĩ gì, mãi tới lúc bác trai đi vào cầm theo trên tay là hai cái túi to.
Nhạc phụ: Đây, quà của hai đứa đây. Khổ quá, có tuổi rồi nên chẳng nhớ được gì hết, hề hề.
Nhạc phụ cười cười rồi đưa cho gái với cái Mai mỗi người một túi, hóa ra là lúc nãy nhạc phụ muốn tìm cái túi này mà lại để quên trên xe. Xong xuôi nhạc phụ mới mở lời với em
Nhạc phụ: Ah Hoàng!
Em: Dạ?
Nhạc phụ: Tí nữa là hai bác cháu mình phải hết một chai này đấy nhé! ?
Trên tay nhạc phụ đang xách một chai rượu to các bác ạ. Mà quái thật, chai rượu ở đâu mà nãy em không chú ý, quả này lại như đợt hôm ra mắt rồi đây @@!
Em: Dạ… vâng, cháu sẽ cố ạ.
Nhạc phụ: Ây kia, thanh niên phải mạnh dạn lên chứ?
Em: Dạ vâng @@!
Nhạc phụ: Được rồi, đợi bác vào thay đồ, rửa tay rồi cả nhà dùng bữa nhé!