Phần 160
20/03/2016 – Ngày kỷ niệm 11 tháng..
Hôm đấy là sáng chủ nhật, bố mẹ gái cũng không có nhà lên em quyết tâm dựng lên một kế hoạch hoàng tráng với gái, tạm lấy tên là “đưa em đi trốn”.
Ấy thế mà một cái kế hoạch hoàng tráng như thế lại bị cái Mai nó phá vỡ tan tàn không thương tiếc, đậu phộng nó nữa chứ, cụ thể là thế này:
Sáng hôm đấy trời éo biết có trong xanh hay là mây có trôi lững lờ hay không, nhưng em biết một điều là cái Mai nó có nhà, khốn nạn thay.
Em: Trang ơi xuống mở cửa cho anh với.
Gái: Vâng, Hoàng đợi em chút.
Ok đợi một chút rồi gái cũng ra thật, gái định dẫn em vào nhà nhưng mà em gạt đi ngay, vì em cũng đề phòng cái Mai rồi mà, kaka. Nhưng mà em tính lại méo bằng cái bụng nó tính.
Em: Thôi Trang vào nhà thay quần áo, chuẩn bị trang điểm các kiểu đi rồi ra đây đi với anh, nhanh nha 15p thôi đó.
Gái: Làm gì mà gấp vậy Hoàng?
Em: Thì em cứ nghe anh đi mà.
Gái: Òm, vậy Hoàng đợi em chút.
Em: Oke.
Em ngồi vắt vẻo trên con “giấc mơ Thailand” của thằng Hiếu, rút cái điện thoại ra và bấm đúng 15p để đợi gái ra, đồng hồ nó đếm, nó đếm ngược từng giây từng phút một, 13p trôi qua êm đềm lắm rồi, ấy thế mà con mịe nó tới phút thứ gần 14 thì con quái vật, con quỷ đội nốt người nó xuất hiện từ phía xa xa, nó chạy tới nhẹ nhàng vỗ vai em cái “đoạch” – âm thanh định mệnh phá nát kế hoạch của em, con mặt dương vật mang tên Mai. Em thề là em căm thù nó, em ghét nó lắm nhưng em vẫn phải gọi nó 1 tiếng là “Em”, thề chứ nó xứng đang với danh hiệu khác hơn.
Mai: Anh Hoàng!
Em: Ừm, em.
Mai: Anh đợi chị em hả?
Em: À ừ, em đi đâu về thế @@?
Mai: Em đi ăn sáng. Hì hì.
Đấy, đậu xanh nó tự nhiên hôm nay nó lại nổi hứng ăn sáng
Em: Ờ, thế em vào nhà đi, anh ngồi đây chút.
Mai: Vâng.
Nó nhìn em với con mắt đầy nghi hoặc của nó, nó vừa đi tới sân thì gái lại đi ra, thật là chưa khi nào em muốn bật khóc như lúc đấy, gái đi ra đúng lúc nó đi vào..
Mai: Ah chị Trang với anh Hoàng định đi đâu đó?
Gái: Chị cũng không biết, Hoàng chỉ bảo chị chuẩn bị thôi.
Mai: Uầy, lại đi chơi nhá. Cho em theo với, hôm nay chủ nhật ở nhà chán lắm à.
Em thì ở bên này đang lắc đầu lia lịa ra hiệu cho gái, tuy không nói ra bằng mồm nhưng rõ ràng ý em muốn bảo gái là “không, đừng đừng cho nó đi, đừng đồng ý với nó nha em”. Cái ý tứ của em gửi gắm trong những cái lắc đầu rõ ràng như vậy nên gái cũng hiểu rất rõ.
Gái: Thôi, em ở nhà trông nhà đi.
Mai: Không đâu, em không muốn ở nhà đi.
Rồi nó quay sang nhìn em, nó tiến lại gần và thì thầm vào tai em, nó thì thầm nhẹ nhàng và dịu dàng lắm nhưng em nghe như sét đánh ngang tai “Anh không cho em đi theo là em mách bác gái nhé”! ? Tuy rằng bị nó đe dọa nhưng em nhất quyết học theo tinh thần kháng chiến của các cụ ngày xưa, “không nhân nhượng với kẻ thù”.
Em: Thôi không được đâu, em ở nhà trông nhà đi rồi về anh mua quà cho, ok?
Nó cười cười quay đi làm em tưởng nó xuôi rồi, ai ngờ nó đi qua chỗ gái và thì thầm gì đó, em không biết nhưng chỉ thấy mặt gái hơi nhăn lại rồi cũng gật đầu. Đm nó, em muốn lao vào rape nó ngay và luôn lắm nhưng không làm gì được, chỉ nghe gái nói nhẹ nhàng và thoang thoảng..
Gái: Em vào nhà thay đồ đi, chị với anh Hoàng đợi. Nhớ khóa cửa mang chìa khóa đi đó.
Một câu nói nhưng một người buồn, một người vui.. Nó thì tung tăng nhảy chân sáo, còn em thì gục mặt trên xe. Đm Maiiiiiiiii
“Kế hoạch của anh vỡ tan tành con mẹ nó rồi, là vì em, chính em đó, cảm ơn em.. Con khốn Maiiii”.
Thề là trong lúc đợi nó em chỉ mong chẳng may nó chạy nhanh quá bị té trượt chân rồi què luôn thôi, chứ cho nó đi theo khác gì tự vả vào mặt mình đâu. Nhưng cuối cùng đức phật từ bi lại phù hộ cho nó an toàn, an toàn ra tới cổng.
Mai: Mình đi đi anh.
Em: Ủa chứ giờ anh đèo 2 người hả?
Em cố chèo kéo để nó nghĩ lại mà ở nhà, nhưng không, có vẻ nó muốn trường kì kháng chiến lại em, nó quyết tâm không tha cho em các xím ạ, huhu.
Mai: Àh, đợi em. Em vào nhà lấy xe nhá.
Em: Thôi anh xin em, em lên đây anh đèo cũng được, muộn rồi.
Nó cười khì khì rồi nhảy lên ngồi giữa, tới đoạn ngồi xe nó cũng cố chia cắt em với gái cho được. May là từ nhà gái ra bến xe cũng không xa lắm, đờ phắc. Em tính hôm nay ngày nghỉ, lại còn là kỉ niệm 11 tháng nên em muốn hai đứa đi xem film rồi lượn lờ quanh HN các kiểu đà điểu, ấy thế mà nó lại phá ngang, huhu .
Đoạn ngồi xe bus với đi loanh quanh, rồi ăn trưa thì vào quán cũng chẳng có gì nhiều nhặn nên tua nhé. Tới lúc xem phim thì phải đợi xếp hàng mua vé, hai chị em ra ngoài bàn đợi còn em đi xếp hàng. May là hồi sáng em tính xa xa chút nên mang nhiều xiền đi, chứ theo kế hoạch chỉ có em và gái thì cũng không đáng bao nhiêu đâu. Mua 1 combo với một suất chiếu riêng của cái Mai, ra bàn ngồi đợi tới giờ thì vào. Hôm nay là ngày nghỉ nên có vẻ cũng có nhiều đôi phết chứ, đột nhiên nó bảo là buồn đi wc nên muốn đi, nó quay ra nhìn em với ánh mắt cầu khẩn.
Thôi thì em dẫn nó đi cũng được, không có gì đâu. Nhưng oái oăm là nó bắt em đứng đợi tới khi nó xong, em thì để gái ngồi một mình đã không yên tâm rồi, lại còn đứng trước khu nhà vệ sinh thì còn ra cái méo gì nữa. Mệ nó bắt người đẹp trai sáng lạng như em canh cửa cho nó chứ, nhưng vì sợ nó hóa điên lên rồi mách ai đó thì khổ nên em cũng cố. Méo biết hồi trưa nó ăn cái khỉ gì thêm không mà nó đi lâu vãi chưởng ạ, còn 10p nữa là tới giờ chiếu phim rồi mà người ra người vào khu wc cứ nhìn nhìn em như thằng biến thái, tức người đang định đi thì nó ra. Ôi may quá, con quỷ non đây rồi. Nó nhìn em cười cười rồi còn bám bám tay em lắc lắc, mọi người thì cứ nhìn.
Em: Nhanh đi em, chị em đang đợi đó.
Nói rồi em đi trước còn nó đi sau, nó cứ bám bám em nên em hất tay nó ra thì tự nhiên nó đứng lại éo đi nữa. Em quay đầu lại thì thấy nó nhìn em rồi đứng im, lại trò gì đây.
Em: Gì nữa hả Mai @@?
Mai: Em không đi nữa, đứng đây nè.
Rồi luôn, giữa cái trung tâm thương mại mọi người đi qua cứ nhìn nó rồi quay ra nhìn em như tội đồ, con mẹ nó em thề là lúc đấy cả thế giới biến mất và chỉ còn lại: Em – Nó và Trang thì em sẽ không ngần ngại gì mà tìm con dao đâm nó ngay và luôn. Nhưng không, giờ thì em lại phải xin lỗi nó trước khi phim chiếu.
Em: Thôi thôi, anh hiểu rồi.
Chạy lại kéo tay nó, (kéo tay chứ không phải cầm tay đâu nha mấy má). Kì kèo mãi thì cũng về tới bàn chỗ gái đang đợi, thế là cả 3 cùng vào xem phim. Lúc xem xong đi ra thì có thằng ất ơ nào đấy chạy lại chỗ cái Mai, đm thằng bé phi đến mà em tưởng cướp cơ, đang định cầm tay gái nép vào.
Thằng kia: Chào em (nói với cái Mai)
Hoảng vãi lù, nhìn nó em còn phải gọi là chú, thế mà nó dám gọi cái Mai là em, thua.
Thằng kia: Nãy anh thấy em đi với cậu bạn này tưởng em là người yêu nên không dám tới, giờ mới biết không phải.. Bla blô.
Đại ý là muốn làm quen với con quỷ cái này, mà con bé Mai nó tỉnh đòn lắm, nó cũng đáp lời, oka oke các kiểu xong tới lúc bọn em ra thang máy để đi về thì Mai nó éo trả lời nữa, cậu bé thấy thế nên định xin số mà vội quá. Cái Mai nó đọc cho một cái số lạ hoắc, lạ huơ ở đâu đâu ấy. Còn cậu bé thì chạy lại đi tìm đám bạn của cậu bé, nhìn buồn cười vãi =))).
Đi lượn lờ chút nữa thì lại bắt xe về quê, bao nhiêu dự định đánh lẻ của em với gái mà bị con bé Mai nó phá vỡ hết, đành phải thay đổi kế hoạch, còn chưa kể nó cứ ở bên cạnh lèo nhèo ức chế vc ra được ấy…