Phần 87
Vào một buổi chiều trong tuần đầu tiên của tháng 6…
Em: Mà em chuẩn bị đi, thứ 2 tuần sau mình đi đó!
Gái: Sao sớm vậy Hoàng, em đã chuẩn bị được gì đâu @@”
Em: Mà cũng không cần gì nhiều đâu, vài bộ đồ với một số thứ thôi mà.
Gái: Thì cũng phải chuẩn bị chứ.
Em: Ừm, mà em đã nói với hai bác chưa?
Gái: Em xin phép rồi mà, nhưng chưa nói đi lúc nào thôi…
Em: Ohm, vậy là tốt rồi, sợ gấp quá em không đi được.
Gái: Thế để em đi chuẩn bị đã, hì.
Em: Ừa, mẹ anh mong gặp con dâu lắm rồi đó…
Gái: Bác gái cũng biết chuyện của mình rồi hả anh?
Em: Có lẽ thế, mà mẹ anh cũng thoải mái lắm, với cả mẹ anh bảo là cưng em lắm rồi đó nhá
Gái: Ôii, anh lại nói về em với bác như nào hả?
Em: Anh thề anh không nói gì hết, ai bảo lần đầu gặp mà em đã làm mẹ anh quý rồi…
Gái: Thôi thôi không nói nữa, em đi chuẩn bị đây
Gái ngại nên tránh đây mà, haha =)))
Đến gần hôm đi vẫn còn luyên thuyên…
Gái: Hoàng ngủ chưa?
Em: Chưa, sao em thức muộn thế?
Gái: Em chuẩn bị đồ, mai đi rồi mà ^^
Em: Ơ, thế em chuẩn bị đồ từ hôm nọ chưa xong hả?
Gái: Vâng, hì hì.
Em: Em mang những gì mà lắm thế?
Gái: Thì vật dụng cá nhân ấy mà anh!
Em: Là gì cơ @@?
Gái: Bí mật, mà sao anh thức muộn thế?
Em: Nhớ em quá, không ngủ được
Gái: Điêuu
Em: Trước dấu phẩy là dối, sau dấu phẩy là thật
Gái: Biết ngay mà!
Em: Thì trước dấu phẩy là dối…
Gái: Là sao?
Em: Thì đoạn “trước dấu phẩy là dối” ở trước dấu phẩy… nên đoạn đó không tính. Suy ra “anh nhớ em” là thật…
Gái: Ahhh, Hoàng hâm trêu em hoài
Em: Hề hề, mai ra mắt bố mẹ chồng tương lai rồi. Có run không?
Gái: Thì… có chút chút T_T
Em: Đừng lo, bố mẹ anh hiền lắm…
Gái: Nhưng em cứ ngại ngại sao ấy
Em: Có anh ở đây rồi…
Gái: Anh thì làm được gì chứ?
Em: Anh sẽ giúp em tự tin hơn, hehe.
Gái: Thật không, hay đến lúc đấy anh lại ngồi im đó ?
Em: Xời, em yên tâm đii. Mai bố mẹ anh đi làm không có nhà đâu, kakaa…
Gái: Lại trêu em rồi hảảả?
Em: Đùa thôi, mà em ngủ sớm đi. Mai anh qua đón, mình còn đi sớm nữa!
Gái: Dạ, Hoàng ngủ ngon.
Em: Yes, gấu ngủ ngon, love youu…
….
Sáng sớm chạy qua đón gái, rồi đi ra bến xe để lên HN luôn…
Em: Anh đang ngoài cổng nè!
Gái: Dạ, đợi tí em ra…
Đợi một lúc thì gái xách cả cái vali to đùng ra…
Em: Sặc, sao em mang nhiều đồ thế?
Gái: Hì hì, em sợ lên đó không đủ đồ dùng ^^
Em: Ôi, thế thì mua sau cũng được mà?
Gái: Thôi đi đi Hoàng, không bố em ra giờ nè =)) – Gái dọa em.
Ôi vãi, cả cái vali to đùng mà. May là mượn được xe của thằng mặt loz Hiếu đi chứ không thì…
Em: Chứ em bảo với hai bác như nào?
Gái: Em bảo về quê bạn chơi, vậy thôi!
Em: Vậy hai bác không hỏi gì thêm hở?
Gái: Có chứ, bố mẹ em dặn đi đường cẩn thận, đến nơi thì gọi về để gia đình biết, tự chăm lo bản thân, còn định đưa em về tận nơi.
Gái: Mà em bảo là em tự lo được, bố mẹ em cười xong duyệt luôn, hì hì ^^
Em: Ui, nhà có con gái mà bố mẹ em dễ thế @@”
Gái: Em không biết nữa, nhưng bố mẹ em quan tâm lắm đó ^^
Em: Rồi rồi, anh biết là bố mẹ quan tâm đến em rồi mà! – Gái nhắc hoài câu đó @@”
Đến bến xe thì gửi xe cho chị quen, rồi gọi thằng mặt loz tí ra lấy xe về.
May là xe sớm chỉ có mấy bà cô đi, nên cũng thoải mái không gian. Ngồi nói chuyện luyên thuyên với gái thì cũng đến nơi, đi xe mà gái cứ nhí nhảnh như ở nhà ấy
Xuống bến xe rồi hai đứa tự bắt taxi về nhà em, về đến nhà thì bố mẹ em đi làm cả rồi. Cũng tốt, để gái có thời gian chuẩn bị làm quen, với tâm lí gặp bố mẹ tương lai, kaka…
Gái: Nhà anh… nhìn quen thế?
Em: Ừm, hồi mới vào nhà em anh cũng thấy vậy đó…
Tại cách bố trí đồ đạc, với kiến trúc không gian của nhà gái với nhà em nó giống nhau.
Thấy trên bàn có tờ giấy khi lại: “Về đến nhà thì nhớ vào bếp lấy đồ ăn mẹ làm sẵn rồi nhé, nếu nguội thì nhớ hâm nóng lại. Phòng mẹ cũng dọn dẹp cho hết rồi đó! – Ký tên: Mẹ”.
Mommy dễ thương quá cơ
Em: Em để đồ đó đi, vào bếp ăn sáng đã. Chắc chưa ăn gì phải hong?
Gái: Dạ…
Nhìn gái cứ ngơ ngác đến là đáng yêu, cứ gọi dạ bảo vâng. Vào bếp thấy mẹ em chuẩn bị sẵn nồi nước dùng phở rồi, hâm nóng lại một xíu rồi đổ vào bát, hai đứa chén luôn…
Em: Em ngồi nghỉ chút đi, để anh mang đồ lên phòng cho nhé!
Gái: Hoàng đợi em đi với ^^
Thế là gái lại tung tăng đi theo sau em lên tầng…
Phòng của gái là phòng dành cho khách ở, cơ mà em lại xách đồ của gái vào phòng em, trêu gái xíu…
Em: Đây, em sẽ ở đây… với anh…
Gái: Ơ… là sao? – Mặt gái cứ ngu ngu ra…
Em: Là em sẽ ở chung phòng với anh chứ sao?
Gái: Thật á?
Em: Em có thấy mặt anh giống đang đùa không nào?
Gái: Ơ… không đâu !
Em: Chứ em ở đâu giờ?
Gái: Nhà anh không còn phòng nào hở?
Em: Nhà anh có mỗi phòng của anh, với phòng bố mẹ anh, với cái phòng dùng làm kho để đồ thôi!
Gái: Chứ trên tầng làm gì?
Em: Sân thượng mà, hay anh dọn đồ ra ngoài hành lang ở, còn em ở phòng anh nhá?
Gái: Thôi… làm vậy sao được
Em: Chứ không thì sao?
Gái: Ơ…
Gái đứng ngẩn ngơ giữa cửa phòng em, mặt ngơ ngác trông buồn cười lắm
Em: Thôi, cứ vào đi. Bao giờ mẹ anh về rồi tính nhá?
Gái: Dạ!
Gái gật gật đầu, thế là em xách đồ vô luôn…
Gái: Sao phòng anh ở đâu gọn gàng thế, chẳng giống như ở quê gì cả?
Em: Thì lâu anh không ở nên vậy đó…
Gái: Bác gái dọn cho chứ gì hả?
Em: Anh cũng không biết, hề hề
Để cái vali ở góc phòng, giờ có mỗi em với gái ở chung một nhà, chung một phòng, lại còn cửa lẻo cách âm nữa… muahaha
Em cất đồ xong là nằm cái ềnh ra giường luôn, còn gái cứ ngồi ở ghế xoay chỗ bàn học của em. Chạy ra đóng cửa cái…
Gái: Hoàng đóng cửa làm gì thế?
Em: Bật điều hòa chứ gì, trời nóng quá
Gái im im không nói gì…
Em: Em ngồi đó làm gì, ra đây nằm chung nè
Gái: Thôi, vậy kỳ lắm
Em: Vậy anh ra đó ngồi, cho em ra giường nằm nhé?
Gái: Thôi, Hoàng mệt thì cứ nằm đó đi. – Vãi, gái tưởng em mệt ạ @@”
Em: Không, anh bình thường mà.
Em: À, lên fb tẹo đã. – Kiếm cớ thôi…
Thế là em lại chạy ra chỗ bàn, bật pc lên và chiếm lại cái ghế gái đang ngồi.
Em: Trang ra giường nằm xíu đi, anh mượn cái ghế check fb tẹo!
Gái gật gật rồi ra giường ngồi lấy đt ra nghịch, ngồi onl fb tí thì y như rằng gái gọi em ngay…
Gái: Hoàng ơi, pass wifi là gì thế?
Em: Hỏi cái gì đấy?
Gái: Pass wifi nhà anh là gì thế?
Em: Hỏi cái gì đấy?
Gái: Ơ, Hoàng giả điếc hả?
Em: Pass wifi là: “hoicaigiday”!
Gái: Ơ… ohm, hì ^^
Ngồi onl thêm một tí nữa, lừa lừa lúc gái không để ý em ra chỗ gái.
Em: Nằm dịch vào anh nằm với?
Gái nằm dịch vào thật các bác ạ, cơ mà em nằm xuống thì gái dịch dịch ra một tẹo nữa. Ngó sang bên cạnh thì thấy gái lên fb…
Em: Nhắn tin với ai dợ?
Gái: Bạn em á.
Em: Xinh thế?
Gái: Ơ con trai mà @@”
Em: Ừm, con trai mà xinh thế?
Gái quay sang lườm lườm em, nằm một lúc…
Em: Lâu lắm không được ôm, cho anh ôm tí điii?
Gái quay sang nhìn em rồi lại quay đi onl fb tiếp, vậy là duyệt rồi nên cứ ôm thôi, con gái bụng eo ôm sướng lắm các bác ạ. Chỉ ôm thôi không làm gì đâu nhá, nghĩ bậy vả chết
Cơ mà ôm lâu quá thì lại bị kích thích, thằng bé chuẩn bị biểu tình nên nhả ra không dám ôm nữa @@!
Chạy xuống lấy cốc nước uống đỡ rồi mang lên cho gái nữa, cơ mà lúc lên đã thấy gái ngồi pc onl rồi. Đm không biết nãy đã tắt mấy cái tab đi chưa, cơ mà theo thói quen của em thì chắc là rồi
Với cả em thấy thái độ của gái vẫn bình thường, chắc không có gì xảy ra.
Đứng cạnh coi gái nghịch fb với mấy cái mini game, đến tầm trưa trưa thì cái bụng nó biểu tình. Gái quay sang nhìn em cười cười…
Gái: Đồ ham ăn!
Em: Ơ, liên quan gì anh. Tại cái bụng nó kêu chớ!
Gái: Để em xuống nấu cơm nhá, mà hai bác có về không anh, để em nấu luôn ạ?
Em: Chắc bố mẹ anh ăn ở công ty luôn rồi, mà mình ra ngoài ăn đi, nấu lâu lắm. – Em đề nghị
Gái: Anh không muốn ăn cơm em nấu nữa hở?
Em: Không phải, tại anh lo em mệt thôi ^^
Gái: Ừa, thế để em làm mấy món đơn giản thôi nhé?
Em: Ok, để anh phụ với nữa…
Gái: Dạ.