Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Yêu Đĩ Được Không?

Truyện Sex: Yêu Đĩ Được Không?


Mình có ý định đặt tên cho các tập nhưng xem ra nó còn khó hơn việc sáng tác.

“ Thế giới lớn thế nào

Mình lạc nhau có phải muôn đời

Dòng người vội vàng qua người sẽ đứng nơi đâu chờ ta ”

Và cuộc sống vẫn cứ thế tiếp tục, ngày rồi đến đêm, đêm rồi lại ngày, có ai đó từng nói rằng trên đời này có 3 thứ không thể lấy lại được đó là: lời nói, cơ hội và thời gian. Quả đúng thế thật.





Tuấn lại quay trở về guồng quay công việc, thời gian này công ty đang có một dự án lớn mà Tuấn lại được chỉ định làm leader chịu toàn bộ trách nhiệm. Cũng phải thôi, Tuấn được sếp cực kì tin tưởng lại còn được con gái sếp để ý thì chức vụ này giao cho nó cũng là điều dễ hiểu. Chỉ có điều Tuấn phải ngày đêm còng lưng làm việc, gần đây phải tăng ca làm đêm, lắm hôm không về nhà được. Những kỉ niệm về em chỉ đành tạm gác lại 1 góc nhỏ nơi con tim. Cũng có khi công việc tạm ổn định, Tuấn vẫn thường hay lượn lờ qua con phố đó, qua những nơi “ nhạy cảm” của thành phố hòng kiếm tìm 1 hình bóng quen thuộc nhưng vô vọng, em vẫn bặt tin. 1 tuần rồi 2 tuần, hình ảnh em như mờ dần trong trí óc nhưng nụ cười của em thì Tuấn vẫn nhớ như in, nụ cười gọi mùa thu đến.

Rồi Tuấn bạo gan hỏi 1 vài “ đồng nghiệp” đứng đường của em, họ bảo “ Đó không phải là “gái” đứng đường như bọn em đâu, hàng cao cấp chuyên cặp kè với các đại gia thôi, kiểu như anh – Cô gái ngừng lại nhìn Tuấn ái ngại- Thôi anh đừng tìm nó làm gì, không với được đâu anh ạ.” Câu nói của cô gái làng chơi làm Tuấn tự ái, nhưng nhớ lại lần đầu gặp em, ánh mắt lạnh lùng và cách nói chuyện của em Tuấn thấy lời nói kia không phải vô lý. Nhưng khi ở bên Tuấn, chẳng phải em rất hồn nhiên vô tư hay sao, rồi còn ánh mắt ấy, nụ cười với nó, cảm xúc đó là thật hay là giả.

1 tháng kể từ khi gặp em, cuộc sống vẫn êm đềm trôi như chưa từng tồn tại lần gặp gỡ đó. Tuấn cũng dần trở lại nhịp sống cũ. Dự án đã thành công tốt đẹp, nếu không có gì thay đổi cuối năm nay Tuấn sẽ được đề bạt lên Phó Giám Đốc, đó là lời đích thân sếp đã nói riêng với Tuấn, nó vui lắm, người đầu tiên Tuấn muốn chia sẻ là mẹ, bà cũng vui không kém gì Tuấn nhưng khi bà hỏi về Nhung, lòng Tuấn như trĩu nặng. Tuấn tưởng đã quên được cái tên ấy, quên đi hình bóng ấy nhưng không thể, có lẽ nào đây là tình yêu?

Hôm nay, tranh thủ được về sớm, Tuấn rẽ qua trường KHTN để đưa tiền sinh hoạt cho thằng em con cô. Thương mẹ nó làm ruộng quanh năm chỉ đủ tiền chi tiêu sinh hoạt, Tuấn nhận nuôi nấng thằng em suốt quãng thời gian học ĐH, hàng tháng đều đặn đưa tiền để nó chi tiêu, được cái thằng bé cũng ngoan, biết gia đình khó khăn nên học hành chăm chỉ, nó coi Tuấn như thần tượng của cuộc đời.

– Tháng vừa rồi em không về quê, mẹ em có khỏe không anh?

– Mày không về mẹ mày nhắc anh lên kiểm tra xem mày làm cái gì đấy.- Tuấn mắng

– Em bận đi làm rồi bài tập bận lắm, tuần sau em sẽ về.

Tuấn mặc thằng bé luyên thuyên 1 hồi kể đủ lý do, nó đang mải nhớ về 1 kỉ niệm, nhớ bóng dáng thiên thần của ai nơi cổng trường kia, nhớ về khoảnh khắc được gặp em.

Và rồi bóng dáng ấy lại một lần nữa xuất hiện, nơi cuối góc phố, dáng ai đó thân quan dựa lưng vào gốc cây như đang chờ đợi điều gì, em mặc chiếc váy mỏng màu trắng, đôi giày cao gót đỏ, tóc em xõa dài che gần nửa khuôn mặt, làn gió thu vô tư đùa nghịch làn tóc em, em khẽ vuốt mái tóc, Tuấn muốn được chạy lại ôm lấy vòng eo thon ấy, được kể lể những buồn vui nhớ nhung suốt 1 tháng qua nhưng rồi Tuấn ái ngại, không biết người ta có còn nhớ ra Tuấn không, ngại cái lạnh lùng buổi đầu gặp em

Em đứng đó 1 lúc lâu, cho đến khi có 1 chiếc Land Cruiser màu đen đến đón, em lên xe, chiếc xe vọt qua Tuấn, nó ngoái đầu nhìn theo, cả xe cả người đi khuất nơi góc phố, giờ chỉ còn Tuấn bơ vơ ngóng đợi.

– Anh biết con bé đó à? – Thằng em hỏi Tuấn, nó hất hàm về phía chiếc xe vừa khuất

– À….không…thấy đẹp thôi.

– Công nhận đẹp thật nhưng không mơ được đâu anh, em nghe đồn nó là gái bao cao cấp đấy chuyên cặp kè với các đại gia.

Tuấn không nói gì, nó đang nhớ lại lời cô gái làng chơi từng nói với nó quả thật đúng vậy, em không phải dành cho nó.

Ly cà phê đắng làm Tuấn hơi rùng mình, đứng trên ban công căn hộ tầng 33, cả Hà Nội phần nào thu gọn vào tầm mắt. Ánh đèn điện sáng trưng, những ánh đèn pha xe cộ như những dây đèn nhấp nháy thường treo dịp tết. Chẳng có mùi hương cũng như khoảng không gian yên tĩnh, chỉ có khói bụi vào tiếng còi xe inh tai nhức óc. Tuấn đang nhớ về một mùi hương làm nó mê muội.

Điện thoại khẽ rung, số lạ hoắc, thường thì Tuấn không hay nghe số lạ sau giờ làm việc, đó là thói quen của nó, để cả thế giới, cả công việc bên kia cánh cửa nhà như vậy tâm hồn mới thư thái, thế nhưng chẳng hiểu vì sao hôm nay Tuấn lại nghe máy

– Alo…tôi nghe

Đầu dây bên kia, 1 giọng nói nhẹ nhàng mà lâu rồi Tuấn chưa được nghe vang lên:

– Anh đến đón em được không?

– ……………….- Tuấn chỉ im lặng, đã đôi lần nó tưởng tượng sẽ gọi điện cho em để được nghe giọng nói này vang lên nhưng khổ nỗi nó đã làm mất số em.

– Anh….anh còn đó không?- Em nhắc

– Em đang ở đâu?

Ngay lúc này đây, em đang ôm chặt nó, trên con xe cũ kĩ, chưa bao giờ Tuấn muốn thời gian ngừng trôi như bây giờ, trời thu cũng đẹp lắm, trong và đầy sao, Tuấn cảm giác chỉ cần có em ở sau, nó có thể đưa em tới những vì sao cao tít trên kia.

– Anh đưa em về kí túc nhé?- Tuấn hỏi

– Anh ngơ à, 12h rồi kí túc nào mở cửa

– Thế giờ mình đi đâu?- Tuấn thắc mắc

– Em không biết, em chẳng quen ai cả – Giọng em nũng nịu

– Vậy đến nhà anh nhé – Chỉ đợi có vậy, Tuấn đề nghị

– Vâng..- Mắt em cụp xuống như vẻ ngại ngùng, má em ửng hồng dễ thương khó tả

– Hôm nay bên em còn khuyến mại không – Tuấn đùa

– Khuyến mại này- Em nhéo vào hông Tuấn rõ đau làm nó kêu oai oái

Và thế là họ đi về nhà Tuấn thật, những nghi ngờ về em của Tuấn cũng theo làn gió thu bay mất từ lúc nào chẳng biết.

– Đây là nhà anh- Tuấn mở cửa căn hộ- Em vào đi, hơi nhỏ nhưng đừng chê nhé.

Em bước vào, ngó nghiêng rồi chạy từ phòng này ra phòng khác, cứ như là người chủ mới được nhận căn nhà. Căn hộ rất sạch sẽ, và gọn gàng thậm chí còn sạch hơn phòng em.

– Sao nhà anh sạch dữ vậy? – Em nói vọng ra từ phòng khách trong khi Tuấn đang loay hoay tìm trong tủ quần áo 1 chiếc sơ mi để em mặc.

– Tất nhiên, chứ em nghĩ nó thế nào- Tuấn trở ra trên tay cầm chiếc áo sơ mi trắng vẫn hay mặc đi làm và chiếc gối kẹp bên tay kia. – Em thay đi còn bây giờ anh ngủ trong phòng còn em – Tuấn ranh mãnh ném cái gối lên sofa – Ngủ ngoài này nhé bé.

– Anh nỡ lòng nào để em ngủ ngoài này, em là thân con gái yếu đuối – Ánh mắt em ngây thơ nhìn Tuấn chớp chớp hàng mi như con mèo con bị bắt sống khi đang ăn vụng

– Phải chấp nhận thôi, đây là nhà anh mà – Tuấn bỏ đi để lại tiếng kêu gào của em sau lưng

– Anh…anh là đồ…đồ…ác độc…Em giết anh

– Cứ việc. Dao ở trong bếp ý, nhớ mang bao tay nhé nếu không sẽ có dấu vân tay đấy. – Tuấn nhắc

Quá nửa đêm rồi mà Tuấn vẫn chưa ngủ, gần đây nó mắc bệnh khó ngủ, trước thì vì công việc còn giờ thì là vì vị khách lạ bên ngoài kia. Em hôm nay khác lắm, ngoài miệng thì vẫn vui vẻ nhưng có chút gì buồn buồn trong ánh mắt. Tuấn vốn là đứa hay để ý những chi tiết nhỏ nhặt nên nó biết em có gì đó đang giấu nó, cũng phải, quan hệ của 2 đứa chưa đủ thân thiết để em có thể thoải mái chia sẻ với nó. Dù sao 2 đứa mới gặp nhau 3 lần.

Cổ họng khát khô, Tuấn lồm cồm bò dậy, sang phòng bếp tìm nước uống, đi ngang qua phòng khách, tiếng thở đều đều của em nghe như tiếng nhạc. Lặng lẽ bước lại gần, rón rén vì sợ làm em tỉnh, nhìn xem kìa, cái dáng ngủ không thể yêu được, con gái gì mà ngủ 1 chân gác lên thành ghế, chân kia gần như dưới sàn, cái chăn đắp hờ trên bụng xô lệch đi để lộ cái quần chíp màu hồng. Chiếc áo sơ mi bung vài cúc để lộ ra khoảng ngực trắng phau. Phải thằng khác thì em xong rồi nhưng Tuấn chỉ đứng nhìn em, lắc đầu, Tuấn nở nụ cười rồi cúi xuống định chỉnh lại cái chăn

Bất ngờ 1 cánh tay nắm lấy tay Tuấn kéo nó xuống, mất thăng bằng cả người Tuấn ngã xuống người em. Mùi hương cơ thể đó lại 1 lần nữa xộc thẳng lên mũi. Tuấn toan bật dậy thì em nhanh hơn quàng tay qua cổ gì Tuấn xuống, em thầm thì:

– Sao anh không làm gì em? Em không đủ hấp dẫn à?

– Không…không phải..- Tuấn lắp bắp

– Hay là..hay là anh bị Gay ? – Em đẩy Tuấn ra, ánh mắt ngơ ngác

– …….

Tuấn không trả lời, nhẹ nhàng nó ôm lấy em, đặt lên môi em 1 nụ hôn dài thật dài, không vội vàng như lần em hôn Tuấn, em cũng bình tĩnh đáp trả không chút bị động, đây mới là nụ hôn của một tình yêu. Tay Tuấn bắt đầu lần mò khắp cơ thể em. Và thế là trong căn nhà nhỏ, tình yêu đã về tới đây, 1 trai 1 gái giữa đêm hôm yên tĩnh, họ đã hòa làm một. Tuấn đi vào trong em một cách bình tĩnh và thành thạo, ấm và nóng, vẻ thất vọng hơi hiện trên khuôn mặt của nó, em không còn trinh nhưng nó còn mong đợi gì ở một cô gái làm nghề dịch vụ như em. Cái ngàn vàng đó có thể đã dành cho 1 tay đại gia nào đó với 1 cái giá cao, Tuấn mau chóng bỏ suy nghĩ đó đi, lúc này nó chỉ muốn làm em hạnh phúc. Tuấn đặt lên môi em nụ hôn nồng cháy, và rồi mắt gặp mắt, cả 2 nhìn nhau rồi cười đầy ngượng ngùng, họ cười vì vui, vì hạnh phúc, vì nghĩ kể từ giờ sẽ không có gì có thể chia cắt họ nữa. Nhưng tất cả chỉ như vừa mới bắt đầu. Ngoài cửa sổ, ánh chớp sáng lên nơi cuối chân trời báo hiệu mây giông hình như sắp kéo về.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng