Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Yêu Đĩ Được Không?

Truyện Sex: Yêu Đĩ Được Không?


– Anh ! Em yêu anh. – Em cuộn tròn trong lòng Tuấn thủ thỉ

– Yêu anh á ? Nhưng mình chỉ mới gặp nhau có vài lần.

– Kệ, vài lần thì không được yêu à ? Em không quan tâm, thậm chí gặp nhau lần đầu cũng có thể yêu mà ?

– Nhưng thậm chí em còn chưa biết tên anh ? – Tuấn cười ôm chặt em vào lòng

– Ừ nhỉ ? – Em ngớ người, đúng là em chưa bao giờ hỏi tên nó. – Tên anh là gì? Mà kệ đi, giới trẻ bây giờ gọi là « cảm nắng » đó. – Em cười lém lỉnh





– Thôi ngủ đi, mai còn đi học- Tuấn với tay tắt đèn.

Trời đã gần sáng, những cơn gió nhẹ khẽ đung đưa tấm rèm cửa sổ, bên trong phòng có 2 con người vẫn đang thao thức. Tuấn không quen ngủ chung giường với người khác, vả lại nó còn đang suy nghĩ về ngày mai sẽ ra sao, nó và em. Còn em vẫn trằn trọc trong vòng tay Tuấn, thi thoảng khẽ cựa mình nhẹ như sợ làm Tuấn thức giấc.

– Sao em chưa ngủ ?- Tuấn hỏi

– Em vui quá, cuối cùng em cũng được ở bên người em yêu – Ôm chặt Tuấn, em thủ thỉ- Anh biết không, cả tháng qua em khổ sở vì anh, anh quá đáng chẳng gọi cho em gì cả thế mà còn nói mình sẽ gặp lại- Giọng em như hờn dỗi

– Anh xin lỗi, công việc nhiều quá anh quên mất với lại….với lại anh mất số điện thoại của em rồi

– Hứ…Số của em mà anh dám quên, em phải xử lý anh mới được- Em nhéo Tuấn đau điếng làm nó gần như tắt thở. Rồi em bật dậy, vớ lấy điện thoại của nó

– Em làm gì vậy ?

– Làm anh không thể quên số của em mà nói ngắn gọn là làm anh không thể quên em.

Em nháy mắt tinh nghịch, liệng cái điện thoại lên bàn, em cứ thế trần truồng không mảnh vải trên thân đi vào phòng tắm, ánh bình mình khẽ len lỏi qua khung cửa sổ chiếu lên thân hình thiếu nữ như một tuyệt tác của tạo hóa kia, cặp mông núng nẩy theo mỗi bước đi của em.

– Anh dậy đi, em đói rồi, nấu gì cho em ăn đi, cả đêm qua không được ăn gì mà lại còn bị đè ra làm thịt – Tiếng em vọng ra từ phòng tắm xen lẫn tiếng nước chảy

– Sao lại là anh ?

– Hứ…không là anh thì ai, anh biết không ở bên nước ngoài sau mỗi lần lên giường thì người đàn ông phải nấu bữa sáng và đem đến tận giường cho phụ nữ ăn đấy. – Em biện minh, lúc nào cũng vậy, trong đầu em có hàng ty tỷ lý do để phản bác Tuấn

– Nhưng mình đang ở Việt Nam mà

– Kệ, đâu cũng thế từ giờ anh phải tập làm quen đi

Tuấn lắc đầu ngao ngán, chẳng bao giờ có thể nói lại em, có ai từng bảo « Phụ nữ luôn đúng, nếu không đúng làm ơn đọc lại dòng đầu », chẳng phải vì người ta « sợ » vợ mà chỉ là « nể » vợ mà thôi.

Rẽ qua bếp, mở cửa tủ lạnh, cả tháng rồi bận bịu trên công ty nên Tuấn cũng không có thời gian đi siêu thị, trong tủ chỉ còn chút sữa và ít trái cây, Tuấn định làm cho em món trứng ốp và bánh mì nhưng xem ra phải đi mua trứng rồi. Lấy chiếc áo phông để mặc, xỏ đôi dép, vớ lấy chùm chìa khóa, Tuấn khẽ khàng mở cửa, để mặc tiếng em đang hò hét trong nhà tắm, thật may mắn cho ngành nghệ thuật khi em không tham gia, nếu không sẽ thành một thảm họa mất, nghĩ vậy Tuấn khẽ cười, khẽ huýt sáo theo một điệu nhạc quen thuộc.

Tuấn gặp cô hàng xóm xinh đẹp ở thang máy, hình như cô ta vừa đi đâu cả đêm về

– Anh Tuấn đi đâu sớm thế ? – Cô gái xinh đẹp trong chiếc váy trắng lên tiếng.

– À anh đi mua bánh mì

– Eo ôi, con trai gì mà đảm dữ, còn làm bữa sáng, sau này cô này lấy được anh chắc phúc đức nhiều lắm.

– Em cứ nói quá. – Tuấn đỏ mặt, bước vào thang máy.

Nghe mấy người trong tầng đồn Phan « tên cô hàng xóm » là gái bao, hay đi qua đêm đến sáng mới về nhà. Có người ác mồm còn nói Phan sẵn sàng ngủ với mọi loại người chỉ cần có tiền. Tuấn cũng chẳng quan tâm lắm, tính nó không hay soi mói đời tư của người khác, nhưng nghĩ cũng tội, dù là «gái » thì người ta vẫn là con người, « gái » cũng có năm bảy loại sao người ta cứ nghĩ làm « gái » thì là hèn là bẩn.

Tuấn đi ra từ khu chợ nhỏ gần khu chung cư, 2 tay xách khệ nệ nào rau nào bánh mỳ, nào trứng, cà chua…nói chẳng phải khen chứ tài nấu ăn của Tuấn cũng vào loại có số có má, đi học xa nhà từ cấp 3 nên nếu không tự nấu thì có mà chết đói. Ngang qua công viên, vài nhóm người đang tập thể dục, chạy bộ, Tuấn lướt qua một ông cụ ngồi bên ghế đá, dáng ông khắc khổ, bên cạnh để 1 chiếc máy nhỏ khá cầu kì cùng tấm biển đề « Sửa Khóa », 1 ý nghĩ lóe lên trong đầu Tuấn, nó quay lại để 2 bịch đồ sang 1 bên, ngồi xuống đối diện ông cụ, ông nhìn nó nở một nụ cười phúc hậu.

– Oa ! Thơm quá…- Em bước ra khỏi phòng tắm, những lọn tóc ướt sũng, cái mũi xinh xinh hít lấy hít để

– Có ai bảo em là nuôi em rất tốn nước không. Tắm gì mà cả tiếng đồng hồ. Em mà thế thì công ty nước sạch cảm ơn em lắm lắm.

– Anh này..quá đáng. Em phải tắm thật sạch để đỡ mất công người ta chê người yêu anh bẩn, em biết anh sẽ không muốn có 1 cô người yêu bẩn đâu..anh nhỉ- Em ôm Tuấn từ phía sau, giọng nũng nịu

– Ủa, ai nói em là người yêu của anh nhỉ, ai vậy, ai vậy

– Á à…này thì ai này- Em nhéo hông Tuấn

– Ui da..đau, toàn nghịch ngu thôi à, cắt vào tay bây giờ.

– Anh cho em ăn gì vậy ?- Em thò đầu qua tay Tuấn hỏi

– Cứt….- Tuấn thản nhiên trả lời

– Á à…cứt này…nhét cứt vào mồm anh nhé….- Em lại nhéo nó đau điếng, tay cầm mẩu bánh mì nhét thẳng vào mồm Tuấn.

7h sáng, Tuấn đưa em đến cổng trường để em kịp tiết học, đường xá lúc này bắt đầu đông đúc, xe cộ nườm nượp, người Hà Nội đã coi tắc đường là văn hóa, là cái gì đó rất riêng không thể thiếu của cái thủ đô nghìn năm văn hiến này rồi.

– Anh, chiều anh có đón em không? – Em hỏi

– Ơ, sao anh phải đón em? – Tuấn bơ

– Thế thì thôi- Mắt em cụp xuống

– Vậy nếu không có gì thì anh đi nhé?

– Vâng …- Giọng em nhỏ dần, mắt em gần như dưng dưng sắp khóc

Tuấn vẫn cố tình trêu em, nó biết em muốn nói gì nhưng lại cứ dồ ga như sắp phóng đi

– A..n….h…h – Em hét lên khi thấy nó chuẩn bị phóng đi làm Tuấn giật mình thiếu chút nữa đổ xe.

– Gì nữa đây, em làm gì mà hét lên, người ta nhìn kìa- Một vài đôi mắt dò xét nhìn về phía họ, Tuấn cười với mọi người ý nói không có gì đâu

– Chiều anh phải đón em? – Em ra lệnh

– Tại sao?

– Vì mình đang yêu nhau- Giọng em đanh thép

– Ơ, chỉ có em yêu anh thôi chứ anh có nói yêu em chưa?- Tuấn trêu

– Muốn chết không?- Em giơ nắm đấm lên dọa dẫm

– Em có chân mà sao không tự về đi còn bắt anh phải đón, đây với kí túc có vài bước chân

– Không, em không thích về kí túc

– Thế em muốn về đâu?- Tuấn biết thừa câu trả lời nhưng vẫn giữ thái độ bình tĩnh để trêu ngươi em

– Về….về nhà anh- Em ngập ngừng, má ửng hồng

– Á à…gớm nhỉ…anh dễ thương chứ không dễ dãi đâu nhé, nhà anh có phải phòng trọ đâu mà về

– Anh…- 2 má em giờ không khác quả cà chua là mấy

– Thôi thôi, được rồi, em muốn về nhà anh thì cứ về, anh có cấm đâu

– Nhưng em không có chìa khóa.

– Thật không có không? – Tuấn nhắc- Thử tìm lại trong túi xem

Em hơi ngơ ngác nhưng chợt hiểu ra ý Tuấn, em vội vàng lục tung túi xách và phát hiện ra 1 chùm chiều khóa mới cứng vẫn còn mùi dầu, còn có cả móc chìa khóa hình chú gấu ôm hũ mật ong nữa. Thì ra hồi sáng khi đi mua đồ ăn, Tuấn đã đánh 1 chùm chìa khóa nhà mình cho em. Vậy là nó đã quyết định gắn bó với em, phải biết là khi 1 người con trai trao cho người con gái chùm chìa khóa nhà họ muốn người con gái đó với mình sẽ là một gia đình nhỏ hạnh phúc. Đêm qua nó còn mải mê với những suy nghĩ có nên tiếp tục với một cô gái “ làng chơi” như em hay không, trí não bảo nó nên dừng lại nhưng con tim thì nói tiếng yêu, và đến gần sáng nó đã quyết định nghe theo con tim mách bảo

Còn về phần em, mắt em như sáng lên khi thấy chùm chìa khóa nhà nó, em vui lắm vì thế có nghĩa là em cũng yêu nó, lại còn móc chìa hình gấu nữa, sến xẩm quá.

– Cái này cho em hả? – Em hỏi tay giơ giơ chùm chìa khóa trước mặt Tuấn

– Không cho em thì cho ai? Chê hả, chê thì trả đây- Tuấn định giật chùm chìa khóa nhưng em nhanh tay hơn

– Không…Anh đánh bao giờ sao em không biết- Mặt em vênh lênh, cái miệng chu ra nhìn dễ ghét

– Đánh lâu rồi, ở nhà anh có cả rổ, để dành thỉnh thoảng cho mấy cô gái dễ bị lừa như em.- Tuấn nói dối

– Á à…- Em định đấm Tuấn nhưng nó nghiêng người né được

– Thôi thôi…anh thua vào đi không muộn học, anh đi làm đây, chiều về sớm nấu cơm đàng hoàng đi nhé, hôm nay anh phải làm muộn một chút.

– Không…em đợi anh về để anh phải nấu

– Á à..đã thế không cho về nữa, trả chìa khóa đây

– Không.. chìa của ai, của ai, bây giờ không cho cũng cứ về, về ăn bám anh cho anh chết vì tức

Mặt em vênh lên nhìn ghét thế, rồi em đi vào trường không quên đặt lên má Tuấn 1 nụ hôn. Nhìn em tung tăng nhảy chân sáo vào lớp lòng Tuấn vui đến lạ. Rồi nó phóng đi cho kịp giờ làm mà không biết rằng tất cả những hành động thân mật của 2 đứa đều bị 1 người ngồi trong chiếc xe sang trọng đỗ ở bên kia đường quan sát hết.

– Ông chủ muốn tôi làm gì không?- Người tài xế ngồi phía trước hỏi

– Chưa cần, cứ từ từ đã, điều tra về người đó cho tôi, tôi muốn biết hết thông tin của người đó- Qua gương chiếu hậu, thấy rõ được dáng dấp của 1 ông chủ trong bộ vest đen sang trọng, mái tóc đã có những sợi bạc

– Dạ, tôi hiểu rồi – Người tài xế kính cẩn

– Đi thôi – Ông ra lệnh

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng