Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Yêu Đĩ Được Không?

Truyện Sex: Yêu Đĩ Được Không?

Ánh sáng chiếu le lắt qua khe rèm cửa, mặt trời đã lên cao từ lâu, ở giữa lòng thủ đô này hiếm hoi lắm mới nghe thấy tiếng chim chóc hót líu lo chào bình minh, tất nhiên không tính mấy nhà nuôi chim cảnh, đặc biệt là nếu ai ở trên những căn hộ chung cư thì đó là điều quá xa xỉ. Phải nói rằng vào một buổi sáng bình minh, không khí vẫn còn thoang thoảng cái ướt át của sương đêm đọng lại, gió hiu hiu thổi mà lại còn đc nghe tiếng chim hót thì lòng mình bỗng dưng thấy thanh thản đến lạ.

Thôi, chúng ta cùng quay vào trong một căn hộ tầng 12 của một chung cư cao cấp nằm mé bên con đường Minh Khai, những nội thất cầu kì xa hoa được bày biện ngăn nắp thể hiện phần nào sự sang trọng của chủ nhân. Hương hoa hồng thơm thoang thoảng tỏa ra từ bó hồng nhung được cắm gọn gàng trong chiếc lọ pha lê đắt tiền đặt trong phòng khách. Sự gọn gàng, sạch sẽ cùng hương thơm chứng tỏ một điều, chủ nhân căn hộ này là phụ nữ. Phòng ngủ được nối với phòng khách bằng 1 hành lang, những tấm ảnh của chủ nhân căn nhà được treo ngay ngắn dọc theo hành lang. Cô là một người phụ nữ xinh đẹp, phải nói là rất xinh đẹp mới đúng, cặp chân dài miên man, đã thế lại còn thẳng không tì vết, gương mặt xinh đẹp đó toát lên vẻ lạnh lùng và sang trọng, nhưng chính vì điều đó nó lại cuốn hút ánh nhìn của mọi người. Đã bao giờ bạn gặp phải một người con gái xinh đẹp đến mức khi đứng trước họ nhìn vào ánh mắt đó bạn cảm thấy tự ti, thấy như mình chưa hề tồn tại hoặc có chăng cũng chỉ là một nhân vật tí hon.

Khác với vẻ gọn gàng bên ngoài, mở cửa phòng ngủ ra là cả một khung cảnh lộn xộn và bừa bộn, chăn đệm nhàu nhĩnh, trên ghế kia là chiếc quần của đàn ông, dưới sàn kia là chiếc quần chip màu hồng, phía cuối giường lại là cái áo ngực phụ nữ còn trên giường là một người đàn ông cuộn tròn trong tấm chăn, vâng đó là Tuấn, nhân vật chính của chúng ta. Nó đang say say mê mê sau cuộc tình nóng bỏng đêm qua.

Tuấn he hé mắt, ánh sáng lập tức ùa vào, đánh thức các dây thần kinh thị giác, Tuấn uể oải vươn vai ngáp một cái rõ to. Cảm giác mệt mỏi như còn muốn níu Tuấn quay trở lại với giấc mơ đang giang giở nhưng chính cái hình ảnh căn phòng lạ hoắc làm Tuấn giật mình chồm dậy.

– Đây là đâu ?- Tuấn tự hỏi.

Rồi cái cảm giác nhẹ nhõm trên cơ thể và làn gió mát mát thổi qua nơi giữa 2 háng làm nó nhận ra 1 điều. Tuấn đang trần truồng. Vội vàng vùng dậy, nhặt nhạnh những mảnh quần áo được vứt vương vãi khắp căn phòng, cuối cùng nó cũng gom đủ. Đứng giữa căn phòng bừa bộn, Tuấn đang nhớ lại xem đêm qua đã xảy ra chuyện gì, đầu óc đang sắp xếp lại cái sự kiện, đi ăn với Phương, sau đó nàng trở nó về nhà, nó thấy khát quá, nàng đưa cho nó một cốc nước mát, và rồi sau đó là gì ?? Tuấn vò đầu bứt tai vẫn không thể nhớ ra. Chột dạ, Tuấn vội vàng kiểm tra, điện thoại, ví vẫn còn, chả mất thứ gì, vậy đây là đâu ?? Tuấn đảo mắt ngó nghiêng một lượt khắp căn phòng, một căn phòng toàn là màu trắng, từ tấm chăn, ga trải giường đến những rèm cửa, tất cả đều màu trắng nhưng nhàu nhĩnh, lộn xộn vì dư âm của cuộc hoan lạc đêm qua. Phía cuối giường là chiếc bàn trang điểm kiểu cổ điển, làm từ gỗ cũng được sơn phết màu trắng. Trên tấm gương còn dính một mẩu giấy nhỏ cùng vài dòng chữ viết vội. Tuấn lại gần, giật lấy mảnh giấy :





« Em đi làm trước nhé ! Biết anh mệt nên em không nỡ đánh thức, đêm qua em hạnh phúc lắm ! Yêu anh nhiều….. « trái tim »

P/s : Nhớ ra ngoài thì khóa cửa cho em nhé, anh cứ cầm chìa khóa, em có chìa dự phòng rồi. À mà nhớ 10h anh bay nhé, em đặt vé cho anh rồi, đừng ngủ quên đấy, đi mau mau rồi về với em nhé anh.. Yêu anh..Hôn anh »

Đọc mẩu giấy, Tuấn như chết lặng, nhìn nét chữ này quen lắm, Tuấn biết rõ là của ai, ngoài em Phương ra thì chẳng có thế là ai khác, Tuấn cũng biết Phương rất thích Tuấn, nó đã cố không để mối quan hệ giữa mình với Phương đi ngoài tầm kiểm soát, với nó thì em luôn là duy nhất nhưng nó chỉ không ngờ sau 1 đêm tình thế lại thay đổi hoàn toàn thế này, những dòng chữ mùi mẫn thế kia, lại còn cả vết son môi trên mẩu giấy nữa chứ, Tuấn ôm đầu, rồi mai đây sẽ ra sao.

Những áng mây cứ nối đuôi nhau bồng bềnh trôi bên ngoài ô cửa, phía dưới là những ngôi nhà cao tầng bé xíu và san sát, máy bay đưa Tuấn lên cao, cả Hà Nội bây giờ chỉ giống như thảm cỏ dưới chân. Vội vã ra sân bay, chẳng kịp đem theo hành lý gì, nó không kịp về nhà, phần vì vội và phần nữa vì nó không biết phải nói gì nếu gặp em, Tuấn thấy có lỗi với em nhưng nghĩ lại, nó tự hỏi em đã bao giờ thấy có lỗi với nó hay chưa. Dù vậy Tuấn cũng đã nhắn tin cho em báo rằng mình phải đi công tác gấp, tuần sau sẽ về. Nó đang mong thời gian có thể làm mọi chuyện đêm hôm qua trở thành dĩ vãng. Sự mệt mỏi từ « cuộc chiến » đêm qua làm Tuấn mau chóng chìm vào giấc ngủ chỉ đến khi ông lão ngồi ghế bên khẽ đánh thức Tuấn

– Chuẩn bị hạ cánh rồi cháu

– Vâng, cháu cảm ơn- Tuấn giật mình.

Đứng giữa sân bay Tân Sơn Nhất, Tuấn thấy mình như thằng ngáo ngơ, áo phông, quần âu, đầu tóc thì rối mù, quần áo dù đã cố vuốt cho phẳng phiu những vẫn hằn lên những vết nhàu nhĩnh. Chẳng cần nói cũng có thể tưởng tượng được những ánh mắt đang nhìn nó. Quê muốn chết mà không có lỗ nào để chui, Tuấn chỉ muốn mau chóng có ai đó giúp nó thoát khỏi nơi này càng chóng càng tốt, theo lịch thì sẽ có người tới đón nó, đây không phải lần đầu nó vào TP.HCM, nó đã cùng sếp vào đây đôi ba lần, thường thì người ra đón sẽ là anh Nam trưởng đại diện văn phòng đằng trong này nhưng hôm nay không hiểu sao chưa thấy. Đang loay hoay không biết làm thế nào thì điện thoại khẽ rung, số lạ hoắc. Tuấn nghe máy

– A lô.

– Anh Tuấn ạ, em đến đón anh, anh đang ở đâu ??- Một giọng nữ vang lên phía đầu dây bên kia.

– Anh đang đứng ở tầng 1, chỗ gần mấy cái quầy check in tự động màu đỏ đó.

– Chỗ nào ạ, em đang ở gần đấy mà sao không thấy anh.- Cô gái có vẻ lo lắng

Tuấn đảo mắt ngó nghiêng, điện thoại vẫn áp bên tai, cố gắng tìm cho ra cô gái chưa từng gặp. Mắt nó dừng lại nơi phía sau một cô gái, cao khoảng 1m65, mặc đồ công sở, sơ mi trắng, zip đen tóc búi cao một tay cầm điện thoại còn tay kia ôm khư khư tập tài liệu, cô đang ngó nghiêng như tìm kiếm ai đó. Tuấn lại gần cô gái, nó không dám chắc có đúng người nó tìm hay không, tay Tuấn vỗ nhè nhẹ lên vai cô, cô gái giật mình quay lại. Một gương mặt hiền lành gần như không trang điểm, đôi môi chúm chím được đánh màu son hồng hơi nhạt, đôi mắt trong veo ngơ ngác nhìn Tuấn. Tuấn cũng hơi giật mình trước gương mặt lạ lẫm có phần, à mà không phải là nhiều phần xinh đẹp mới đúng.

– A anh đây rồi, em tìm anh mãi, cứ tưởng anh bị lạc đâu rồi- Cô gái cười hồn nhiên rồi nắm tay Tuấn như người quen

– Mình quen nhau sao, nhìn em lạ lắm- Tuấn có chút giật mình vì biểu hiện của cô gái

– Đâu có em là thư kí mới của anh Nam, được cử đi đón anh vì anh Nam bận họp, anh ý dặn em là đón được anh thì phải « dắt » anh về công ty ngay lập tức, mọi việc rối tinh rối mù rồi

– Nhưng sao em biết là anh ?- Tuấn ngạc nhiên

– Thì đây này, anh Nam có gửi cho em số điện thoại cùng với ảnh của anh, em chỉ việc đi tìm thôi, mà công nhận nhìn ngoài đời anh đẹp trai hơn trong ảnh thật đấy- Cô gái nháy mắt tinh nghịch rồi chìa cho Tuấn xem tấm ảnh. Đậu xanh lão Nam, bao nhiêu cái tốt đẹp lão không đưa lại nhè cái ảnh lúc Tuấn đang say rượu nằm như xác chết trong phòng karaoke lão chụp trộm vào đợt liên hoan hồi cuối năm ngoái ở chi nhánh trong này. Tuấn cứng họng, mặt đỏ lừ giờ chỉ muốn kiếm cái lỗ nào chui xuống cho mau.

– Thôi mình đi mau mau đi anh- Cô gái cứ thế nắm tay Tuấn kéo đi giữa biển người đông đúc, còn Tuấn lúc đó thì « hồn xiêu phách lạc » vì ngại đành lủi thủi đi theo nàng, ngoan ngoãn như đi sau mẹ. Trong đầu còn đang mải phân vân bàn tính cách xử lý lão Nam, giết hay thiến nhỉ ?? dùng dao hay hình kéo ???

Nhưng Tuấn chẳng có thời gian để mà « xử lý việc riêng », được người đẹp hộ tống về công ty, chưa kịp đi mua ít quần áo để mặc thì nó bị kéo ngay vào phòng họp, bên chủ đầu tư đang đợi nó thuyết trình về dự án sắp tới, chẳng kịp tính toán gì, Tuấn chỉ kịp lấy tay vuốt vuốt cho đầu tóc gọn gàng, vớ tạm cái áo vest treo đằng sau ghế của lão Nam ngồi mặc tạm, mặc kệ gương mặt ngơ ngơ như mất bò của lão. Và thế là chơi liền một mạch nói 2 tiếng đồng hồ, nói bất chấp, liền tù tì chỉ cho đến khi cả mấy cái đầu hói vài sợi tóc đen lơ thơ những sợi tóc bạc ở phía đối diện bên kia chiếc bàn cứ gật đầu lia lịa. Tuấn thở phào nhẹ nhõm miệng lẩm bẩm, vậy là xong.

Chi nhánh công ty phía Nam chuyên phụ trách mảng dự án chung cư, nhà cao tầng, resort…., được thành lập cách đây 1 vài năm nhưng lại phát triển nhanh chóng, tất cả cũng nhờ có lão Nam một tay gây dựng. Nói qua về lão, gọi là lão nhưng thực ra Nam trạc tuổi Tuấn, hơn nó 1 2 tuổi gì đấy không rõ, trước 2 thằng học cùng trường, hơn tuổi nhưng tốt nghiệp cùng khóa, ai hỏi bảo sao lão ra trường muộn thế, đúp nhiều thế thì kiểu gì lão cũng trối đây đẩy nhe cái hàm răng trắng tinh của lão ra mà bảo « Éo phải tao bị đúp học, chẳng qua là tao muốn ở lại trường chau rồi thêm kiến thức chứ trình độ của tao muốn ra trường lúc éo nào mà chẳng được » Ấy thế mà đúng thế thật, lão có tài năng hơn người, nếu người ta mới đếm đến 1 thì kiểu gì lão cũng sẽ nghĩ ra 2 ra 3, đón đầu xu thế là biệt tài của lão. Hồi học ở trường lão với Tuấn dù chơi với nhau nhưng không ưa nhau lắm, bởi vì 2 thằng đều đẹp trai, học giỏi, nhà lão giàu nên lão ghét Tuấn vì Tuấn nghèo nhưng được nhiều em thích hơn, còn Tuấn thì không ưa lão vì lão ra vẻ ta đây có tiền. Ấy thế mà duyên số đưa 2 thằng làm cùng công ty, mới đầu thì vẫn tỏ thái độ ra mặt nhưng sau dần dần hiểu nhau rồi đâm ra tri kỷ, giờ thì như cứt với đít. Cả 2 đều là những CEO trẻ đầy tài năng và nhiệt huyết.

Phía bên ngoài công ty, lão Nam đang tiễn phía đối tác ra về, miệng thì cười nói vui vẻ nhưng trên gương mặt hốc hác, mệt mỏi, mắt thâm quầng vì thức đêm, để có được dự án này đã làm tốn của Nam không biết bao công sức. Lão uể oải đẩy cửa phòng làm việc của mình, lão giật nẩy mình thấy Tuấn đang ngồi trên ghế lão, tay lăm lăm cái dao dọc giấy sắc lẻm, mặt hằm hằm sát khí :

– M làm gì đấy Tuấn ?- Lão hỏi giọng hơi run

– Làm gì à, tôi hỏi ông mới đúng ? Ông có muốn được làm bố hay không ? Nếu không muốn thì để tôi giúp khỏi phải sang Thái mất công ?- Tuấn cầm con dao cứa 1 đường lên cạnh bàn, để lại 1 vết rạch sắc lẹm.

– Đù má, t có làm gì đâu ?

– Không làm gì à, thế cái ảnh ông gửi cho cô thư ký ra đón tôi là thế nào ? Ông chán sống à ?

Như hiểu ra vấn đề, lão lấy tay che miệng, cố nhịn cười nhưng không được thành ra miệng phát ra nhưng tiếng phì phì cùng vài tia nước bọt.

– Đến nước này tôi chết cũng phải kéo ông theo- Tuấn nổi xung đứng phắt dậy tay lăm lăm con dao dọc giấy

– Thôi tao xin, tao xin- Giọng lão làm hòa, tay xua xua

– Xin mà được á, tôi còn mặt mũi nào nhìn em ý nữa- Tuấn vẫn gân lên

– Thôi tối tao đưa đi bar quẩy- Lão nháy mắt

– Bar cái củ …. ý- Tuấn xịu lại, ngồi xuống, chân đung đưa đẩy cái ghế xoay vòng vòng- Mà ông kiếm ở đâu cô thư kí mới xinh đáo để.

– Ai ?? Lê á..Mẹ cấm được la liếm nhé, rau nhà trồng được bố cấm m rải sâu phun thuốc bừa bãi

– Cứ làm như, ông thấy tôi tán gái bao giờ chưa ? Xàm – Tuấn bĩu môi

– Ờ hén.. Tao mới tuyển được em ý đấy, sinh viên ngoại thương mới tốt nghiệp, gia đình gia giáo, nề nếp, hiền lành ngoan ngoãn, m thích không t giới thiệu

– Thôi bớt xàm đi, nãy còn giữ như mả tổ giờ lại giới thiệu

Lão Nam chẳng nói gì chỉ cười khì khì. Cả 2 lại xoay vào công việc, Tuấn sẽ ở lại khoảng 1 tuần giúp Nam hoàn thành hồ sơ, các kiểu các kiểu, sau đó về lại Hà Nội. Cả 2 cứ tính tính toán toán cho đến khi bụng Tuấn kêu òng ọc, lúc đó nó mới nhớ ra từ sáng đến giờ chưa ăn gì.

– Ông cho tôi xin cốc cà phê cầm hơi- Tuấn tay ôm bụng thổn thức

– M chưa ăn gì à, sao không nói, thôi cố nốt tí t đưa đi ăn- Nói rồi lão bấm điện thoại- Lê ơi mang cho anh xin cốc cà phê nhé- rồi lão cúp máy

Chưa đến 3p sau, cửa phòng khẽ mở, cô gái khi nãy bước vào, dáng vẻ hơi rụt rè mặc dù chắc chắn đây không phải lần đầu tiên cô bước vào phòng này.

– Em đưa cho anh Tuấn đi, đây là anh Tuấn mà anh đã giới thiệu qua rồi đấy, anh ý là trưởng phòng kế hoạch ngoài Tổng, em thấy đấy, trẻ, tài giỏi lại còn đẹp trai nữa. – Lão nháy mắt với Tuấn

Lê thẹn thùng không nói gì, cô lại gần Tuấn, 2 má ửng hồng đưa Tuấn cốc cà phê.

– Cảm ơn em nhé- Tuấn vô tình nhìn Lê đúng lúc cô ngước lên nhìn Tuấn, mắt chạm mắt, 2 mắt nàng trong veo thu hút

– Chết- Lê giật mình- Em xin lỗi.- Cô lúng túng tay nắm áo Tuấn

Lúc này Tuấn mới cảm thấy nóng ran trên người, thì ra lúc đưa cốc cà phê, 2 người mải nhìn nhau, cốc thì chẳng cầm, 2 tay lại cứ quờ quạng lung tung thành ra cốc cà phê đổ hết lên áo Tuấn giờ mới nóng bỏng.

– Không sao không sao đâu- Tuấn xua tay- Tại anh sơ ý

– Anh có nóng không ? Cẩn thận kẻo bỏng- Lê cứ nắm lấy áo Tuấn, tay phẩy phẩy ý làm cho nguội bớt độ nóng

– Anh không sao- Tuấn cười nhìn Lê lại đúng lúc Lê ngước lên nhìn Tuấn, 2 người lại nhìn nhau, Tuấn lại một lần nữa bị hút hồn bở ánh mắt ấy.

Ngồi ngoài như khán giả xem kịch, Nam thấy mình hơi thừa thài bèn hắng giọng để chứng tỏ mình không vô hình

– E hèm… ‼ !

2 diễn viên chính giật mình khỏi cơn mê. Tuấn lúng túng

– Xin phép vào nhà vệ sinh chút nhé. Không mang theo hành lý nên không có đồ thay

Thế là Tuấn vội vàng đi một mạch vào wc không ngoái đầu nhìn lại, để lại đó ánh mắt của Lê cứ thế nhìn theo.

– Nó là dân đồng tính đó em- Nam nói bâng quơ, ra vẻ đang chăm chú đọc tài liệu – Tội nghiệp thằng bé, đẹp trai thế mà gay- Lão lắc đầu nhè nhẹ tỏ ra đầy tiếc nuối.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng