Phần 83: Ưm… nhẹ chút
Hai người cũng chẳng thể xem hết nổi bộ phim.
Phim vừa bắt đầu chiếu thì đèn trong rạp bị tắt hết, người đàn ông quay sang hôn cô. Như để sửa chữa lỗi lầm bị từ chối lần trước, bàn tay to của anh xoa bóp vòng eo nhỏ nhắn của Thịnh Hạ. Anh đè toàn bộ nửa thân trên lên người cô.
Thịnh Hạ bị hôn đến rên rỉ, cô lo sợ ở đây là rạp chiếu phim nên đẩy đẩy anh ra: “… Anh Đông…”
Lạc Hàn Đông siết chặt tay cô, đẩy sang hai bên eo, hơi thở như thiêu đốt hôn lên môi người con gái: “Thịnh Hạ…”
Anh thấp giọng nói: “Lần sau chúng ta đi xem phim nữa.”
Khuôn mặt Thịnh Hạ ửng hồng, người đàn ông từ từ kéo cô đứng dậy.
Chân của anh còn chưa tốt nên không thể vận động kịch liệt.
Thịnh Hạ đỡ anh ra ngoài, Lạc Hàn Đông không chờ được nữa, lấy điện thoại ra đặt phòng ở khách sạn gần nhất.
“… Đừng đi khách sạn.” Mặt Thịnh Hạ đỏ bừng, nhỏ giọng nói: “… Đến chỗ anh ở được không?”
Lạc Hàn Đông nhìn người phụ nữ ngốc của mình đang đỏ mặt. Một lúc sau, yết hầu anh hơi động, thanh âm trầm khàn vô cùng: “Được.”
Bắt xe không tới nửa tiếng là đến.
Sau khi quét vân tay, cửa còn chưa kịp đóng, tên sói đói đã ấn Thịnh Hạ lên tường, cúi đầu mạnh mẽ hôn xuống.
“Vào nhà… đi…” Thịnh Hạ thở gấp đẩy anh ra.
Đã gần ba tháng Lạc Hàn Đông chưa được ăn thịt nên anh nghẹn đến phát điên rồi. Anh nhanh chóng ôm người đẹp vào phòng, đèn cũng không bật, cứ thế đè cô vào sau cửa hôn liên tục.
“Ưm…” Thịnh Hạ bị hôn đến nỗi phát ra tiếng: “Ưm… Anh Đông…”
Quần áo của cô bị cởi ra. Nội y còn chưa kịp tháo thì đã trực tiếp bị đẩy lên, người đàn ông cúi đầu thở dốc ngậm lấy hai quả đào mọng nước, vừa mút vừa liếm cắn.
Sống lưng Thịnh Hạ tê dại vì được anh mút: “Ưm… nhẹ chút…”
Thân dưới của cô lập tức chảy ra dâm thủy.
Cô kẹp hai chân lại nhưng anh đã luồn tay vào cởi quần lót xuống. Những ngón tay thon dài cứ rút ra đẩy vào khiến nơi nhạy cảm chảy ra không ít dịch thể, anh đưa thêm một ngón tay nữa, mô phỏng động tác làm tình chuyển động không ngừng.
Hai ngón tay nhanh chóng tìm thấy một điểm nhô lên bên trong hoa huyệt, tốc độ cực nhanh liên tục chọc vào nó.
Hai chân Thịnh Hạ chịu không nổi khép chặt lại: “A a… anh Đông…”
Lạc Hàn Đông cúi đầu hôn lên nhũ hoa của cô, dùng đầu lưỡi hết liếm rồi cắn.
Tầng tầng lớp lớp khoái cảm đổ ập đến khiến Thịnh Hạ không ngừng lắc đầu, cắn lấy mu bàn tay rên rỉ nức nở: “A… ư ưm…”
Hai chân cô banh thẳng, bụng dưới co thắt lại, tiết ra một bãi dâm thủy.
“A a ưm ưm… ha a…” Cô thở hổn hển, cả người mềm nhũn ngã xuống đất.
Trong khi cô còn chưa kịp thở ra hơi, người đàn ông đã nhanh chóng đưa côn thịt vào bên trong.
Thịnh Hạ bị anh đâm đến căng tràn, miệng nỉ non khóc thút thít: “Anh Đông…”
“Thoải mái không?” Người đàn ông đè lên người cô, đôi môi nóng rực cắn lấy vành tai cô, thân dưới mạnh mẽ dùng gậy thịt đâm vào trong hoa huyệt.
“… A a… Chậm… hức… a. Thôi… Ha…” Thịnh Hạ thẹn thùng ôm lấy cổ anh, cả khuôn mặt nóng bừng. Cô chủ động hôn lên môi anh, người đàn ông đáp lại với nụ hôn mãnh liệt, khiến cô thở không ra hơi, giọng nói nhỏ bé mềm mại kêu lên: “Anh Đông…”
Lạc Hàn Đông đè nặng lên chân cô, thúc vào mấy chục cái, sau đó rút ra bắn ở bên ngoài tiểu huyệt.
Anh cúi đầu hôn một cách tỉ mỉ, liếm mút kỹ ở cổ rồi theo giọt mồ hôi mỏng một đường đi xuống, day cắn bầu ngực của cô.
Thịnh Hạ bị anh liếm đến nỗi run rẩy cả người, cắn mu bàn tay khẽ rên rỉ: “A… ưm… ư…”