Phần 19
Sáng hôm sau 7h mò dậy vệ sinh cá nhân rồi 2 đứa đi làm bát phở rồi tới cửa hàng. Mọi chuyện vẫn cứ xảy ra như bao ngày. Được tầm tháng thì em P kia chuyển đi, cũng gần tết rồi, năm nay sẽ về ra mắt 2 bên nên trong lòng cũng lo lắng. 1 là tôi chưa ra được trường, đến bây giờ tháng 5/2020 rồi vẫn chưa ra* vì tôi không đi học nốt*, phần nữa vì cuộc sống vẫn chưa đâu vào đâu cả. 2 Đứa bọn tôi ngày ngày vẫn quấn lấy nhau vậy, đi đâu cũng có nhau.
Tôi cũng thuê 1 em sinh viên năm nhất năm 2 gì đó tới phụ em cho nhàn. Bé này tên T, quên ở hưng yên, dễ nhìn thôi chứ không phải gu nên tôi không thấy xinh. Được cái cũng khúc nào ra khúc ấy và có người yêu rồi. Người yêu em này hình như bằng tuổi nhưng tôi nhìn thấy nó trẩu lắm nên không ưa.
Rồi tới gần ngày tết còn khoảng 1 tháng, L bị đau lưng, đau đến mức không thể ngồi được, cử động là đau vô cùng. Tôi lo lắng chả biết phải làm gì nữa, gọi taxi đưa em lên việt đức để khám thì bác sĩ bảo em bị thoát vị đĩa đệm đốt L4, 5. Loại này hiếm gặp ở người trẻ và cũng khó chữa. Nhìn em đau khóc mà lòng tôi đau nhiều lắm. Họ cho thuốc tạm thời để đỡ đau và viêm rồi chúng tôi lại đi taxi về. Từ ngày đó em chỉ nằm ở nhà, đi lại khó khăn hơn nhiều, nhưng cũng đỡ hơn trước chỉ nằm được 1 chỗ. Tôi thương em nhiều lắm, nghe bác sĩ bảo:
– Tuổi trẻ như này mà đã bị thì do đi lại chưa đúng, hay bê nặng trong thời gian dài. Ngày sinh viên mấy năm trước em phải cực nhiều, làm từ sáng tới tối, chắc vì vậy mà em bị.
Tôi sáng đi đi mua phở về cho em ăn rồi chạy qua cửa hàng ngó qua, rồi lại về với em cho em đỡ buồn. Còn tuần nữa là tết rồi em cũng không khả quan hơn, đi lại phải có cái gậy để chống. Không thể đi xe máy về được, lúc ấy bọn tôi mới gọi về cho nhà biết. Bố em lên bắt taxi rồi 2 bố con về trước, tôi ở lại đến 28 mới đi xe về.
Mấy ngày trước tết ở quê thì thường vui lắm, tụ tập bạn bè mới nhiều, nhưng tôi hầu hết chỉ ở bên em. Trước cũng có sang nhà em rồi nên bố mẹ biết là yêu nhau nhưng chưa 1 lần giới thiệu và xin yêu tử tế cả. Đêm 30 em đau, em khóc, mẹ em gọi cho tôi. Tôi giữa đêm chạy xe sang em, nhà tôi cách em cũng chỉ 3 – 4km thôi, đi giữa đêm mà lòng lo lắng rất nhiều, chỉ mong em không sao thôi. Sang thì mẹ bảo:
– Nó thấy đỡ nên đi ra ngoài chơi với mọi người cho vui bị ngã nên nặng hơn, bác H vừa tiêm cho nó rồi. Không sao đâu.
Mẹ em tên Ng, mẹ có cách dạy con lạ lắm. Nhà có 4 đứa mỗi đứa mẹ dạy 1 kiểu. Với L là sự quan tâm qua câu mắng, không bao giờ nhắc như lạnh thì mặc ấm vào chỉ bảo lạnh không biết mặc ấm thì cho chết, đại loại như vậy, nhưng tôi biết là rất quan tâm nhưng không nói câu quan tâm được. Ngay cả L với mẹ cũng vậy. Rồi bố mẹ với các bác đi xuống, để tôi với L ở trên tầng. Tôi ngồi xuống nắm tay em:
– Sao đau không ở trên mà nghỉ đi xuống làm cái gì để giờ đau như này.
– Ở trên mỗi mình buồn lắm, em xuống có tý.
– Đỡ đau chưa. Tay vuốt má em. Nhìn em tôi thương lắm.
– Đỡ rồi hi, bác H tiêm cho em giảm đau rồi.
– Còn nằm đấy mà cười được à. Mà tối em ăn gì rồi.
– Em ăn cơm gà nhá, 2 cái đùi liền.
– Cười rồi ừ. Chúng tôi nói chuyện với nhau 1 lúc thì tôi bảo muộn rồi anh về đây, mùng 2 anh sang với em.
– Ừ, xuống chào bố mẹ rồi về cẩn thận đấy nhé. Về đến nhắn cho em đấy.
– Ừ, em ngủ giấc đi. Anh về đây.
Cúi xuống hôn L lên chán rồi tôi xuống nhà.
Dưới nhà còn bố mẹ với bà ngoại thôi. Bố em bảo tôi ngồi xuống bàn uống nước, tôi nghe theo và ngồi 1 bên để chống. Ngồi trò chuyện hỏi tôi:
– Cháu ở trong xxx à, đang làm gì…
Tôi chỉ vâng với dạ. Rồi cũng xin phép về. Bố bảo mùng 3 sang ăn cơm tôi vâng rồi về.
Rồi mùng 2 tôi cũng không qua em được, em đỡ hơn rồi, đi lại được rồi. Mùng 3 tôi qua ăn cơm, đông người vô cùng ngồi hết ở sân rồi, tôi đến mà run vãi đái ra, may nhà có trẻ nó quý tôi nên thấy tôi nó chạy ra ôm rồi kéo vào, chào hỏi 1 loạt rồi ngồi xuống mâm các ông các bác đang ngồi. Bố mẹ giới thiệu bạn cái L ở bên xxx qua chơi.
Tôi thì vẫn chưa 1 lần chính thức sang xin hỏi qua lại cả. Bố em biết tôi không uống được rượu nên cũng nói đỡ cho tôi, tôi chỉ uống 2 chén với mọi người. Ngồi trò chuyện hỏi han đủ thứ thì L mới kêu qua chỗ em ngồi để tôi tránh được uống. Ăn uống chán chê rồi dọn dẹp lại mang hướng dương ra ngồi cắn mọi người nói chuyện với nhau. Có cả Cù trọng xoay nữa mọi người nhé. Anh ý có họ với nhà L. Năm nào cũng về ăn tết cả. Rồi mấy ngày tết cũng qua. Tối mùng 6 trước ngày lên hà nội, Tôi bảo L bảo với bố mẹ 1 tiếng tôi anh qua nói chuyện.
Tối nay tôi sẽ sang xin qua lại thưa chuyện. Nằm nhà lên mạng tìm đủ thứ: Nào là phải nói như nào, làm như nào… còn viết hết ra giấy học:
– Cháu là Q, bạn học của L ạ. Cháu với L quen nhau 5 năm rồi, nay cháu xin gia đình cho cháu với L được tìm hiểu nhau ạ…
Đấy là nội dung tôi viết ra để học thuộc sang nói đấy, nhưng tới lúc sang, cầm lãn quà vào mà run, chào hỏi rồi ngồi im 1 chỗ. Mặt đỏ gay bố mẹ hỏi gì trả lời lấy, còn đâu là L nói hết. Tôi không nhớ gì cả vì sợ, L kể lại thế. Rồi bố mẹ cũng đồng ý thôi, vì chỉ là tìm hiểu thôi mà, cũng biết tôi chưa học xong, và cũng biết là người bên cạnh L bấy lâu nay. Nhà thì có bà ngoại với 3 đứa trẻ là quý tôi sẵn, vì thấy tôi tốt với L quá mà. Còn bố mẹ vẫn chưa ưng, 1 phần vì tôi bé, 1 phần lại chưa ra trường. Rồi mọi chuyện cũng suôn sẻ, sáng hôm sau tôi lên hà nội trước để mở cửa hàng lại.
Em vẫn chưa đỡ hẳn nên ở nhà, mùng 8 mới cùng bố đi lên. Lên thì chúng tôi thuê 2 phòng mà nên bố cũng không nói gì. Thời gian này chúng tôi tìm ở khắp nơi chữa thoát vị, rồi 1 tuần 2 lần qua hải phòng để chữa, mua thuốc rồi khám cũng phải 6 tháng trời nhưng không đỡ. Trong thời gian này tôi treo chim nhé vì em như vậy rồi. Nhiều khi cũng nứng lắm nhưng lại giải tỏa bằng tay thôi.
Rồi 1 ngày được 1 chị giới thiệu ở bên thanh xuân có 1 ông chữa bằng đấm bóp kèm thuốc. Nghe vẻ ok lắm nên tôi đưa em đi, ông tên Nam, làm ở viện Y học cổ truyền, người thanh hóa. Nhà giàu lắm, vợ cũng đẻ được 1 trai 1 gái, ông này sinh năm 86, vợ 89 thì phải, mông to vô cùng. Thì cũng tuần 2 buổi đến châm cứu rồi đấm bóp, trò chuyện cũng nhiều, ông này chuyên gia nói với L: “Tuổi em yêu bằng tuổi cho mệt”, rồi đại loại kiểu như là kiếm ông nào thành đạt yêu vậy đó nên chúng tôi cũng không ưa lắm, chữa được 1 tháng thấy cũng ổn nhưng thôi dừng không chữa nữa, vì ngày nào chữa cũng bảo vậy và còn hơi kiểu lợi dụng nữa. Đợt này em đỡ hẳn, đi lại thoải mái, sử dụng đai nên cũng đỡ hơn, chúng tôi bắt đầu quan hệ lại sau 1 thời gian dài thiu mốc…
Nhưng cũng chỉ dám làm nhẹ nhàng thôi.
Câu chuyện của tôi chỉ muốn kể về chuyện đã đang xảy ra, nên cũng sẽ ít những tình tiết sex lại nhé. Rất mong mọi người thông cảm.
Nói mọi người không biết tin không, nhưng từ khi nhà em L đi coi bói, bảo trước cửa nhà mẹ mang phân bò đổ nên L đau ốm, dọn sạch rồi lễ ắt tự khỏi. Thì giờ coi như không còn bị đau nữa. Ốm cũng không còn luôn.
Rồi cuộc sống chúng tôi vẫn cứ tiếp diễn như vậy. Tôi cũng có 1 vài lần có thể chén 2 em khác*quen quen thôi* nhưng đều dừng lại không đi quá xa. Rồi 1 năm lại kết thúc. Năm nay tôi vẫn mang giỏ quà sang em chúc tết, thì tối 30 nhà em vỡ ống nước… Chảy khắp nhà. Qua tết vài ngày nhà tôi sang em nói chuyện xin cưới. Rồi mùng 4 – 1 – 2020 chúng tôi tổ chức đám cưới. Hi, cưới em tôi rất vui. Từ nay tay trong tay chả sợ ai ngó nhìn nữa cả.
Tôi cũng chuyển chỗ ở, thuê 1 cái nhà nguyên căn 4 tầng ở lẫn để kho luôn. Tiền tích lại cố năm tới mua nhà vì được tuổi. Mà giờ muốn có con mà mãi không được. Bọn bạn thì cũng có đứa cưới nhưng do bác sĩ bảo.
Có vợ cũng sướng lắm mọi người ạ, cơm nước mình ít phải động, chỉ phụ rồi rửa bát linh tinh thôi. Tối ngủ có người ôn khoái lắm. Vợ chồng tôi thì tuần sinh hoạt đều 3 – 4 lần. Tôi cho vợ xem nhiều video sex hơn để cả 2 cùng học, nên khoản này chúng tôi khá hài hòa với nhau.
Mọi chuyện cứ đều đều như vậy không có chuyện gì xảy ra thì tới 1 ngày.
11h30 tối tầm đó. Điện thoại tôi kêu: D gọi.
Gọi gì muộn thế này nhỉ, tôi bốc máy nghe:
– Alo anh nghe.
– Chú còn tiền không cho anh vay tạm. Anh bị tai nạn đang chuẩn bị mổ ở 198.
– Vcl, bị làm sao mà phải mổ, có ai đấy không.
– Có H thôi. Bắn vào tk này cho anh nhé.
Rồi D nó gửi stk người yêu là H cho tôi. Tôi chuyển vào 10tr.
Rồi gọi cho H:
– Đang ở đâu đấy, D nó bị làm sao không, cần t vào không.
– Đang đợi mổ, bị mảnh kính đâm vào tay, c qua 198 đi, t mỗi mình sợ quá.
– Ừ, đợi t tý t qua luôn.
Tôi vào bảo L:
– Thằng D nó bị tai nạn, anh vào xem tí, em ngủ sớm đi nhé. Anh đi rồi về.
– Ừ, anh đi xem xem thế nào, em chờ anh về r ngủ.
– Muộn rồi em cứ ngủ trước đi đừng chờ anh.
– Anh đi đây.
Rồi tôi lấy xe tìm map đi, tôi là dạng mù đường, không biết đâu là đâu cả, trước đi học thêm tối về đi qua ngõ nhà còn không biết, phải bảo 1 đứa dẫn về. Đến khổ.
Cứ đi theo map được nửa đường điện thoại nó sụp mẹ nguồn, nghĩ quả này toi rồi đéo biết đường, cố mở nguồn đt lên được 10%, pin bị chai nên sập. Đi tầm 30p mới đến được 198. Vào gọi cho H thì đang loay hoay đóng viện phí. Em H này ngơ ngơ lắm không biết chạy đi chỗ nào để đóng làm giấy tờ cả nên tôi vào tôi làm cả. Vào viện gần tiếng rồi không xong giấy tờ, nó không mổ ngay cứ cho nằm phòng chờ. Nhìn thằng D nó béo mặc áo bệnh viện nhìn buồn cười, tay đầy máu mới chỉ sơ cứu qua, đang nằm chờ phòng mổ, trong có 1 ông đang mổ với 1 bà mổ đẻ. Vào ngồi nói chuyện hỏi xem tình hình sao mới rõ: Kiểu stress xong cãi nhau nên đấm vào cửa kính, nó đâm vào tay đứt gân. Tôi ngồi tầm 30p nhắn cho L:
– Em ngủ sớm đi, chút anh về, D đang chờ mổ.
– Ừ, anh đi cẩn thận đấy nhé.
Rồi D nó mất máu nên mệt ngủ thiếp đi. Tôi với H ngồi nói chuyện linh tinh, để ý thì chỗ lông mày em nó cũng bị chảy 1 vệ khá dài. Em H này thời cấp 3 tôi tán nhưng không được đó, rồi yêu thằng D mà tôi nhờ hỏi đó cho các bác nhớ. Em nó kể cãi nhau linh tinh nên vậy. Rồi tôi ra ngoài đứng cho thoáng, trong viện đêm ít người vô cùng hơi lạnh lẽo. H cũng đi ra cùng tôi, thấy máu vẫn chưa đông tôi vào phòng lấy bông gạc ra lau với băng vào cho. Em nó nhìn tôi mắt tròn tròn. Kiểu chắc bất ngờ, rồi bảo:
– Ngày xưa t không đồng ý mà không giận gì à.
– Giận gì, tuổi học trò mà có gì đâu.
– T xin lỗi nhé.
– Không có gì đâu, t giờ lấy vợ rồi mà, rồi cười lên.
– Giờ c với L hạnh phúc nhỉ, cũng đầy đủ nữa.
– Đầy đủ gì chứ, nhà không có, công việc chưa ổn định nữa.
– Tốt nhất trong lớp mình rồi còn gì.
Tôi nghe cũng hiểu 1 phần em nó có vẻ tiếc thì phải, tôi nghĩ vậy. Tôi cũng không nói gì thêm.
Em nó ngồi lại gần, tôi mải suy nghĩ gì đó không để ý lúc sau mới giật mình, môi em H đã tiến sát tới mặt tôi. Tôi mới đứng dậy:
– C làm gì đấy, D đang trong kia đó.
– T xin lỗi, t không cố ý.
– T trước thích c thật, nhưng giờ thì không. T có vợ rồi, c với D cũng chuẩn bị cưới rồi. Đừng làm những chuyện không hay.
– Ừ, t xin lỗi.
– Thôi vào trong đi, t chuẩn bị về đây.
Rồi tôi vào trong, D nó vẫn ngủ, tôi đánh thức nhẹ:
– Có gì gọi anh nhé. Anh về đây mai anh vào.
– Ừ chú về đi, cũng không có gì đâu, H ở đây rồi.
Tôi chào 2 đứa nó rồi cũng về, lòng suy nghĩ thấy chuyện vừa rồi thật vớ vẩn.
Sáng sau tôi với L vào thăm, bác sĩ bảo đứt gân, phải ở lại theo dõi lâu đó. Nói chung là 2 đứa nó chăm sóc nhau là chính, bạn bè chỉ vào thăm được lúc. Các bác ạ, người luôn bên ta lúc khó khăn chỉ có vợ mình, bạn bè dù thấy tốt đến mấy cũng không sẵn sàng bên ta lúc khó khăn đâu, nên là chơi ít thôi. Em thấy em nhìn nhiều lắm rồi, cứ hết mình vì bạn đến lúc chả còn ai bên cạnh lúc ta cần. Quan tâm chăm sóc người yêu vợ mình là trên hết thôi.